Hứa Nam Tri đi đến lầu 2 gặp phải ba Hứa cùng hai bác bước ra khỏi thư phòng nên dừng lại chào một tiếng, "Bác Hai bác Ba."
"Nam Tri về rồi à." Người nói là bác Ba.
Hứa Nam Tri nghe vài câu quan tâm từ người lớn trong nhà, sau đó liền bị ba Hứa gọi vào thư phòng. Đây là lần đầu tiên hai người ngồi nói chuyện bình tĩnh kể từ sau hôm tan rã không vui kia.
Hứa Lâm Phổ cũng không lảng tránh gì mà đi thẳng vào vấn đề: "Con đừng gửi CV vào mấy công ty nhỏ kia nữa, ở lại cái loại cửa nhỏ nhà nghèo đấy có ích gì? Con nhìn mấy anh em họ của con đi, có người nào không tốt bằng con không."
Hứa Nam Tri cảm thấy có hơi buồn cười, "Lẽ nào ba lại không hiểu rõ hơn con, tại sao con lại gửi CV vào những công ty nhỏ đó sao?"
Hứa Lâm Phổ bình tĩnh, "Là ba bảo con đi à! Công ty trong nhà lớn như vậy con không cần mà lại chạy ra ngoài làm công cho người khác, con vứt mặt mũi của nhà họ Hứa đi rồi à!"
Người trong xe không hề hay biết về bên ngoài, mãi đến khi có người gõ lên cửa kính xe mới từ từ bước ra khỏi thế giới của mình.
Hướng Thành Du nhìn thấy Hứa Nam Tri đứng bên ngoài qua lớp kính bèn tắt trò chơi vẫn còn đang chơi, đẩy cửa xe ra đi xuống rồi đứng trước mặt cô.
Hứa Nam Tri day day huyệt thái dương, "Cũng không phải là vấn đề ai sai ai đúng, chỉ là nhắc anh một tiếng, tránh cho đến lúc đó anh không có chuẩn bị gì."