Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 702: Cuối cùng đã thành công



Hạ Cao Phong đối với vị chủ nhiệm tuổi trẻ này ưu ái có thừa, nhưng nhìn Tỉnh Nhiên chậm chạp không thay quần áo, lập tức nhịn không được hỏi:

- Chủ nhiệm Tỉnh, anh sao không thay quần áo?

Tỉnh Nhiên mỉm cười:

- Chủ nhiệm Hạ, có bác s Trần ï ở đây tôi cần gì thay quần áo, há không phải là vẽ vời thêm chuyện à?. Truyện Gia Đấu

Lời này nghe vào trong lỗ tai người khác quả thực là ý vị sâu xa, đáng giá suy nghĩ cần thận hơn.

Giờ khắc này, Mạnh Hi bỗng nhiên nhớ rõ lúc Trần Thương làm phẫu thuật màng tim, mở ngực lại làm tốt như vậy, chẳng lẽ Trần Thương giống như Tỉnh Nhiên, am hiểu phẫu thuật ngoại tim?

Hắn là như vậy!

Hạ Cao Phong cũng có điều suy nghĩ, nhịn không được nói:

- Thì ra là bác sĩ tiểu Trần am hiểu Ngoại khoa. lồng ngực, khó trách... Khó trách...

Tỉnh Nhiên sững sở:

- Bác sĩ Trần không phải là học sinh của chủ nhiệm Mạnh ngoại khoa tim các ông à? Vậy mà các ông không hiểu rõ bác sĩ Trần?

- Với khoa ngoại, năng lực cùng lý giải phẫu thuật Tồng ngực của bác sĩ Trần không kém tôi, thậm chí có lĩnh vực còn lợi hại hơn tôi!

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người đều nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh của phòng phẫu thuật có nhiệt độ 22 độ C, độ ẩm 30% này!

Trần Thương ở ngoại khoa lồng ngực lại có năng lực hơn cả chủ nhiệm Tỉnh?

Mà năng lực khâu mạch máu lớn ngoại khoa tim thì vượt qua tất cả mọi người ở đây!

Chuyện này... Cũng quá khoa trương?

Mọi người có cảm giác đang quay phim truyền hình không thực tế.

....

Trần Thương vẫn tiếp tục khâu cùng vá khí quản bị tổn hại.

Người chung quanh nhịn không được bu lại, nhìn kỹ.

Vừa xem xét, mọi người khế gật đầu, quả nhiên rất lợi hại.

Khí quản vỡ vụn thành như vậy, giờ đã được khâu lại không chút sơ hở, hơn nữa tận khả năng giảm bớt vết sẹo, lợi dụng vết thương khâu hợp lý.

"Thật lợi hại!"

...

Rất nhanh phẫu thuật đã hoàn thành!

Trần Thương đang chuẩn bị tiến hành kết thúc công việc thì bỗng nhiên Hạ Cao Phong nói

- Tiểu Trần, cho người trẻ tuổi một cơ hội rèn luyện đi, cậu cũng khổ cực rồi, nghỉ ngơi một chút.

Trần Thương đang chuẩn bị nói không khổ cực bỗng nhiên sửng sốt một chút!

Mà lúc này, bác sĩ tuổi trẻ của ngoại khoa lồng ngực đứng đối diện, đỏ mặt nhìn Trần Thương.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng, lúc này mới kịp phản ứng.

Anh sở đĩ không cho người khác là bởi vì không muốn phiền phức họ, dù sao anh làm xong phẫu thuật để người kết thúc công việc... Những người ở đây có ai là người có tư lịch cạn hơn Trần Thương?

Cho ai đều không thích hợp.

Vào giờ phút này, ánh mắt của bác sĩ ngoại khoa lồng ngực nhìn mình giống như... Nhìn Tỉnh Nhiên vậy.

Trần Thương có chút xấu hổ, đối với anh ta gật đầu nói

- Vất vả anh rồi.

Tiểu bác sĩ vội vàng gật đầu:

- Trần lão sư, không khổ cực, không khổ cực! Anh phẫu thuật cầm máu mổ ngực tra xét thật tốt! Rất nhiều mạch máu tổn hại nhỏ xíu đều có thể tìm ra... Còn có chữa trị khí quản, thật sự là rất lợi hại! Hi vọng sau này có thể đi theo Trần lão sư học tập một chút

Trần Thương sững sờ, cái gì mà Trần lão sư...

Ai, dù sao cũng dễ nghe hơn Thương lão sư.

Thế nhưng nghe người lớn hơn minh gọi mình lão sử, cảm giác cứ là lạ thế nào.

Luôn cảm thấy có chút... Thoải mái.

Ừm!

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm thấy An lão sư và chủ nhiệm Đàm Trung Lâm, thiếu chính mình một tiếng - Ân sư!

....

....

Mà lúc này, trong phòng phẫu thuật ngoại khoa tay của bệnh viện nhân dân tỉnh, xung quanh Đàm Trung Lâm đứng đầy bác sĩ trong khoa.

Hôm nay, bệnh viện nhân dân tỉnh nhận một ca người bệnh đặc biệt, tình huống tương đối nguy hiểm, khâu cơ nhưng độ khó cực kỳ cao, mà Đàm Trung Lâm gọi điện thoại cho Trần Thương không được, đành phải tự mình phẫu thuật.

Cũng may là... Cuối cùng đã thành công!

Lúc này, Đàm Trung Lâm càng cảm khái Trần Thương tiểu Trần lão sư với phương pháp khâu Chen tinh thâm, mình còn kém quá xa.

Các bác sĩ xung quanh nhìn thủ pháp tỉnh diệu của Đàm Trung Lâm khi khâu cơ đều nhịn không được vỗ tay.

Thật lợi hại.