Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 847: Thật quá quỷ dị!



Tuyến tụy với tư cách là tuyến thể bài tiết insulin, có ảnh hưởng rất quan trọng đối với việc điều tiết lượng đường trong máu của cơ thể.

Nếu như tuyến tụy bị cắt, muốn xử lý bệnh tiểu đường sau phẫu thuật là cực kỳ khó khăn cùng phiền phức.

Dù sao mỗi bộ phận trên thân thể bị cắt đi không. phải có thể tùy ý nhẹ nhõm!

Đến hiện tại, ruột thừa cũng càng ngày càng có. nhiều cắm giác tồn tại.

Thế nhưng mà...

Nếu như phẫu thuật tuyến tụy có thể bảo tồn dù là 20% tổ chức phần đuôi của tuyến tuy, việc khôi phục xử lý sẽ không khó khăn giống cắt bỏ toàn bộ tuyến tụy.

Khác biệt của hai cái thực sự là quá lớn!

Thế nhưng Trần Thương nhìn thì nhìn cũng không dám nói chuyện!

Anh có thể trông thấy rõ ràng, kỳ thật người bệnh có mười bốn phần trăm tổ chức tuyến tụy không bị tế bào ung thư xâm nhập, nhưng một khi phẫu thuật nhất định phải cất toàn bộ

Bởi vì lo lắng tế bào ung thư khuếch tán!

Lúc này, trong lòng Trần Thương hỗn loạn không chịu nổi.

Anh tôi muốn nói, nhưng khẳng định không thể nói, có nói cũng khẳng định không ai tin.

Đây là sự thực!

Thậm chí dẫn tới họa sát thân cho anh cũng không phải không có khả năng!

Làm sao bây giờ?

Có thể làm sao?

Tại thời khắc này, Trần Thương cực kỳ bất lực.

Có lẽ, chỉ có làm cho bản thân trưởng thành, khi làm phẫu thuật ung thư, chính mình mới có thể chân chính phát huy tác dụng của hệ thống được!

Nghĩ tới đây, Trần Thương yên lặng nhìn phẫu thuật được tiến hành.

Đủ loại cảm giác xông lên đầu.

Cố lên nha!

Trần Thương!

...

...

Bên trong phòng phẫu thuật, bốn người không lên tiếng, nghiêm túc tiến hành ca phẫu thuật khó khăn, quái vật cấp 70, Trần Thương lần đầu tiên gặp được, cho dù là đối với Trương Hữu Phúc mà nói cũng không thể chủ quan!

Ngay lúc này, bỗng nhiên một mùi hôi thối truyền đến!

Cách một lớp khẩu trang hướng vọt vào trong lỗ mũi.

Ngay lúc phẫu thuật, mặt Trương Hữu Phúc bỗng nhiên biến sắc!

Cái mùi thối này quá quen thuộc.

Nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc nhịn không được nhíu chặt mi tâm, thân hình lắc một cái!

Đường ruột đã nứt ra?

Nghĩ tới đây, trên người Trương Hữu Phúc nhịn không được toát ra từng đợt mồ hôi lạnh.

Vạn nhất lúc này đường ruột rạn nứt, đô khó của phẫu thuật sẽ gia tăng rất nhiều.

Thế nhưng bây giờ ông lại thiếu phương pháp, nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc vội vàng nói với TrầnBỉnh Sinh đứng bên cạnh:

- Binh Sinh, nhìn xem chỗ nào bị phá vỡ!

- Trần Binh Sinh gật đầu, bởi vì ông cũng ngửi được cỗ mùi hôi thối này!

Vì sao ruột lại rạn nứt?

Thật quá quỷ dị!

Cái này nếu như khiến cho ổ bụng lây nhiễm, tuyệt đối sẽ gia tăng độ khó của phẫu thuật!

Thế nhưng mà...

Trần Thương nhìn ổ bụng, lập tức tò mò.

Bởi vì anh căn bản không có phát hiện cái tên màu đỏ nào!

Chẳng lẽ là mắt mệt nên nghỉ ngơi rồi?

Đây là lần đầu tiên con mắt nhìn không ra vấn đề, chẳng lẽ là... Cái này mùi thối này làm mờ mắt?

Nghĩ tới đây, Trần Thương tranh thủ thời gian trừng mắt nhìn, vẫn không có trông thấy.

Lần này, Trần Thương luống cuống!

Dị năng của mình không thể bị cái mùi thối này làm mờ mắt được?

Ngay khi Trần Binh Sinh chuẩn bị tra xét, bỗng nhiên Trương Chí Tân nhăn nhó lúng túng nói một câu:

- Không có chuyện gì, không phải đường ruột bị phá!

Trương Hữu Phúc lập tức ghé mắt:

~ Ồ? Chí Tân, ông nói là chuyện gì xảy ra?

Trương Chí Tân khụ khụ một tiếng, nhỏ giọng nói ra:

- Thật ra... Mới vừa rồi là tôi đánh rắm...

...

...