Chân Linh Cửu Biến

Chương 1426: Đạo đàn bí mật (2)



Lục Bình đột nhiên xem ra cái gì đó, cười nói:

- Nói đến Thất Tổ Đạo Đàn, các ngươi lần này biết được chút gì không? Nhưng đừng nói với ta là Tử Dương cùng các 5 người đối với lần này không biết gì cả.

Tạ Thiên Dương nói:

- Này thật ra thì cũng không xem là bí mật, xem ra giống như Tang huynh cùng đại hình tông môn đối với lần này đều có ghi lại rõ ràng, tất cả mọi người biết được cũng chẳng khác gì.

Tang Du gật đầu cười, nói:

- Thất Tổ Đạo Đàn chính là một chỗ tiểu thiên thế giới do Khai Thiên Thất Tổ vì truyền đạo pháp mà khai mở ra năm đó. Trong phương thế giới ấy có bảy tòa đạo đài, do bảy khối Khánh Âm Thần Thạch to lớn chú tạo mà thành. Ban đầu khai thiên, Thất Tổ trên bảy ngọn đạo đàn mỗi người truyền xuống bảy loại khai thiên truyền thừa. Đây cũng nguyên do có bốn mươi chín khai thiên truyền thừa trong truyền thuyết của tu luyện giới. Hơn nữa truyền thuyết trong bảy khối Khánh Âm Thần Thạch của mỗi một tòa đạo đàn đều cất chứa một đạo khai thiên truyền thừa. Bốn mươi chín khối Khánh Âm Thần Thạch cũng ghi lại bốn mươi chín đạo khai thiên truyền thừa.

Lục Bình không tự chủ sờ sờ trữ vật pháp khí trên tay. Bên trong hai cái ngọc giản màu tím ghi lại “Bắc Hải Thính Đào quyết” mà hắn tu luyện, ban đầu thủy viên khí linh của Càn Khôn Bảo Đỉnh đã từng nói Lục Bình công pháp tu luyện chính là khai thiên truyền thừa. Chẳng lẽ “Bắc Hải Thính Đào quyết” chính là Thủy chúc tính một đạo tu luyện công pháp trong bảy đạo khai thiên truyền thừa của Giao đạo nhân truyền xuống sao?

Chỉ nghe Tạ Thiên Dương nói tiếp:

- Sau khi Thất Tổ biến mất, Thất Tổ Đạo Đàn đóng lại, chỉ tập trung bảy loại huyết mạch cùng với tu luyện có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Băng bấy loại chúc tính công pháp, tu vi còn phải đạt tới Thuần Dương tu sĩ hợp lực, mới có thể lần nữa khai mở Thất Tổ Đạo Đàn.

- Nhưng mà sau khi Thất Tổ biến mất, Thất Tổ Đạo Đàn cũng đột nhiên sụp đổ, bốn mươi chín khối Khánh Âm Thần Thạch vỡ vụn thành vô số khối đá vụn nhỏ, tán lạc trong phương tiểu thiên thế giới đó. Vì vậy, bốn mươi chín đạo khai thiên truyền thừa cũng vì vậy theo những hòn đá tán bể mà hoàn toàn phân tán. Muốn tập hợp lại đủ bốn mươi chín đạo khai thiên truyền thừa, trừ phi hữu thể thu thập không còn sót bất kỳ khối khánh âm toái thạch tán lạc trong tiểu thiên thế giới thì mới có thể, nhưng mà điều này hiển nhiên đã không cách nào làm được.

Lục Bình nghe vậy nhướng mày, hỏi:

- Tại sao?

Phiền Minh Kiệt giải thích:

- Cũng không ai biết thần thạch bể thành bao nhiêu khối. Hơn nữa trong mỗi một khối thần thạch đều hàm chứa ý chí của Thất Tổ, cho dù có thể tìm được một khối thần thạch, nếu không phải có thể áp phục ý chí của Thất Tủ bên trong, chỉ sợ ngay cả khối thần thạch vốn thuộc về đạo đàn của một vị lão tổ cũng không thể biết. Thất Tổ Đạo Đàn môi một lần khai mở cũng chỉ có một năm, trong thời gian ngắn như vậy đừng nói có thể tìm tới mấy khối đá vụn, cho dù là tìm được đầy đủ đá vụn, cũng không đầy đủ thời gian đi áp phục ý chí của Thất Tổ tích chứa bên trong đá vụn.

Lục Bình nhíu mày một cái, hỏi:

- Có phải áp phục khai thiên ý chí bên trong đá vụn sẽ có thể mang Khánh Âm Toái Thạch ra khỏi tiểu thiên thế giới hay không?

Tất cả mọi người sửng sốt, Tô Cẩm cười khổ lắc đầu một cái, đáp:

- Không thể!

Không chờ Lục Bình hỏi nguyên nhân, Tô Cẩm giải thích:

- Áp phục khai thiên ý chí bên trong đá vụn nhiều nhất bất quá có thể biết được phiến ngữ của khai thiên truyền thừa ghi lại bên trong đá vụn, nhưng trấn áp khai thiên ý chí trong đó cũng không nghĩa là khai thiển ý chí vì vậy biến mất. Chỉ cần khai thiên ý chí tích chứa bên trong đá vụn không biến mất, đá vụn đó sẽ không cách nào mang đi ra ngoài từ trong tiểu thiên thế giới.

Tô Cẩm tựa hồ đoán được Lục Bình muốn làm gì, giải thích tiếp:

- Khai thiên ý chí trong những thứ đá vụn đó chỉ cần tồn tại thì không cách nào thu vào bên trong trữ vật pháp khí.

Lục Bình nghe vậy ánh mắt sáng lên, hỏi:

- Nói như vậy vẫn có Khánh Âm Toái Thạch bị người mang ra ngoài từ trong đạo đàn sao?

Phiền Minh Kiệt gật đầu đáp:

- Không sai, chỉ cần luyện hóa khai thiên ý chí tích chứa trong thần thạch sẽ có thể đem mang ra khỏi đạo đàn. Chẳng qua là rốt cuộc nên luyện hóa như thế nào thì người nào cũng không biết. Cho dù bản thân của những tu sĩ may mắn mang được thần thạch ra ngoài cũng hồ lý hồ đồ, tựa hồ luyện hóa ý chí trong đó cũng không phải là bởi vì thực lực của tự thân có nhiều mạnh mẽ ra sao, mà giống như là thần thạch tự chủ nhận chủ vậy.

- Tu luyện giới mặc dù xuất hiện qua tình huống như thế, nhưng mà mấy vạn năm qua cũng chỉ có ít ỏi mấy lần như vậy thôi. Dĩ nhiên, có người từ bên trong mang ra thần thạch lại giữ bí mật mà không nói hay không điều này cũng không ai biết. Đây cũng nguyên nhân vì sao bốn mươi chín loại khai thiên truyền thừa không còn cách nào gộp đủ.

Tình cảnh trong Thất Tổ Đạo Đàn, Lục Bình đã từng từ chỗ của Lâm Vũ lão tổ lấy được một ít tin tức. Trong Thuần Dương Chi Hồn của Phi Thiên lão tổ cũng đã từng để lại một phần ký ức, ẩn chứng lẫn nhau cùng đám người Tạ Thiên Dương nói, ngược lại khiến cho Lục Bình có tiến một bước nhận thức đối với Thất Tổ Đạo Đàn.

Chẳng qua là trong đó còn có rất nhiều chỗ Lục Bình nghi ngờ không hiểu. Lục Bình đang muốn hỏi, lại thấy trong trời cao đột nhiên nó lên một chùm kim quang điệu mục. Một đạo kim quang trong đó đang đi tới cho phương hướng đám người Lục Bình. Tới gần trước, Lục Bình bấy giờ mới thấy rõ kim quang là phát ra từ trong tay của Khương Thiên Lâm cùng với Thiên Thành hai vị lão tổ. Hơn nữa những kim quang này bây giờ quá mức chói mắt, thậm chí đã che đậy độn quang tự thân của hai vị lão tổ.

Lưu Thiên Viễn ngạc nhiên nói:

- Sư bá, sư thúc, đây là...

Khương Thiên Lâm lão tổ giơ giơ lên lệnh bài trong tay tản ra kim quang cực nhanh, nói:

- Đây là bằng chứng để tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn.

Vừa nói vừa hướng đám người Tạ Thiên Dương gật đầu một cái, nói:

- Các ngươi cũng do quý phái lão tổ lĩnh trở về, nghĩ rằng sắp nhận được tin tức rồi.

Vừa dứt lời, hai đạo truyền âm phù quả nhiên rơi vào trong tay của Phiền Minh Kiệt cùng Tang Du. Hai người xem qua nội dung trong truyền âm phù rất nhanh sau đó cáo từ cùng mọi người Chân Linh phái, nhấc lên độn quang mỗi người rời đi.

Khương Thiên Lâm đem mấy khối lệnh bài màu vàng phát cho Lục Bình cùng mọi người. Thiên Thành lão tổ cũng đem mấy tấm lệnh bài giao cho Vương Huyền Kỳ cùng mấy vị đoán đan kỳ đệ tử, nói:

- Nhanh chóng luyện hóa, lối vào của Thất Tổ Đạo Đàn cùng Tam Đại bí cảnh rất nhanh sẽ được những Thuần Dương tu sĩ khai mở.

Mấy tấm lệnh bài phân đến trong tay đám năm vị pháp tướng Lục Bình cùng với năm vị đoán đan tu sĩ. Lục Bình đem lệnh bài trong tay cân nhắc, trong tay tràn đầy lên một đoàn ánh sáng màu lam giống như chất lỏng. Lệnh bài nọ trong ánh sáng giống như ba đào sau đó tan rã nhanh chóng, lòng bàn tay của Lục Bình lại xuất hiện một đạo ấn ký.

Thần niệm của Lục Bình chìm vào trong lòng bàn tay, phát hiện đạo ấn ký lại khắc xuống một đạo không gian truyền tống phù ấn trong cơ thể của tu sĩ.

Khi Lục Bình ngẩng đầu nhìn sang mấy người khác, đám người Ân Thiên Sở cũng trước sau hoàn thành luyện hóa đạo không gian phù ấn đó. Khương Thiên Lâm lão tổ giao cho năm vị đoán đan tu sĩ mấy cái trừ vật đại cùng với vật phẩm dùng bảo vệ tánh mạng.