Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 34: Không chút nào lòng kính sợ



Thần điện Tối Cao Thần,

Alan dùng giọng nghiêm chỉnh thuật lại quá trình mạo hiểm, đồng thời còn hơi nhắc tới việc phe phái ma vương có kế hoạch và chiếc gương dịch chuyển.

"... Sự việc chính là như vậy."

"Lũ Goblin xem như toàn bộ bị tiêu diệt. Ủy thác của chúng ta đã hoàn thành."

Sword Maiden lúc này cũng hơi thấp xuống đầu, biểu đạt lòng biết ơn.

"Tối cao thần phù hộ! Ta thay mặt cho giáo hội và dân chúng Venice cảm ơn hai vị." Thanh âm của nàng nhu hòa ấm áp, Alan hai người có thể dễ dàng nhận ra trong đó tình cảm chân thành.

Đối với Sword Maiden, so với phá tan kế hoạch của ma vương quân, lũ Goblins bị diệt sạch đối với nàng mà nói mới thật sự là một tin tức tốt.

Thản nhiên tiếp nhận lời cảm tạ, Alan hơi nhếch môi, lại bất chợt nói ra một câu:

"Vậy nên ta nghĩ cũng đã tới lúc nói một chút về vấn đề thù lao?"

"A... Alan tiền bối, thẳng thắn như vậy... Quá thất lễ." Thiếu nữ tư tế lúc này ở trước mặt thần tượng quả thật gấp đến không được.

Đến chính Sword Maiden cũng ngây ra một lúc khi nghe Alan chủ động đòi hỏi, cái này có chút trái ngược với danh tiếng của Black Fang.

Tuy nhiên, nàng lại rất nhanh mỉm cười.

"Hành động dũng cảm của hai vị chắc chắn nên đạt được thù lao xứng đáng."

"Không biết thứ ngươi muốn là...?"

Sword Maiden thật sự tò mò, nàng cũng có thể đoán ra thứ Alan muốn khẳng định không phải là tục vật như tiền bạc.

"Tên!" Alan ngắn gọn đáp.

"Xin thứ lỗi cho ta?" Sword Maiden cảm thấy khó hiểu.

"Ta nói là tên... Xin cho ta vinh hạnh được biết tên của nàng a. Hỡi Kiếm chi Thánh Nữ mỹ lệ!" Giọng nói lúc này bất ngờ từ tốn, tràn đầy truyền cảm.

Kịch bản kinh điển trong đầu hắn tồn kho còn nhiều, chút này là học từ một tên trạch nam khổ bức nào đó liên tục bị giết, rồi luân hồi mấy lần mới làm quen được một cô bạn gái (Subaru - Re:Zero)

Sửng sốt trong phút chốc, cảm giác kỳ lạ này quả thật làm cho nàng cũng khó có thể nhịn được, nhẹ nhàng che miệng bật cười ra tiếng.

"A, Black Fang các hạ, yêu cầu này... quả thật..."

Sword Maiden cười khúc khích, cũng không biết tiếp lời như thế nào, lần này nàng thật sự cảm giác được mới lạ.

"Alan tiền bối, cái này... cái này... giống như là tỏ tình a." Thiếu nữ tư tế lẩm bẩm, đầu óc hơi choáng váng.

So với hai người có phản ứng rõ ràng, Alan vẫn cứ đứng đó yên tĩnh. Đôi mắt màu hổ phách sáng ngời hữu thần, nhìn chăm chú vào Sword Maiden cho thấy hắn cũng không phải hoàn toàn nói giỡn, trên khuôn mặt vẫn luôn mang theo ý cười như có như không.

Ánh mắt nóng bỏng khiến tiếng cười của Sword Maiden cũng phải yếu đi. Trong lòng lại dần dần nổi lên một cảm giác ngượng ngùng đã lâu chưa từng cảm thụ.

Trầm ngâm trong chốc chát...

"Eliza... Ngươi có thể gọi ta là Eliza"

Khẽ mở đôi môi, Sword Maiden chậm rãi lên tiếng. Nàng cảm giác câu nói này như rút đi phần lớn khí lực, trên khuôn mặt trắng nõn cũng nổi lên một chút đà hồng như bị say rượu.

"Đã bao lâu... Kể từ khi có người muốn xưng hô ta bằng tên thật." Sword Maiden hiện tại là như thế tự hỏi.

"Eliza ... Eliza, Eliza đúng là một cái tên thật dễ nghe. Ngươi cũng gọi ta là Alan a." Alan không hề keo kiệt khen tặng, tiện thể kéo gần khoảng cách xoát một đợt hảo cảm.

Nghe Alan liên tục kêu tên của nàng một cách thân mật, nội tâm như có vô số con kiến đang cào nhẹ, Sword Maiden giờ phút này rất khó tiếp tục giữ vững bề ngoài uy nghiêm mà một vị Tổng Giám Mục nên có.

Nàng lúc này làm sao không rõ Alan là cố ý muốn cho mình bêu xấu.

Hơi gồ lên gò má, chẳng khác nào thiếu nữ nũng nịu nói ra một chút oán trách.

"Alan các hạ, ngươi thật sự biết cách trêu chọc người a..." Trong nội tâm đồng thời cũng đột nhiên dâng lên một ý nghĩ, Sword Maiden muốn dùng đôi mắt của chính mình quan sát thật kỹ nam tử thú vị khác hẳn với người thường này.

"Nga, ta cũng có thể xem đó như là một lời khen tặng sao?" Alan cũng mở một câu nói đùa.

Tiếng cười nói lần lượt vang lên trong đại sảnh vốn phải là thần thánh trang nghiêm.

...

Alan tê lãng tử này quả thật không hề đối với Tối Cao Thần có chút nào lòng kính sợ.

Bị mấy tên ác thú vị như Truth và Illusion chú ý. Tương lai mạo hiểm chắc còn bị đùa bỡn vài lần. Alan chỉ có thể tỏ vẻ 'vò mẻ cũng đã không sợ rơi'.

Trước đòi một chút lợi tức lại nói, tuy đối tượng có vẻ không đúng với...

"Tối cao thần? Ta chính là ở trong thần điện của ngươi, tính phao nữ tư tế thờ phụng ngươi thì thế nào?"

Alan thực sự là nghĩ như vậy, trong nội tâm còn có chút khoái ý và kích động.

Đúng sự thật mà nói, này cũng không phải hoàn toàn là đầu óc nóng lên.

Thế giới Goblin Slayer, thần linh có thường thức khác xa với nhân loại, nhất là đối với tối cao thần như vậy ban sơ chi thần.

Hiểu rõ nhất bản chất của đám thần linh kia không phải là bất kỳ học giả hay giáo hội tu sĩ, mà chính là Alan, tên người xuyên việt này.

Cảm xúc cơ bản đối với thần linh có lẽ có, như 'Thú vị' hoặc 'Không thú vị' các loại, nhưng đối với nhân tính cảm nhận chắc chắn vô cùng ít ỏi, như đói bụng hoặc là sắc dục thì khẳng định là không thể nào.

Vào thời đại Tối Cao Thần vẫn còn hoành hành trên đại địa, lúc đó còn chưa có nhân loại hay sinh vật khác đâu. Nói trắng ra là dù có bị NTR cắm vài cái sừng, vị đại lão này sợ là cũng chẳng có cảm giác gì chân thật, nếu không đám Goblin luân phiên nhiều nữ tư tế như vậy, bọn chúng còn có thể nhảy nhót tới giờ?

Trên thế giới hiện tại, hắn cũng chưa nghe qua có cái gì thần tử, dòng dõi bán thần như trong thần thoại Hy Lạp. Đổi lại là Zeus, Poseidon hai cái lão sắc quỷ, thậm chí Athena vị đại thần này, phàm nhân như Alan gặp nữ nhân xinh đẹp thì chỉ biết có bao xa trốn bao xa.

Trái lại, thần linh trên thế giới này có vẻ như bản thân không hề có khái niệm yêu đương. Thần linh và tạo vật trong nhận thức của đám thần linh quả thật là hai giống loài, không có gần gũi thân thiết gì có thể nói.

Vậy nên, Alan mới dám cả gan trắng trợn như vậy sóng, ở ngay trong thần điện của tối cao thần, cũng không chút ngại ngùng tán tỉnh thánh nữ thuộc về giáo hội.

Quả thực là 'tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả', trước đó hay về sau cũng không ai có thể làm được.

...

Khác với tâm trạng vui vẻ của hai người,

Tuy đã hồi phục tinh thần, còn bất ngờ trước việc thần thánh trang nghiêm như Sword Maiden lại có một mặt bình dị gần gũi. Lily lại cảm thấy mình khó có thể chen miệng vào dù chỉ một câu.

"Cái bầu không khí này là thế nào a?"

Nữ tư tế trẻ tuổi cảm giác vào lúc này mình là dư thừa như thế. Trong lòng không hiểu sao có chút khó chịu và hụt hẫng. Đôi mắt cũng dần dần hiện lên một chút hơi nước.

"Alan tiền bối cũng chưa từng khen qua tên của ta..." Trong nội tâm nàng thầm xuất hiện một tia u oán.

Không khí vui vẻ cũng không kéo dài bao lâu, Alan chợt nói tạm biệt.

"Ta cũng muốn tiếp tục trò chuyện cùng ngươi, thánh nữ Eliza..."

"Nhưng là rất tiếc phải xin cáo từ. Đồng bạn của ta còn cần nghỉ ngơi." Vừa nói vừa nhìn phía thiếu nữ tư tế với vẻ mặt áy náy.

Hắn thật sự quên đi việc thể chất nàng chỉ là của một thiếu nữ bình thường.

Như sau cơn mưa giông trời lại sáng. Tâm trạng của Lily là như thế đột ngột chuyển biến.

"Alan tiền bối vẫn là rất quan tâm ta." Thiếu nữ ngây thơ có chút cảm động thầm nghĩ. Toàn bộ ủy khuất đột nhiên bị quét sạch.

Được rồi, không hổ là Alan. Tới giờ cũng m* nó vẫn không quên thao tác 'song tuyến', bắt cá hai tay.