Đế Chế Đại Việt

Chương 398: Hạ mã uy



Bái Hợp Đề Á Nhĩ là Tiên tri dưới trướng của Thiên vương khả hãn, hoặc có thể hiểu là cố vấn cấp cao nhất của Thiên vương khả hãn. Hắn là người của tộc A Bách Hợp, sau khi Thiên vương khả hãn dựng cở khởi nghĩa chống lại Thiết Hán Cơ thì Bái Hợp Đề Á Nhĩ dẫn theo một ngàn chiến sĩ và năm ngàn dân chúng của bộ lạc đi đến hưởng ứng, đựng Thiên vương khả hãn vô cùng tin tưởng.

Hai tháng trước sau khi Trác Mộc Nhĩ trở về thuật lại lời nói của Trương Hán Siêu Bái Hợp Đề Á Nhĩ liền biết Thiên vương khả hãn đã sai lầm, hắn cũng đã giải thích rõ ràng rằng Đại Việt sẽ không giúp đỡ nếu Thiên vương khả hãn không cho được lợi ích thiết thực. Bởi vậy Thiên vương khả hãn lần nữa phái người đến Đại Việt đem theo lễ vật, quả nhiên vừa nhìn thấy lễ vật Trương Hán Siêu đón tiếp rất nồng hậu lập tức cho phép thông quan đi một đường đến Thăng Long.

Thế nhưng lúc này Bái Hợp Đề Á Nhĩ lại cảm thấy mình sai rồi, bởi vì nhìn vào ánh mắt các tộc nhân hắn thực sự nhìn thấy sự hâm mộ và ao ước, nhất là khi bọn hắn nhìn thấy người Alitia sau khi quy hàng Đại Việt đã có cuộc sống sung túc, ăn ngon, mặc đẹp. Điều này ảnh hưởng vô cùng lớn đến sự trung tâm của những kẻ này.

Đoàn sứ vừa đến kinh thành thì từ bên trong đã vọt ra một kỵ binh mặc quân phục màu đen, đội mũ kepi, bên hông đeo gươm cong, đằng sau khoác súng K-04C, dẫn đầu là một tướng lĩnh ăn mặc quân phục màu đen, bên cầu vai có in hình một bông hoa mai bạc chói lọi. Đằng sau là hơn một trăm cảnh sát cầm theo súng chạy theo sau vô cùng có tính đe dọa. Đội kỵ binh này là đội Thiết Đột thuộc Bộ quốc an, sức chiến đấu thậm chí còn vượt cả long kỵ binh của Lữ đoàn Chương Thánh, đằng sau cảnh sát là Cẩm y vệ cũng thuộc lực lượng quốc an, đây là hai thứ quân tinh nhuệ nhất của thời Lê Sơ, cả người tỏa ra khí thế áp đảo của thiên quân vạn mã, đằng đằng sát khí.

Sứ đoàn thực sự bị dọa đến, tưởng rằng người Đại Việt tấn công kinh hãi rút ra vũ khí. May mắn chính là Bái Hợp Đề Á Nhĩ kịp thời chui ra khỏi xe ngựa quát lớn.

- Tất cả không được manh động, cất vũ khí đi.

Các chiến sĩ du mục nhìn lấy Bái Hợp Đề Á Nhĩ cuối cùng vẫn thu vào vũ khí. Viên tướng lĩnh trẻ tuổi khẽ nhếch miệng lên cười. bái Hợp Đề Á Nhĩ xuống xe ngựa hô lớn.

- Kính chào vị tướng quân này, ta là Bái Hợp Đề Á Nhĩ, Tiên tri dưới trướng của Thiên Vương khã hãn, xin phép được vào kinh.

Viên tướng lĩnh vẫn không xuống ngựa mà nói lớn.

- Ta là Thiếu tá Nguyễn Chế Nghĩa, chỉ huy lực lượng Vũ cảnh của kinh thành Thăng Long, được lệnh của Thủ tướng đến đây để đón các ngươi.

Nguyễn Chế Nghĩa từ khi được triệu hoán đến một mực giữ các chức vụ phòng ngự, từ từ được thăng chức, cuối cùng được Bộ quốc an gọi trở về nắm giữ lực lượng Vũ cảnh. Khác với Cảnh sát là đi điều tra, giữ trị an, Vũ cảnh là cơ quan bạo lực, chuyên xử lý các vấn đề đối nội của Đại Việt, ngược lại với Thiên Long vệ là xử lý các vấn đề đối ngoại.

Nguyễn Chế Nghĩa nói xong liếc nhìn mười mấy chiếc xe kéo và hàng ngàn nô lệ phía sau, dân chúng xung quanh liên tục chỉ trỏ, hắn lắc đầu nói.

- Các ngươi chỉ được phép lựa chọn một trăm người đi vào bên trong kinh thành. Hàng hóa sẽ có người thu xếp kho sắp đặt, những người còn lại sẽ theo bố trí của bọn ta. Hiện PBuHv tại ta sẽ cho các ngươi mười phút để chuẩn bị.

- Tạ ơn tướng quân, chúng ta sẽ lập tức đi thu xếp.

Bái Hợp Đề Á Nhĩ lập tức đi chọn lựa người sẽ cùng hắn vào thành, những người còn lại đều giao cho Đại Việt thu xếp. Nếu thực sự người ngoài nhìn vào sẽ thấy Đại Việt hoàn toàn không có sự tôn trọng, lễ nghi chi bang đối với sứ đoàn của Thiên vương khả hãn. Thế nhưng đó chính là ý đồ của Lữ Gia và Lê Văn Thịnh. Bởi vì như Phạm Tu đã nói, dân du mục là những con sói trên thảo nguyên, kiệt ngạo bất tuân, chỉ cho bọn hắn thấy sự giàu có của Đại Việt là chưa đủ, phải cho bọn hắn thấy được sự mạnh mẽ của Đại Việt, Đại Việt càng tỏ ra lễ nghi, xem trọng bọn hắn thì giá trị của Đại Việt sẽ bị bọn hắn xem thường.

Đúng mười phút Bái Hợp Đề Á Nhĩ dẫn theo một trăm người được Nguyễn Chế Nghĩa hộ tống vào bên trong kinh thành Thăng Long, bởi có lực lượng cảnh sát dẫn đường, nên bọn hắn rất dễ dàng đi đến được hoàng cung mà không hề gặp một chút sự cản trở nào, dân chúng bên trong kinh thành vừa thấy được đội mở đường đi trước lập tức tự giác né sang hai bên đường, nếu ai dám tạt đầu đoàn sứ thần thi yên tâm nằm ở nhà vài tháng vì bị ăn gậy đi.

Ầm, ầm, ầm.

Vừa đến cửa cung bổng nhiên mười hai tiếng pháo nổ lập tức vang lên, các chiến mã của các chiến sĩ du mục lập tức hoảng sợ lồng lộn cả lên, dù trên lưng bọn chúng là những kỵ sĩ chuyên nghiệp cũng khó lòng khống chế được bọn chúng, vài người còn bị hất văng xuống cả mặt đất. Các chiến sĩ sắc mặt lại càng tái xanh, bọn hắn gặp Tây Gốt dùng hỏa khí, thế nhưng đại pháo lại chưa gặp, tiếng nổ lớn làm bọn hắn chỉ thiếu điều quỳ lạy xuống bái tế thần linh.

- Nguyễn tướng quân, không biết vừa rồi là chuyện gì xảy ra?

Bái Hợp Đề Á Nhĩ sợ hãi hỏi. Nguyễn Chế Nghĩa chỉ thản nhiên trả lời.

- Đây là cấp bậc ngoại giao cao cấp của Đại Việt gồm mười hai phát pháo chào mừng các vị đến với Thăng Long.

Đương nhiên Nguyễn Chế Nghĩa sẽ không nói ngoại trừ là nghi lễ ngoại giao cao nhất thì đây đồng thời cũng là đòn giằng mặt, hạ mã uy đây. Đoàn sứ thần liên tiếp bị khủng hoảng tinh thần đưa vào bên trong dịch quán. Không bao lâu sau từ Bộ ngoại giao Đại Việt đưa tin đến mời Bái Hợp Đề Á Nhĩ đến để bàn việc.

Tiếp đón vẫn là Lê Văn Thịnh, người đứng đầu Bộ ngoại giao. Sau một hồi hàn huyên khách sáo Lê Văn Thịnh nói.

- Bái Hợp Đề Á Nhĩ, không ngại nói thẳng, tình hình của các ngươi Đại Việt ta đã điều tra rõ ràng, hiện tại là Thiên Vương khả hãn cần Đại Việt hỗ trợ mà không phải là Đại Việt ta cần các ngươi. Nên mọi việc đều không thể gọi là hợp tác được. Nếu các ngươi muốn nhận được sự trợ giúp của Đại Việt, đương nhiên phải bỏ ra cái giá tương ứng.

Có những chuyện nhiều khi không cần quá dài dòng, bởi vì Đại Việt hoàn toàn nằm ở chiếu trên, ngược lại Thiên vương khả hãn lại là kẻ yếu thế, Đại Việt cũng không cần phải dài dòng văn tự làm gì. Bái Hợp Đề Á Nhĩ cũng đành nói.

- Lần này ta cũng phụng mệnh Thiên vương khã hãn đến xin Đại Việt cứu viện, đương nhiên đổi lại chúng ta xin dân lên tổng cộng năm vạn đồng vàng Dinar, mười lăm vạn đồng bạc Dinar và sáu ngàn tên nô lệ để đổi lấy sự giúp đỡ của Đại Việt.

Đây gần như là tất cả những gì Thiên vương khả hãn có thể lấy ra được từ các vụ cướp bóc các tòa thành ở Đông thành. Thực sự con số này đối với Đại Việt không phải là quá lớn, còn chưa bằng một phần mười tổng thu nhập của Đại Việt. Thiên vương khả hãn cũng biết điều đó nên bù vào thêm sáu ngàn tên nô lệ vốn là tù binh Tây Gốt, hiện tại Thiên Vương khả hãn đã khốn cùng đến nỗi không đủ thức ăn lấy đâu ra nuôi nô lệ, đem ném cho Đại Việt cũng tốt.

- Vậy khả hãn các ngươi muốn gì từ Đại Việt?

Lê Văn Thịnh vẫn không hề tỏ thái độ mà vẫn thản nhiên hỏi. Bái Hợp Đề Á Nhĩ quan sắt sắc mặt Lê Văn Thịnh không thu được kết quả gì cuối cùng cũng chỉ nói thật.

- Chúng ta hi vọng Đại Việt có thể viện trợ lương thực, vũ khí cho bọn ta, đồng thời cử quân đội cùng khả hãn tiêu diệt Tây Gốt. Đương nhiên đất đai thu được một nửa sẽ là của Đại Việt.

Bái Hợp Đề Á Nhĩ lần nữa đưa ra hứa hẹn. Thiên Vương khả hãn thực sự túng quẩn, bọn hắn thiếu đồ sắt và lương thực một cách trầm trọng bởi vì những thứ này bọn hắn không thể tự sản xuất mà chỉ có thể cướp đoạt từ Đông thành, thế nhưng sau những trận đại bại trước Nỗ Nhĩ Cáp Xích, bọn hắn trở nên vô cùng thiếu thốn, thậm chí để vượt qua mùa Đông Thiên vương khả hãn đã cắt giảm lương thực phân phối đến mức thấp nhất, thu thập đồ sắt để đúc vũ khí nhưng chất lượng lại kém vô cùng.

Thế nhưng Lê Văn Thịnh lắc đầu nói.

- Với số lễ vật ít ỏi này các ngươi không thể đòi hỏi được nhiều như vậy. Tây Gốt là một nước lớn Đại Việt không muốn gánh thêm phiền phức nếu không đủ lợi ích, muốn tiêu diệt được Tây Gốt cái giá phải bỏ ra quá lớn, Đại Việt cũng không muốn liều lĩnh đến như vậy. Với số lễ vật các ngươi đem đến Đại Việt chỉ có thể đồng ý cho các ngươi năm mươi tấn lương thực cùng trang bị đủ cho một vạn người mà thôi.

================++

Lần trước có người nhắc ta rằng đã từng triệu hoán ra Nguyễn Chế Nghĩa, ta bị mất một bản truyện ban đầu nên không rõ ràng đã từng triệu hoán hay chưa. Nên thôi đành chấp nhận thêm vào vậy. Có gì thiếu xót hi vọng được bỏ qua.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế