Đế Chế Đại Việt

Chương 368: Địch ý



Lý Anh Tú hạ lệnh cho Thần Uy hạm tiến lên phía trước, hai tàu đối diện nhau chỉ có hai mươi mét, Lý Anh Tú đi ra trước mũi tàu cười nói.

- Kovalov tướng quân, từ khi chia tay ngươi vẫn khỏe chứ.

Lý Anh Tú đắc ý vô cùng. Đúng vậy, người trên tàu bên kia không ai khác chính là người duy nhất cho đến lúc này đã đánh nhau cùng với Lý Anh Tú đồng thời cũng là tình địch đầu tiên cho đến hiện tại mà hắn gặp phải – Kovalov và kết quả hắn là kẻ chiến thắng cuối cùng.

Kovalov nghiêm mặt nhưng bên trong lòng âm thầm mắng Lý Anh Tú xối máu đầu, hắn làm sao ngờ được tình địch của mình lại là quốc viên của Đại Việt cơ chứ, thảo nào lần trước đánh nhau ở xứ Giác Long cho tiền đám thành quản đại đội cũng không dám động vào Lý Anh Tú một chút. Kovalov cố gắng để bản thân mình bình tĩnh nói.

- Nhờ phúc của Đại Việt quốc vương ta vẫn khỏe mạnh đây. Hôm nay ta phụng mệnh quốc vương đón ngài trở về kinh thành. Mời hạm đội của ngài đi theo ta.

Nói rồi Kovalov lập tức lùi lại, hắn sợ chứng kiến Lý Anh Tú đắc ý thêm chút nữa hắn sẽ nhảy khỏi thuyền mà đấm Lý Anh Tú một trận mất. Bắc Hải hạm đội lập tức chuyển động di chuyển theo hạm đội của Bravia. Bến tàu của Bravia các đó chỉ vài dặm đường, trên bến tàu lúc này đã tập trung rất nhiều dân chúng và quan ngoại giao của Bravia, chứng tỏ sự coi trọng đối với lần viếng thăm này của quốc vương Đại Việt. Dân chúng lại càng thêm tò mò, bọn hắn biết Đại Việt là một đồng minh vô cùng thân thiết với Bravia, nhưng vẫn không thể tưởng tượng được Đại Việt như thế nào, tuy có chuyến tàu có vấn chuyển hành khách đi lại giữa hai nước, thế nhưng số người đi chung quy lại vẫn khá ít, những gì truyền về chỉ có thể thông qua các thương nhân mà thôi.

- Hạm đội thật lớn, không kém gì hạm đội của ta cả.

- Đúng vậy, Đại Việt nghe nói đánh thắng mấy trận lớn, kể cả Gemanic và Franzt cũng phải chịu nhiều trái đắng đây.

- Thật không vậy? Thảo nào quốc vương Đại Việt lại có thể cua được quận chúa vào tay đây. Quận chúa là “đệ nhất mỹ nữ” của nước ta rồi. Thật nhiều thanh niên quý tộc muốn theo đuổi nàng lại không được đây.

- Đương nhiên, ta nghe nói rất nhiều thanh niên quý tộc hận thù muốn so tài với quốc vương Đại Việt đây.

...

Trên bến tàu dân chúng Bravia nhiều chuyện nhìn hạm đội Đại Việt treo đầy Long Tinh kỳ đang từ từ cập bến. Quân đội lập tức cách ly bọn hắn ra khỏi bến cảng. Ván tàu được thả xuống, bước xuống đầu tiên đương nhiên vẫn là đội Cảnh vệ lập trước một hành lang cảnh giới, sau Lý Anh Tú cùng với Thái hậu Ỷ Lan mới đi xuống tàu. Quan ngoại giao của Bravia lập tức đi đến nói.

- Bái kiến bệ hạ. Ta là Kolasinac Bá tước, quan đại thần ngoại giao của Nikolai quốc vương đệ tứ, phụng mệnh đến đây tiếp đón bệ hạ.

Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Tạ ơn Kolasinac Bá tước. Làm phiền ngươi rồi.

Quả thực giống người của Bravia quả thực quá to lớn, dù là một quan văn như Kolasinac cũng to lớn chẳng khác gì một con gấu, còn cao hơn cả hắn một cái đầu đây. Lý Anh Tú để cho người ở lại, năm ngàn Hải quân tùy theo sự sắp xếp của Bravia, hoặc cho bọn hắn một quân doanh, hoặc ở lại trực tiếp trên tàu, nhưng do vì có sự kiện trước kia ở Hàn quốc, Lê Chân vẫn quyết định lưu lại hai ngàn Hải quân trên tàu chiến, đặc biệt là đột chiến đội, bả thân nàng cũng ở lại Thần Uy hạm. Còn đi theo Lý Anh Tú vào trong kinh thành cũng chỉ có hai ngàn Cảnh vệ.

- Toàn quân, nghiêm. Bước đều, bước.

Trần Thư quát lớn, hai ngàn Cảnh vệ lập tức quân dung tươi tỉnh, quần áo ngăn ngắn gọn gàng, nhịp từng bước trên đường cái đi vào bên trong thành.

Rầm rập, rầm, rập.

Lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng như vậy dân chúng Bravia không khỏi lát mắt, so với những cảnh vệ quần áo sang trọng, sạch sẽ, chỉnh tề thì binh sĩ của Bravia đứng bên cạnh không khỏi bị che lấp sạch sẽ hào quang.

Bên trong kinh thành của Bravia đã sớm được dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ, trên không trung từng dải dây hoa được kết lại giăng ngang qua đường làm kinh đô chẳng khác nào một thành phố hoa lệ theo đúng nghĩa đen. Lý Anh Tú cũng nhìn thấy được sự khác biệt của kinh đô Bravia và Đại Việt. Kiến trúc của Đại Việt tuy đã có nhiều đổi thay nhưng những đặc điểm riêng vẫn còn giữ lại, đặc biệt là các kiến trúc gỗ được xử dụng từ thời kỳ Lý-Trần đến này. Ngược lại kiến trúc tại Bravia lại hoàng toàn làm bằng đá, chủ yếu là nhà hai đến ba tầng, có gác mái trên cùng, bọn hắn vô cùng chuộng hai màu sắc là trắng và lam, giống như sắc phục của các binh sĩ Bravia vậy.

Đi đến cuối con phố Lý Anh Tú lập tức thấy được một quảng trường lớn, một lâu đài được xây dựng theo kiến trúc phương Tây với những tòa tháp nhọn màu trắng cao chót vót mọc lên, tường thành bằng đá màu đỏ được xây bọc vòng ở ngoài vô cùng kín kẽ, người bên ngoài không thể xâm nhập vào được. Hai bên lại là một con hào to lớn được dẫn từng dòng sông bên ngoài thành phố vào nước xanh biên biết. Kolasinac nói.

- Bẩm bệ hạ, đây là cung điện Cẩm Linh được xây dựng trước đó một trăm năm, và được mở rộng từ hai mươi năm trước, đây là toàn cung điện có lịch sử lâu đời nhất, đã trải qua mười ba đời quốc vương của Bravia.

Lý Anh Tú gật đầu, đoàn người lại được dẫn vào bên trong. Lúc này những binh sĩ áo lam đã lui đi. Một đội kỵ sĩ mặc khôi giáp, áo lót bên trong màu đỏ thúc mW7ta ngựa chậm rãi chạy đến. Kolasinac nói.

- Bẩm bệ hạ, đây là Khorisov hầu tước, đội trưởng quốc vương vệ đội. Bọn hắn sẽ dẫn ngài đi đoạn đường tiếp theo.

Lý Anh Tú gật đầu cảm ơn Kolasinac sau đó tiếp tục theo Khorisov đi vào hoàng cung. Không hiểu sao Lý Anh Tú cảm thấy sau lớp mặt nạ kia của Khorisov lại là một ánh mắt vô cùng ác ý, tuy không hiểu vì sao lại như vậy nhưng Lý Anh Tú vô cùng tin tưởng cảm giác của chính bản thân mình. Thậm chí không những hắn mà bên cạnh Trần Thư cũng cảm nhận được thái độ của Khorisov, tay nắm ngay đốc kiếm khẽ hừ lạnh một tiếng. Khorisov liếc nhìn Trần Thư một chút lập tức thu hồi thái độ của mình, hắn cảm thấy được Trần Thư tuyệt đối không yếu hơn hắn chút nào.

Rất nhanh Lý Anh Tú được bố trí ở tại một tòa lâu đài nằm phía Tây của hoàng cung. Tuy thái độ không tốt nhưng Khorisov vẫn cúi người chào Lý Anh Tú một cái trước khi rời đi.

Lý Anh Tú đối với bố trí bên trong khá hài lòng, mọi thứ đều đầy đủ, Nikolai đệ tứ rất chu đáo, để lại rất nhiều người hầu để hắn sai bảo. Trần Thư nói.

- Bẩm bệ hạ, người vừa rồi trên người địch ý đối với bệ hạ rất lớn, xin cho phép thần tăng cường cảnh giới.

Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Hoàng cung là chốn thị phi, không phải nơi nào cũng yên ổn như ở Đại Việt. Ngươi để Cảnh vệ chia làm ba ca thay nhau canh gác, tuyệt đối không được để xảy ra chuyện.

Hắn cảm thấy lần đi này của mình hẳn sẽ không yên ả như vậy đây. Lý Anh Tú để Lưu Thúc Kiệm đi liên hệ bên phía ngoại giao. Nguyễn Quỳnh đột nhiên nói.

- Bẩm bệ hạ, khó khăn lắm mới có thể đến Bravia một chuyến, xin phép bệ hạ cho phép thần ra ngoài thăm thú.

Lý Anh Tú đối với Nguyễn Quỳnh cũng cảm thấy rất phiền lập tức liền xua tay nói.

- Đi đi, đừng ở đây làm phiền Trẫm.

Chỉ là vừa nói Lý Anh Tú lập tức hối hận, với tính cách của Nguyễn Quỳnh chỉ sợ kinh đô của Bravia cũng sẽ không yên ả đây. Lập tức Lý Anh Tú quay sang Trần Thư nói.

- Khanh đi cùng hắn, đừng để hắn gây chuyện?

- Thần?

Trần Thư ngạc nhiên tự chỉ vào mũi mình, đối với Nguyễn Quỳnh không chỉ bệ hạ mà toàn bộ triều đình đều bị hắn gây phiền phức đây. Không hiểu sao Nguyễn Quỳnh cứ như một đứa trẻ chưa lớn, chọc phá lung tung. Mới hai tháng trước đây không biết hắn trộm đâu ra một viên Natri to bằng cái chén nói là biểu diễn cho học sinh xem, kết quả hắn lại đem ném Natri xuống dưới giếng nước, kết quả một tiếng nổ tung, cái giếng xem như bị phế bỏ, tạm thời không dùng được, còn các chuyên gia ở Hàn Lâm viện phải lật tung cả phòng lên để tìm kiếm viên Natri kia, phải biết thứ này phòng thí nghiệm của Hàn Lâm viện cũng vô cùng ít đây. Lại không lâu sau hắn lại dẫn một con ngáo vào trong thư viện trường, kết quả chỉ trong một buổi chiều thư viện của Quốc Tử giám không còn ra hình dáng gì. Nguyễn Quỳnh sống chết không chịu dạy học suốt ngày dẫn học sinh đi bày trò gọi là “đi thực tế” quấy cả Quốc Tử giám không yên. Ngoại trừ Đoàn Thị Điểm ra thì không ai có thể trị được hắn. Chu Văn An phải tấu lên bệ hạ đuổi cổ Nguyễn Quỳnh được triều đình ủng hộ vô cùng, kết quả bệ hạ bất đắc dĩ phải lôi cả Nguyễn Quỳnh đi Bravia đợt này, hi vọng mở mang tầm mắt sẽ giúp Nguyễn Quỳnh thu liễm tâm tính.

Nguyễn Quỳnh rời đi không bao lâu thì Elina đã đến. Hôm nay nàng không mặc giao lĩnh như ở Đại Việt mà thay vào một bộ váy, mái tóc không xỏa dài mà búi cao lên lộ ra chiếc cổ cao trắng nõn làm nàng càng trở nên cao quý, thân váy bó sát càng phô bày ra những đường cong đẹp đẽ của Elina trước mắt Lý Anh Tú.

- Mẹ, mẹ đi xa như vậy có cảm thấy mệt mỏi hay không? Con có đem một chút canh yến đến cho mẹ bồi bổ đây.

Elina mới mặc kệ Lý Anh Tú lập tức một bộ con dâu hiền đi đến nịnh nọt mẹ chồng. Ỷ Lan đối với nàng cũng rất yêu thích liền kéo nàng đến ngồi cạnh mình nói.

- Đến là được rồi còn đem yến đến làm chi. Mẹ cũng không phải yếu đuối như vậy. Để mẹ nhìn một chút, so với trước càng xinh đẹp đây.

Hai người phụ nữ nói chuyện Lý Anh Tú thực sự có cảm giác như mình bị bỏ rơi. Hắn không khỏi chỉ vào mặt mình nói.

- Mẹ, Elina, hai người có thể đừng xem ta là không khí được không?

=====================++

Về nhà trông cháu sml thực sự không có nhiều thời gian để viết truyện. Đột nhiên cảm thấy có con thật mệt mỏi. Main sau này không biết sẽ ra sao.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế