Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 6: 6




Nhìn chung qua số tiểu thuyết hắn đã đọc trong vài chục năm, không phải nhân vật chính là kiểu người có ý chí kiên định khó dời sao?Ít ra thì trong lúc tiến hành một số quyết định quan trọng, hắn sẽ quyết định sai lầm!Nghĩ đến đây, Bạch Đông Lâm lại hưng phấn đâm cho mình hai dao.

Tuy là mức tăng lên cực kỳ bé nhỏ, nhưng với đặc tính năng lực của mình, sau này hắn không thể thiếu việc phải tự đi tìm khổ!Lực ý chí tăng lên vẫn là điều tốt trong tương lai.Một tháng sau.Trong sân luyện võ phía sau Cự Thạch võ quán.“Luyện da là cảnh giới đầu tiên trong việc Luyện Thể, có tất cả ba mươi sáu động tác kết hợp hít vào thở ra riêng biệt.”Nguyên Đào để trần thân trên, lộ rõ làn da màu đồng tỏa ánh kim loại sáng bóng.


Từng nhịp thở ra hít vào không ngừng biến hóa theo sự thay đổi của mỗi một động tác.Sau khi lưu loát thực hiện xong một loạt động tác, thu công đứng tấn, liếc nhìn Bạch Đông Lâm đang ngồi bên cạnh nghe giảng một cách nghiêm túc, nói:“Tu luyện cảnh giới luyện da là dễ nhất, bởi vì nó càng dễ dàng lợi dụng sự kích thích của ngoại cảnh làm tăng nhanh tốc độ tu luyện, lấy vũ khí đã bị cùn đánh lên da, sau đó ngâm trong nước thuốc đặc biệt, làm ít công to.”Nói tới đây, Nguyên Đào mỉm cười, thu nhập chủ yếu của võ quán này chủ yếu là từ việc bán các loại nước thuốc luyện thể.“Cảnh giới thứ hai của Luyện Thể chính là cảnh giới cơ bắp! Cơ bắp là cội nguồn của sức mạnh cơ thể con người! Sức lực lớn, công lực tự khắc sẽ mạnh!”Nói xong, hắn ta lại tập một bài công pháp khác, trong lúc thay đổi các động tác, cơ bắp khắp người cuồn cuộn nổi lên.

Thoạt nhìn cả người trông lớn hơn một vòng, hai chân dậm một phát, phiến đá xanh rắn chắc vỡ tan.“Cảnh giới thứ ba, Nội Tạng Cảnh!”Nguyên Đào đánh quyền xong cũng không hề nghỉ ngơi.

Hắn ta chống cả tay chân xuống đất, tựa như con cóc đang nằm bò trên mặt đất.Hắn ta hít một hơi thật sâu, toàn bộ lồng ngực căng phồng.

Bạch Đông Lâm đứng bên cạnh nhìn mà cảm thấy hô hấp khó khăn, như thể tất cả không khí đã bị Nguyên Đào hít sạch.“Ộp ộp!”Một tiếng kêu râm ran của con cóc vang lên theo sự nhấp nhô của lồng ngực, khiến bụi bặm trên đất bay tứ tung.Bạch Đông Lâm nhướng mày, mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng hắn vẫn có cảm giác ghê răng trước cảnh tượng này.“Cảnh giới thứ tư, luyện gân cốt!”Nguyên Đào bắt chước cóc xong, hắn ta lại nằm bò tựa mãnh hổ xuống núi, cơ bắp khắp người nổi lên cuồn cuộn, hít vào thở ra, từng tiếng sấm yếu ớt vang lên.Sau khi luyện xong bốn cảnh giới đầu tiên, Nguyên Đào mặc quần áo vào, nhìn Bạch Đông Lâm rồi nói:“Thay máu, cảnh giới cuối cùng là tĩnh công, ngài cũng đã quá quen thuộc với điểm mấu chốt trong đó rồi.


Chỉ cần hoàn thành quá trình tôi luyện xương cốt, khí kình có thể trực tiếp truyền đến tủy xương, kích thích tủy xương sản sinh máu mới.

Máu mới thay thế máu cũ đó cũng chính là kỹ thuật tinh tế.”“Khi hoàn thành thay máu xong, tất cả các chức năng của cơ thể sẽ được cải thiện rất nhiều!”Hai người trở lại đại sảnh tiếp khách uống trà, tiếp tục trao đổi, người hỏi kẻ đáp chẳng mấy chốc trời đã tối sầm.“Lệnh công tử, thời hạn một tháng đã tới, theo giao ước, Nguyên mỗ cũng đã chỉ dạy cho ngài tất cả các loại võ thuật cơ bản, không biết ngài có kế hoạch gì tiếp theo?”Bạch Đông Lâm nhấp một ngụm trà rồi chắp tay cúi chào Nguyên Đào:“Xin cám ơn Nguyên quán chủ đã chỉ dạy ta rất nhiều, bổn công tử đã được lợi rất nhiều.

Chỉ có điều ta đã rời khỏi nhà đã lâu nên cũng đến lúc phải trở về rồi.”Nửa tháng nay, hắn lười chạy tới chạy lui nên nói với Đại nương xin được ở lại võ quán.Bây giờ hắn đã đạt được mục tiêu, Bạch Đông Lâm định cáo từ, nóng lòng muốn về nhà bắt đầu luyện tập.“Ha ha ha, Lệnh công tử khách sáo rồi, Nguyên mỗ cũng chỉ bóc bánh trả tiền mà thôi, không dám nhận công.”Hai người họ nói khách sáo đôi câu với nhau, Nguyên Đào sai người mang một ít sách đến đưa cho Bạch Đông Lâm rồi nói:“Trong mấy cuốn sách này có kinh nghiệm luyện tập tâm đắc của ta, có lẽ sẽ có ích cho công tử.


Đợi đến khi công tử trưởng thành, nếu thật sự muốn luyện những bí kíp này, có thể tối chỗ Nguyên mỗ mua nước thuốc luyện thể!”Bạch Đông Lâm nhận lấy bốn cuốn sách: “Đồng Nhân Công” để luyện da, “Đại Lực Ngưu Ma Quyền” cho cơ bắp, “Cách hít thở của cóc” cho các cơ quan nội tạng và “Hổ Báo Lôi Âm” để tôi luyện xương cốt!Còn về phần cảnh giới thay máu, chỉ cần vận dụng kĩ năng một cách linh hoạt, ngoài ra không có phương pháp tu luyện riêng biệt.Nghe Nguyên Đào nhắc tới nước thuốc, Bạch Đông Lâm chỉ cười mà không trả lời.Điều quan trọng của luyện thể không phải là công pháp, mà chính là sự phối hợp hoàn chỉnh với nước thuốc!Không có nước thuốc cũng vẫn có thể luyện được, nhưng tiến độ chắc chắn rất chậm.

Hơn nữa còn dễ để lại vết thương, dù sao cơ thể con người cũng vô cùng phức tạp, nếu không có sự bồi bổ của nước thuốc thì cũng khó thành công..


Từ xưa đến nay, mọi người thường trọng võ khinh văn, đan dược rất quý.

Nếu thiếu nó người bình thường rất khó để luyện võ.Hai người nói chuyện một lúc, Bạch Đông Lâm chào tạm biệt sau đó rời đi, Nguyên Đào khách sáo tiễn tận cổng.Trông theo chiếc xe ngựa đang dần rời xa, Nguyên Đào lắc đầu cười:“Ôi, cuối cùng mình cũng đã tiễn được tiểu tổ tông này đi rồi, mong sao vị phu nhân nào đó có thể hài lòng.”Bạch Đông Lâm ngồi trên xe ngựa tùy ý lật những cuốn sách, trong lòng hắn hiểu rất rõ về những điều liên quan đến Luyện Thể Cảnh.


Tuy nhiên, hắn vẫn mong có thể học được thứ gì đó từ trong những cuốn sách này.Về phần tại sao hắn lại dùng biệt danh, chẳng qua thấy hứng thú xen lẫn đôi chút đùa dai.Hắn không cố ý che giấu thân phận, bị lộ cũng không sao cả, sau khi thức tỉnh năng lực, trong mắt hắn những thứ này đều trở nên tầm thường.Nhanh chóng bắt đầu luyện tập võ thuật mới là chuyện nghiêm túc mà Bạch Đông Lâm đã không thể chờ được nữa.Bạch Đông Lâm trở lại Thanh U Tiểu Trúc, sắp xếp đồ đạc xong, thay một bộ quần áo gọn gàng, sau đó đi về phía Tiểu Hồi sơn.Ban đầu Thanh U Tiểu Trúc nằm ở vị trí ngoài cùng Bạch phủ, ngay sát Tiểu Hồi sơn nên có thể nói rằng nó không còn thuộc phạm vi Bạch phủ nữa.Tiểu Hồi sơn không cao, độ cao khoảng chừng bốn đến năm trăm mét.

Tuy nhiên, đi qua nơi đây sẽ đến Đại Hồi sơn, đây là ngọn núi cao nhất nhì đất Vân Châu.Trong một tháng này, ngoại trừ tới Cự Thạch võ quán, hắn chỉ nghĩ đến việc làm sao có thể vận dụng được năng lực của bản thân.Cuối cùng thì hắn cũng tìm thấy được một nơi tuyệt vời trên Tiểu Hồi sơn, rất thích hợp cho việc luyện công.Vầng trăng trên trời rất sáng và tròn, nhưng đêm tối trong rừng sâu thường rất âm u đáng sợ.Tuy nhiên, Bạch Đông Lâm hoàn toàn không có cảm giác gì, kể từ khi bản thân thức tỉnh năng lực, hắn thấy mình ngày càng can đảm hơn.

Ngay cả chết còn không sợ thì còn gì phải sợ nữa?Không lâu sau hắn đi đến đỉnh núi, dạo một vòng, hóa ra mặt sau của núi là một vách đá dựng đứng.Hắn đã quan sát nó nửa tháng trước, mỏm đá này sâu cả trăm mét, đáy toàn là đá xanh cứng rắn, trơn nhẵn và sắc nhọn.Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, đây vốn là ngọn núi phía sau Bạch gia, hiểm trở khó tiếp cận, cách nhà họ cũng không xa đủ kín đáo.Bạch Đông Lâm cởi quần áo ra, thực hiện động tác mở rộng lồng ngực, làm nóng người rồi nhảy vọt về phía vách đá!Dưới tác dụng của trọng lực gia tốc, tốc độ rơi xuống càng ngày càng nhanh.

Đúng như suy đoán, Bạch Đông Lâm đụng đầu xuống đất, trên khối đá xanh cứng rắn xuất hiện vết nứt, não của hắn bay xa bảy tám mét.Bạch Đông Lâm chết rồi!Hai giây sau, hắn lại bò dậy.


Trên mặt đất chỉ có vật thể màu trắng không xác định là minh chứng cho việc vừa rồi không phải là ảo giác.Hắn nhảy dựng lên, cử động chân tay một chút, cái chết tức thì không kích hoạt ‘đảo ngược tổn thương’.Mà do Bạch Đông Lâm mất mạng quá nhanh, ngay cả bản thân hắn cũng không cảm thấy đau đớn, như vậy không có tác dụng tăng mạnh ý chí.Hắn đã đặt cho năng lực này một cái tên chẳng ra làm sao.Đảo ngược tổn thương!Bất tử bất diệt!Đây chính là chỗ dựa của Bạch Đông Lâm.Hắn đi đến bên vách núi rồi bắt đầu leo lên, khi leo lên tới bảy tám mét lại bị trượt tay ngã xuống.‘Bịch!’ Một tiếng rên rỉ vang lên.Bạch Đông Lâm bị gãy chân trái, gãy hơn nửa xương sườn, nội tạng vỡ nát, chảy nhiều máu.

Hắn hít một ngụm khí lạnh vì đau đớn dữ dội.Sau khi Bạch Đông Lâm vừa bò dậy, tất cả các vết thương chắc chắn sẽ lấy mạng người thường lại đã tự lành hẳn.Hắn mơ hồ cảm nhận được một luồng năng lượng đang cường hóa cơ thể.


Bạch Đông Lâm nhanh chóng điều chỉnh hô hấp của mình bắt đầu luyện ‘Đồng Nhân Công’, vừa mới thi triển công pháp, năng lượng dần được truyền đến da.Luyện xong một bộ công pháp, hắn bắt đầu nhận thấy da dẻ trở nên cứng cáp và săn chắc.Tác dụng này còn tốt hơn nhiều so với nước thuốc, nguồn năng lượng không rõ vô cùng tinh khiết, có ích lợi rất lớn đối với thân xác.Bạch Đông Lâm mỉm cười, mọi chuyện đúng như suy đoán của hắn, nhảy khỏi vách đá là trọng lực đang góp ‘sức’ để lực hấp dẫn làm tổn thương chính mình.

Dĩ nhiên sẽ kích hoạt ‘đảo ngược tổn thương’.Hắn đã tìm hiểu kỹ càng năng lực này, chỉ cần hắn không tự làm tổn thương chính mình trong lúc ‘luyện công’ thì nó sẽ được kích hoạt.Chẳng hạn như tự tát mình, dùng dao đâm vào mình, tự hủy hoại bản thân,...‘Công phu’ được sử dụng để tự gây thương tích đều thuộc về năng lượng của của bản thân.Vì vậy không thể đảo ngược được sự hấp thu.Cũng như con người không thể tự nâng mình lên, hay không tồn tại máy móc có có thể chuyển động vĩnh viễn.Các quy tắc của năng lực này rất rõ ràng, khiêm tốn khiến người ta yên tâm.Bạch Đông Lâm vặn eo tiếp tục leo lên vách đá.Cả đêm, khắp Tiểu Hồi sơn không ngừng vang lên những âm thanh ‘bịch, bịch, bịch’ kỳ quái..