Chạm Đáy Thương Đau

Chương 6: Nhục mạ (H)



Chúc các chị em phụ nữ 8/3 vui vẻ, mạnh khoẻ, xinh đẹp nhé. Do có chút việc riêng nên hôm qua mình đã không thể online được. Lusm 💌

***

Tống Tử Đằng kéo căng hai chân của Lại Vân Hi sang hai bên, vắt lên cánh tay của mình rồi chen vào giữa. Hắn chỉ kéo mỗi khoá quần, lấy ra phân thân cương cứng, to đến ghê người rồi nhắm ngay huyệt động vẫn còn khô khốc của người dưới thân, đâm mạnh vào.

Phần đầu côn thịt mới chen vào giữa đã bị hậu huyệt nhỏ hẹp chặn lại. Tống Tử Đằng khó chịu nhíu mày, lần thứ hai đâm vào càng thô bạo hơn trước. "Phập" một tiếng, phân thân cực đại của hắn hoàn toàn nằm trong huyệt động chật hẹp của Lại Vân Hi. Nơi đó hiển nhiên đã bị xé rách, máu tươi bắt đầu trào ra ngoài, chảy dọc phần mông được nâng cao của Lại Vân Hi rồi nhỏ xuống đệm tí tách, nhuốm đỏ cả một mảng ga giường trắng muốt.

Tống Tử Đằng thoả mãn thở ra một hơi dài, bắt đầu đâm vào rút ra liên tục. Có máu tươi làm chất bôi trơn, động tác của hắn càng thêm thuận tiện. Tống Tử Đằng cảm thấy hưng phấn nhất là những lúc như thế này, không dùng gel bôi trơn, cũng chẳng dùng bao cao su, mà trực tiếp tiến vào trong cơ thể Lại Vân Hi, cảm nhận rõ ràng nơi cương cứng của mình được huyệt động chật hẹp của y bao bọc lấy, khoái cảm ấy khó lòng cưỡng lại được. Hơn thế nữa, khiến hắn thoả mãn hơn cả là việc khiến Lại Vân Hi phải đau đớn tới mức không ngừng rơi lệ. Phải rồi, chỉ một lúc nữa thôi, y sẽ tỉnh, và vòng tròn quen thuộc này sẽ liên tục lặp lại.

Tống Tử Đằng đâm vào rút ra độ chục lần thì mí mắt Lại Vân Hi bắt đầu giật giật, nơi đó của y cũng vô thức co rút, khiến Tống Tử Đằng sướng đến phát điên. Mê man tỉnh dậy cũng là lúc Vân Hi bắt đầu cảm nhận được cơn đau buốt chạy dọc toàn thân. Đặc biệt là ở nơi tư mật, đau và bỏng rát như thể bị một cây gậy sắt nung nóng xỏ xuyên qua.

Vân Hi mở to mắt, ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Tống Tử Đằng. Thấy người dưới thân đã tỉnh, khoé môi mỏng của Tống Tử Đằng nhếch lên đầy châm chọc.

"Sao? Tôi dùng sức thế chắc làm cậu thoả mãn lắm nhỉ? Xem cái lỗ dâm đãng của cậu hút chặt tôi không buông này. Hẳn là gã đàn ông kia chơi cậu không đủ đã nên mới cắn đứt? Yên tâm, lát nữa tôi sẽ dạy dỗ lại cái miệng phía trên hư hỏng không biết phải trái kia. Còn bây giờ phải chơi cái lỗ này đến mức không khép được lại đã."

Dứt lời, hắn kéo hai chân Vân Hi vắt cao lên vai, sau đó liên tục thúc vào. Vân Hi chưa kịp chuẩn bị, hai mắt vẫn mở to, miệng vô thức phát ra tiếng nức nở đau đớn. Ngay khi y định cắn môi, Tống Tử Đằng lại túm chặt lấy thứ trọng yếu đang ủ rũ của y, buông lời đe doạ.

"Cậu dám cắn môi, tôi liền bóp nát nó. Quãng đời còn lại của cậu chỉ cần mở rộng chân để nam nhân thao đến rách nát nên không cần dùng đến thứ này. Thế nhưng giờ hủy đi thì có chút sớm, tôi còn nhiều món đồ chơi thú vị dành cho nó lắm. Còn hiện tại, việc của cậu là rên rỉ lấy lòng tôi, nghe rõ chưa?"

Trái tim Vân Hi đau thắt lại. Dù đã bị nhục mạ cả ngàn lần, nhưng từng lời Tống Tử Đằng nói ra vẫn như mũi khoan xoáy thẳng vào tâm can, chọc thủng lòng tự trọng của y, dày xéo tình cảm bấy lâu nay y dành cho hắn. Vân Hi không phải chưa từng mơ tưởng đến có một ngày hai người thành đôi, cùng nhau đầu ấp tay ôm. Vì Tống Tử Đằng y nguyện hi sinh mọi thứ để lấy lòng hắn, nhưng... không phải như thế này.

"A..."

Tống Tử Đằng đột nhiên thúc mạnh cắt đứt dòng suy nghĩ của Vân Hi. Hắn nhanh chóng rút hẳn ra ngoài, rồi lại đâm sâu vào trong tới tận gốc. Máu tươi từ nơi kết hợp của hai người không ngừng trào ra, cùng với dịch ruột non và động tác đâm xuyên tạo thành tiếng "nhóp nhép" vô cùng dâm mỹ.

Vân Hi theo thói quen cắn chặt môi, lập tức nơi đó bị Tống Tử Đằng bóp chặt khiến y đau đến bật khóc. Hắn vừa liên tục thúc mạnh vào, vừa kiềm giữ bộ phận yếu ớt ấy. Thế nhưng ngay cả khi Lại Vân Hi vô thức hé miệng phát rs tiếng nức nở đau đớn, Tống Tử Đằng vẫn không buông lỏng tay, thậm chí càng nắm chặt hơn.

"Giả bộ khổ sở cho ai xem? Nói. Tôi làm cậu có sướng hơn gã kia không?"

Lại Vân Hi nhìn hắn trân trối, nước mắt mất tự chủ trào ra khỏi khoé mi, còn đau hơn cả khi bị lũ người kia luân phiên cưỡng bức.

Nhìn tới đôi môi run rẩy không nói thành lời của y, Tống Tử Đằng đột nhiên cảm thấy khó chịu. Hắn không muốn nhìn thấy gương mặt miễn cưỡng như người chết ấy nữa. Tống Tử Đằng lật người Vân Hi lại, đổi thành tư thế tiến vào từ đằng sau. Một tay hắn kiềm giữ eo của y, một tay chọc thẳng vào miệng y, túm lấy đầu lưỡi trơn ướt không ngừng khuấy đảo.

Lại Vân Hi không thể cắn môi, theo từng đợt xuyên xỏ thô bạo không chút tiếc thương của người kia phát ra âm thanh nức nở, vụn vỡ như tâm trí y lúc này... Trong căn phòng đóng kín và tối tăm, chỉ còn tiếng thở dốc thoả mãn, tiếng rên rỉ chực khóc và âm thanh da thịt va chạm đầy ái muội.

Tống Tử Đằng đâm vào thêm vài trăm lần mới chịu phóng thích dục vọng của mình. Luồng chất lỏng nóng rực bắn thẳng vào hậu huyệt của Lại Vân Hi khiến người y vô thức run rẩy, nội bích co giật, hút chặt lấy bộ vị nam tính của người phía trên.

"Mút chặt như vậy là không muốn tôi rút ra sao? Cậu đúng là thứ dâm tiện."

Tống Tử Đằng tháo dây trói trên tay Lại Vân Hi ra. Lúc này hai cổ tay gầy yếu của y đã hằn đỏ, vì bị cọ sát mạnh còn rướm máu tươi. Cơ thể Vân Hi chẳng còn chút sức nào, tùy ý để Tống Tử Đằng đổi thành tư thế khác, tiếp tục xâm phạm.

Tống Tử Đằng nằm dài trên giường, kéo Vân Hi ngồi lên trên người mình, túm chặt lấy eo của y, liên tục nâng lên hạ xuống. Tư thế này khiến Vân Hi cảm nhận càng rõ ràng từng đợt xuyên xỏ thô bạo. Hai cánh mông trắng nõn bị kéo căng, huyệt động bị chà đạp đến sưng đỏ không ngừng nuốt vào nhả ra hung khí thô to, tràn ngập khí thế.

Tống Tử Đằng đột nhiên nổi lên ác ý, hắn từ chiếc tủ ở đầu giường ra một dương cụ giả đính đầy các hạt tròn nhấp nhô, tống thẳng vào miệng Vân Hi, sau đó tiếp tục lấy ra hai cuộn dây thừng. Một dây buộc chặt tay Vân Hi ra sau, vòng lên cổ, chặt đến mức khiến y gần như không thở nổi. Một dây quấn mấy vòng quanh ngọc hành, nơi này đã bị hành hạ nhiều lần đến mức tím tái.

Giả dương cụ bị nhét sâu đến tận cổ họng khiến Vân Hi nghẹn ứ. Nước bọt không nuốt xuống được chảy tràn ra ngoài, đọng lại trên xương quai xanh, thoạt nhìn càng thêm gợi cảm. Nhưng chính vì điều này, Tống Tử Đằng càng khó chịu, tại sao Lại Vân Hi cứ dễ dàng khơi gợi dục vọng ẩn sâu trong hắn. Người hắn yêu duy nhất là Nhật Tâm, chỉ mình em ấy thôi. Vân Hi chỉ là công cụ tiết dục.

Tống Tử Đằng rút hung khí của mình khỏi huyệt động, hỗn hợp máu và tinh dịch rất nhanh trào ra, lập tức bị giả dương cụ lúc nãy nằm trong miệng Lại Vân Hi thay thế cắm vào. Tống Tử Đằng ấn mạnh người Lại Vân Hi xuống giường trong tư thế ngồi xổm, động tác quá bất ngờ khiến dương cụ giả to cỡ cổ tay trẻ em lọt hẳn vào trong huyệt động. Vân Hi chỉ kịp thét lên một tiếng chói tai đã bị Tống Tử Đằng nhồi nhét cự vật của hắn vào miệng.

"Liếm bằng sạch cho tôi."

Tống Tử Đằng túm lấy gáy Lại Vân Hi, không chút xót thương thúc vào từng đợt. Mùi tanh nồng của máu và tinh dịch ngập tràn trong phòng, nhưng Vân Hi chẳng ngửi thấy gì nữa. Gương mặt thanh tú của y vương đầy nước mắt và máu, miệng lại bị lấp đầy bằng vật nam tính của Tống Tử Đằng. Y không thở nổi, không nói được, cũng không cách nào phản kháng, qua một lúc liền lịm đi.

Tống Tử Đằng sau khi đạt được khoái cảm mới phát hiện ra Lại Vân Hi đã ngất xỉu. Thế nhưng hắn vẫn chưa thoả mãn. Hắn nghĩ ngợi một lúc, rồi kéo y từ trên giường xuống, lôi xềnh xệch suốt dọc hành lang cho tới phòng tắm. Nước lạnh được xả ngập bồn, Tống Tử Đằng không hề thương tiếc, ném Vân Hi vào trong.

Vân Hi nhanh chóng bừng tỉnh, theo phản xạ bám lấy thành bồn tắm muốn thoát ra. Tống Tử Đằng không ngăn lại, từ trên cao nhìn xuống hành động chật vật khốn đốn của y. Tới tận khi Vân Hi trượt ra ngoài, hắn mới nâng người y lên, một lần nữa ném lại vào bồn tắm trong tư thế úp sấp. Đầu Vân Hi bị Tống Tử Đằng nhấn xuống nước. Dòng nước lạnh buốt ập vào trong khiến cổ họng y đau rát, cánh mũi cay xè và hai tai ù đi. Những vết thương mới cũ trên cơ thể bật máu, hoà tan vào nước, khiến nước trong bồn biến thành một màu đỏ thê lương.

Lúc Vân Hi không còn sức lực vùng vẫy, Tống Tử Đằng mới kéo y ra khỏi bồn, thô bạo ném xuống sàn. Vì động tác quá mạnh, hai đầu gối Vân Hi bị va đập kêu "răng rắc" như thể gãy vụn. Y nằm rạp trên sàn phòng tắm trơn ướt, miệng mở to, tham lam hít vào từng đợt khí lạnh.

Tống Tử Đằng cười nhạt. Hắn dùng dây vòi hoa sen quấn quanh hai tay Lại Vân Hi, treo chúng lên cao. Hai chân Vân Hi bị kéo rộng ra hai bên. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của y, Tống Tử Đằng trực tiếp tiến vào, bất chấp dương cụ giả vẫn nằm sâu bên trong.

Vân Hi lúc này mới khóc thét lên.

"Đừng... rút ra đi mà. Tống Tử Đằng... đừng làm thế... đừng làm thế với em..."

Tống Tử Đằng bỏ ngoài tai lời cầu xin của Vân Hi, tiếp tục ra vào không có tiết tấu. Dương cụ giả kia bị đẩy mạnh vào sâu bên trong, lấy chỗ cho phân thân to lớn của Tống Tử Đằng xâm nhập. Máu tươi ở nơi kết hợp giữa hai người không ngừng nhỏ xuống sàn gạch, đọng thành một vũng đỏ sẫm.

Vân Hi cảm nhận rõ rệt dị vật ngày càng bị đẩy sâu vào trong bụng mình. Nỗi sợ không tên cứ liên tiếp đánh tới, khiến y không tài nào chịu nổi. Y khó khăn mở mắt, tầm nhìn lại rơi đúng vào chiếc gương ở phía đối diện. Trong đó là hình ảnh một nam nhân yếu ớt tàn tạ, khắp người là vết hôn cắn, đan xen với những vết đánh tím bầm, hai chân thon gầy mở rộng, huyệt động cũng mở to nuốt lấy nam căn cương cứng của người phía sau.

Tống Tử Đằng dường như nhìn thấu nỗi sợ hãi trong thâm tâm Lại Vân Hi, hắn ghé vào tai y thì thầm.

"Đồ điếm."

Hai từ ấy thốt ra từ miệng người mình yêu nhất như hai bàn tay đâm sâu lồng ngực, móc ra trái tim của y, bóp nát.