Chàng Rể Đại Gia

Chương 497: Ngày mai giang yến không đến được





Chương 497: Ngày mai Giang Yến không đến được.

Quả thực vừa nãy, sau khi nghe Chu Dương nói, Thẩm Bích Quân cũng hơi tức giận về việc mà Giang Yến gặp phải.

Bởi vì chính cô cũng đã từng trải qua loại cảm xúc như vậy, cho nên có thể hiểu được tâm trạng của Giang Yến lúc này.

Có điều, nếu Chu Dương đã gửi gắm Giang Yến cho cô, Thẩm Bích Quân thấy rằng cũng không thành vấn đề.

Bởi dẫu sao khi suy nghĩ lại một cách cẩn thận, thì có lẽ cũng chỉ có cô mới là người phù hợp nhất để khuyên bảo Giang Yến.

“Nhưng nhìn dáng vẻ này của cô ấy, thì buổi lễ khai trương vào ngày mai e là cô ấy không thể xuất hiện được, về việc này anh cần phải sớm chuẩn bị, buổi lễ vào ngày mai cần phải có vài sự thay đổi, vậy tôi sẽ đưa Giang Yến tiểu thư về khách sạn trước.”

Thẩm Bích Quân đi đến trước mặt Giang Yến, cùng chị Linh đỡ lấy cô ấy, đồng thời đưa mắt ra hiệu với Tạ Linh Ngọc và Trần Hân.

Ngay lập tức Tạ Linh Ngọc và Trần Hân cũng đồng thời đứng dậy, cùng nhau đi về phía khách sạn.

Nhìn thấy bọn họ đều đã rời khỏi, Chu Dương có cảm giác không nói nên lời.

Anh không biết Thẩm Bích Quân có ý gì khi ra hiệu cho hai người, Tạ Linh Ngọc và Trần Hân, đi cùng.

Chẳng lẽ, Tạ Linh Ngọc và Trần Hân nếu ở lại đây thì sẽ xảy ra việc bất ngờ gì à?

Càng huống hồ, Tạ Linh Ngọc chẳng phải là vợ của anh sao?

Tuy nhiên, Thẩm Bích Quân đã nói như vậy thì Chu Dương cũng khá yên tâm.

Còn với buổi lễ khai trương chi nhánh vào ngày mai, Chu Dương cũng không có lo lắng quá mức.

Dẫu sao thì hoạt động đêm vọng lễ do Vương Vĩ chuẩn bị sẽ ra diễn đầu tiên.

Chu Dương tin rằng với danh tiếng của Khổng Huy ở thành phố Liễu, thì hiệu quả đạt được nhất định sẽ vô cùng tốt.

Vậy thì buổi lễ khai trương vào ngày mai, khó tránh khỏi việc không thể không mời Khổng Huy đến tiếp tục tham gia biểu diễn.

Chỉ cần đến lúc đó trả thù lao nhiều hơn một chút cho diễn xuất của anh ta là được.

Dù sao thì Chu Dương không những không muốn cho Giang Yến phải ra mặt khi vẫn còn đang trong trạng thái như vậy, mà anh cũng không nhẫn tâm để Giang Yến phải xuất hiện vào lúc này.

Giang gia vì việc Giang Yến trở thành người đại diện hình ảnh của công ty Danh Dương mà làm ra việc như vậy với cô ấy, thậm chí, với tư cách là một người bố, Giang Hành Nguyên không chỉ cho Giang Yến một cái tát, mà còn có thể cấm cô ấy bước chân vào Giang gia.

Nếu như Giang Yến xuất hiện ở buổi lễ khai trương vào ngày mai, Chu Dương cũng không dám đảm bảo Giang gia sẽ không làm ra việc gì gây bất lợi cho Giang Yến.

Mà đến lúc đó, cho dù Chu Dương và Vương Vĩ hai người bọn họ có thể kịp thời ngăn chặn hay không thì cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể cứu vãn đối với buổi lễ khai trương.

Đó là kết quả mà Chu Dương không muốn phải nhìn thấy nhất.

Nhưng nếu như Giang Yến không xuất hiện, thì trái lại Giang gia có lẽ sẽ không trực tiếp gây sự ở buổi lễ khai trương.

Suy cho cùng, trải qua thời gian dài như vậy, Giang gia cũng không tiếp tục nhằm vào Chu Dương, chứng tỏ đang muốn duy trì sự cân bằng hiện giờ, chứ không phải là triệt để trở mặt, khiến cho hai bên hoàn toàn trở thành kẻ thù của nhau.

Nếu như Giang gia đã có suy nghĩ như vậy thì Chu Dương tự nhiên cũng sẽ không hề lo lắng.

Không lâu sau đó, Chu Dương đã tìm đến Vương Vĩ để thông báo về việc Giang Yến không thể xuất hiện vào buổi lễ khai trương ngày mai, đồng thời nhắc ông ấy có thể mời Khổng Huy đến tham gia biểu diễn.

Đối với sự việc xảy ra với Giang Yến, Chu Dương không nói với Vương Vĩ, bởi vì anh cảm thấy Vương Vĩ không cần thiết phải biết đến việc này, mà cho dù có biết thì cũng không thể thay đổi được tình hình bây giờ.

“Chu tổng, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Đây chắn chắn là một tin chấn động đối với Vương Vĩ, ông ấy thậm chí đã nghĩ xong hoạt động của đêm vọng lễ hôm nay. Đầu tiên là mời Khổng Huy đến biểu diễn, sau đó là hình ảnh Giang Yến đứng trêи sân khấu với tư cách là đại sứ hình ảnh vào ngày mai. Buổi lễ này nhất định là sẽ gây chấn động ở thành phố Liễu, theo đó sẽ thu được hiệu ứng đám đông và quảng cáo vô cùng lớn.

Bây giờ, Chu Dương nói với ông ấy rằng, ngày mai Giang Yến sẽ không đến được, mà còn không nói lý do tại sao, điều này khiến cho Vương Vĩ cảm thấy khó mà chấp nhận được.

Có điều, Vương Vĩ cũng biết được rằng, Giang Yến là do Chu Dương tìm đến, việc cô ấy đến hay không, cũng hoàn toàn là do Chu Dương quyết định, bản thân ông cũng không có tư cách hỏi đến.

Nhưng cho dù là không thể nói rõ nguyên nhân vì sao Giang Yến không thể đến thì ít nhất cũng có thể hé lộ một chút chứ, để ông ấy có thể hiểu được một cách đại khái về việc này.

“Việc này hơi rắc rối, nhưng dù sau thì đây là việc của tôi, không liên quan gì đến mọi người, chẳng qua là ngày mai phải mời được Khổng Huy đến, có thể tăng thêm thù lao biểu diễn cho anh ta, về điểm này, bên phía công ty có thể thanh toán, ông cứ trở về chuẩn bị đi.”

Chu Dương xua tay, anh không muốn nói quá rõ ràng và cũng không có ý định nói quá chi tiết cho Vương Vĩ biết.

Sau khi dặn dò xong, Chu Dương vẫn có phần không yên tâm, anh ngay lập tức đi về khách sạn.

Bỗng chốc trong phòng chỉ còn lại một mình Vương Vĩ.

Sắc mặt Vương Vĩ hơi khó coi, trong thâm tâm cảm thấy không hài lòng lắm với Chu Dương.

Rõ ràng là trước đó công việc đã được bàn bạc ổn thỏa, thậm chí là chỉ cách đây mấy tiếng, ông ấy còn đặc biệt đi hỏi Chu Dương, liệu ngày mai Giang Yến có thể xuất hiện hay không.

Khi đó Chu Dương đã xác nhận thông tin với ông là Giang Yến nhất định sẽ xuất hiện.

Nhưng mà giờ thì sao, chỉ một câu của Chu Dương, ngày mai Giang Yến không thể đến được, đi tìm Khổng Huy diễn đi, cứ như vậy mà xóa bỏ hết những gì ông ấy đã nói trước đó, ngay cả nguyên nhân khiến Giang Yến không thể xuất hiện cũng không thể hé lộ nửa lời.

Đây rõ ràng là không coi trọng Vương Vĩ, thậm chí, trong mắt Chu Dương, có lẽ ông ấy cũng không là gì, hay cùng lắm chỉ là một tên ăn mày đi theo sau Chu Dương ăn chút cơm thừa canh cặn?

“Vương Vĩ, sao vậy, Chu tổng đâu?”

“Đúng rồi, nghe nói Chu tổng vừa mới đi ra ngoài, mới quay trở về, cậu ấy đâu rồi, chúng ta vẫn còn một vài việc cần xác nhận với cậu ấy.”



Đi vào phòng lúc này là mấy người đã cùng nhau hợp tác làm ăn với Vương Vĩ, mỗi người đều mang vẻ mặt vui mừng hớn hở, không thể che giấu nổi sự hưng phấn nơi đáy mắt.

Chi nhánh thành phố Liễu sắp sửa khai trương vào ngày mai, mà bọn họ với tư cách là cổ đông, theo lẽ dĩ nhiên cũng là người sở hữu chi nhánh.

Vừa nghĩ đến tình hình tiêu thụ hàng hóa một cách nhanh chóng của công ty Danh Dương ở Đông Hải, còn có tình hình sôi động về mặt tiêu thụ của cửa hàng trụ sở ở Trường Sa, bọn họ đều đang tưởng tượng đến quang cảnh náo nhiệt những ngày sau này của chi nhánh thành phố Liễu, với tư cách là chi nhánh cửa hàng đầu tiên của công ty Danh Dương ở tỉnh Tương Tây.

Hàng loạt những cục tiền lớn, dường như là những tờ tiền không cùng mệnh giá, đang bay vào túi của họ.

“Tình hình sao rồi? Vương Vĩ, có chuyện gì vậy?”

Nhìn thấy Vương Vĩ không nói gì, bọn họ mới phát hiện ra sắc mặt của ông ấy rất tệ, giống như đang phẫn nộ.

Chuyện này khiến họ hết sức ngạc nhiên.

Bởi vì mai là ngày khai trương chi nhánh, Vương Vĩ với tư cách là cổ đông lớn nhất, người đang nắm giữ cổ phần nhiều nhất trong chi nhánh cửa hàng thành phố Liễu, ông ấy nên là người vui vẻ nhất mới đúng, tại sao lại có bộ dạng tức giận, thậm chí còn mang vẻ mặt suy sụp đến như vậy.

Là ai gây chuyện với Vương Vĩ sao?

“Ngày mai Giang Yến không đến được.”

Vẻ mặt của Vương Vĩ vẫn như cũ không tốt hơn chút nào, giọng điệu không mấy hài lòng.

Ngay sau khi mọi người nghe thấy ông ấy nói như vậy thì giống như sét đánh ngang tai, khiến tất cả đều kinh ngạc đến không nói thành lời.

Một hồi lâu sau, mới có người lên tiếng.

“Chuyện này là sao vậy?”

“Không phải là thật đúng không?”

“Vương Vĩ, ông biết được thông tin này từ đâu, lẽ nào là Giang Yến nói với ông sao?”

“Không thể xảy ra chuyện này được? Chu tổng trước đó không phải đã nói rồi sao, Giang Yến nhất định sẽ đến mà?”

“Không phải có hiểu lầm gì chứ, Vương Vĩ, hay là chúng ta tìm Chu tổng xác nhận lại chuyện này đi.”

“Đúng vậy, Giang Yến không những là người đại diện hình ảnh của công ty Danh Dương, mà trước đây cô ấy còn ký hợp đồng với Chu tổng nữa, hình như cũng có nghĩa vụ phải tuyên truyền cho chi nhánh thành phố Liễu của chúng ta, nếu như cô ấy không đến, có phải đã vi phạm hợp đồng không?”

———————–