Đế Chế Đại Việt

Chương 406: Sơn Hải quan (2)



Bởi kỵ binh không thiện công thành, nên việc phá thành tiên phong phải là bộ binh. Sức mạnh chủ yếu của mười vạn quân Tây Gốt là bảy vạn kỵ binh, nhưng mấu chốt lại nằm ở ba vạn bộ binh này. Do đó chủ trương của Viên Sùng Hoán chính là trước hết tiêu diệt một bộ phận bộ binh của Tây Gốt trước.

- Làm sao có thể? Bọn hắn sao lại có được hỏa thương?

Nỗ Nhĩ Cáp Xích không ngờ đến người du mục lại có được hỏa khí. Trước đó công thành quân Tây Gốt đều dựa vào số đông, quân sĩ được trang bị giáp trụ chắc chắn để áp đảo hoàn toàn các chiến sĩ du mục. Thế nhưng lúc này không chỉ có hai ngàn lính Thần cơ doanh, Thiên vương khả hãn còn có thêm năm ngàn súng Type 02, tuy huấn luyện mới một tháng, kỹ năng vẫn như hạch, thế nhưng dựa vào số đông giáp trụ của Tây Gốt đều trở nên vô nghĩa.

- Những binh sĩ cầm hỏa thương, mặc áo giáp, đeo khăn quàng đỏ kia là binh sĩ của ai?

Nỗ Nhĩ Cáp Xích lập tức phát hiện trên đầu thành có điểm lạ, quân của Thiên vương khả hãn và quân Minh khác biệt rất lớn, một bên là khoác đồ da thú các loại, một bên là giáp trụ đẹp đẽ, còn chít khăn đỏ quanh cổ, vừa nhìn liền nhận ra được điểm khác biệt.

Phó tướng của Nỗ Nhĩ Cáp Xích là Tôn Sĩ Nghị cũng nhìn thấy điều bất thường nói.

- Bẩm điện hạ, có lẽ nào lại là quân Đông Tấn hay Đại Việt?

Rất rõ ràng bố cục quanh đây chỉ có ba thế lực, Tây Gốt, Đông Tấn và Đại Việt, Thiên vương khả hãn chỉ là kẻ yếu gà không tính đến. Tây Gốt đứng ở đây như vậy chỉ có thể là một trong hai thế lực còn lại mà thôi. Mới chỉ dựa vào y phục như thế này Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng không dám chắc thế lực kia là ai.

Ầm, ầm, ầm, ầm.

Bộ binh của Tây Gốt bị dồn đến sát tường thành, súng từ trên bắn xuống bọn chúng hầu như không thể tránh né. Chỉ huy kỵ binh vòng phía bên ngoài Sầm Nghi Đống cũng kinh hãi, nếu không có biện pháp bộ binh của hắn tuyệt đối sẽ bị chôn vùi dưới chân thành. Sầm Nghi Đống thúc ngựa lên phía trước quát lớn.

- Kỵ binh bắn yểm trợ bộ binh. Hỏa thương phản công.

Dù không thiện công thành thì sức mạnh của kỵ binh vẫn nằm ở đó, hai vạn kỵ binh như hai con thác lũ lập tức ào đến dưới chân thành Sơn Hải quan, mũi tên như mưa trút lên đầu thành, bộ binh Tây Gốt bên dưới cũng dùng hỏa thương bắn thẳng lên đối xạ với quân thủ thành. Bọn hắn chính là dùng số lượng để bù lấy chất lượng.

Quả nhiên chiêu này có hiệu quả, quân bên trên thành bị bắn rát lập tức rút đầu vào phía trong, áp lực của bộ binh Tây Gốt lập tức giảm nhiều. Xe công thành lập tức được kéo đến. Thanh gỗ lớn ba người ôm, đầu bịt sắt nhọn, xe công thành gõ từng nhịp vào cổng thành làm cả Sơn Hải quan phải rung chuyển. Ngược lại bị áp sát như vậy phản kháng của quân thủ thành yếu hơn rất nhiều.

Bộ binh Tây Gốt lại chống lên thang mây, bắt đầu leo lên muốn chiếm lĩnh đầu thành Sơn Hải quan. Thiên vương khả hãn lột lớp áo bào mặc trên người để lộ ra làn da cổ đồng đầy vết sẹo bởi thời gian bị tra tấn trong lao ngục quát lớn.

- Giết cho ta.

Đích thân hắn dẫn theo hai ngàn chiến sĩ du mục tinh nhuệ chạy dọc tường thành giết bất kỳ binh lính Tây Gốt nào can đảm leo lên phía trên tường thành. Một bên khác Trác Mộc Nhĩ dẫn theo một ngàn người thủ vệ cho Thần Cơ doanh bắn hạ binh lính Tây Gốt bên dưới. Cuộc chiến tiếp diễn từ dưới mặt đất lên đến trên đầu thành. Quân thủ thành thì cố gắng chống cự, còn quân Tây Gốt thì hết đợt này đến đợt khác xông lên đầu thành. Xác chết của binh lính hai bên xen lẫn vào nhau, máu chảy xuống đỏ cả tường thành.

- Lấy dầu lửa ra đây!

Thiên vương khả hãn quát lớn, các chiến sĩ du mục lập tức kéo ra những bình gốm lớn, bên trong chứa chất lỏng đen xì. Viên Sùng Hoán kinh ngạc hỏi.

- Các ngươi vậy mà có dầu lửa?

Chính Viên Sùng Hoán cũng không biết việc này. Thiên vương khả hãn nhe răng ra cười nói.

- Sao lại không? Thứ này trước kia cướp bóc Đông thành liền cướp được hai mươi bình, một mực giữ đến hiện tại đây.

Những bình gốm bị các chiến sĩ ném xuống đỡ vỡ toang ra bắn ra thứ chất lỏng màu đen bên trong. Các binh sĩ Tây Gốt vừa thấy được thứ chất lỏng màu đen còn chưa kịp phản ứng thì một cây đuốc đã được ném rơi từ trên đầu thành xuống thổi bùng lên ngọn lửa. lớn cao đến ba mét.

- A, cứu ta!

Các binh sĩ Tây Gốt hét thảm lăn lộn trên mặt đất, thế nhưng không ai cứu bọn hắn, bị gặp lửa nóng, quân Tây Gốt lập tức lui nhanh ra ngoài. Chớp lấy thời cơ Viên Sùng Hoán lần nữa phát động tấn công. Mưa đạn lần nữa trút xuống đầu quân Tây Gốt, lần này không chỉ là bộ binh mà còn cả kỵ binh cũng không thể tránh khỏi hoạn nạn. Cuối cùng từ phía trung quân tiếng tù vang lên, quân Tây Gốt bỏ lại hàng ngàn xác chết thu binh trở về.

Rầm.

- Chết tiệt, vì sao không ai nói với ta là bọn chúng có dầu lừa?

Bên trong soái trướng Nỗ Nhĩ Cáp Xích tức giận đá văng mọi thứ trong lều. Các tướng lĩnh lập tức im thin thít. Nỗ Nhĩ Cáp Xích trừng mắt nói.

- Quách Nhân Quý, ngươi nói xem vì sao bọn hắn lại có dầu lửa?

Quách Nhân Quý trên trán chảy đầy mồ hôi, uy áp mà Nỗ Nhĩ Cáp Xích mang lại cho hắn quá lớn làm hắn không tự chủ được lắp bắp nói.

- Bẩm điện hạ, trước kia ở Đông Thành có một hố dầu, nhưng từ năm năm trước đã sớm khô hạn. Thậm chí bên trong thủ phủ Đông Thành cũng không còn tồn mấy. Có lẽ bọn chúng đã cướp được dầu lửa dự trữ ở trong một số thành trì.

- Vậy sao ngươi không nói sớm? Bây giờ bọn chúng có dầu lửa, làm sao đánh? Làm sao đánh tiếp.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích phẫn nộ quát lớn. Tôn Sĩ Nghị lúc này nói.

- Điện hạ bớt giận, tình hình có lẽ cũng không bi đát như vậy. Như Quách tướng quân đã nói, số lượng dầu lửa bên trong kho Đông Thành cũng không nhiều. Bọn du mục cướp cũng không phải quá nhiều, nếu không vừa rồi quân ta dưới thành đông như vậy bọn hắn hoàn toàn có thể hủy diệt một vạn quân của Sầm Nghi Đống.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng dần bình tĩnh lại, quả đúng là như vậy. Nếu không có dầu lửa bảo vệ để xem thử lần sau Sơn Hải quan lấy gì chống chọi lại với hắn. Nỗ Nhĩ Cáp Xích hỏi.

- Sầm Nghi Đống, lần này quân ta thiệt hại bao nhiêu?

- Bẩm điện hạ, lần này quân ta hi sinh một ngàn năm trăm người, bị thương đến ba ngàn người.

Sầm Nghi Đống đau xót nói. Đây chính là quân bản bộ của hắn nha, chưa bao giờ lại phải chịu tổn thất lớn đến như vậy đây. Bộ binh của hắn được trang bị rất tốt, có thể nói là tốt nhất của quân Nỗ Nhĩ Cáp Xích, thế nhưng đối mặt với súng mà nói, giáp cũng chỉ là tờ giấy.

- Bẩm điện hạ, thần nghĩ Bát Đạt Nhĩ Đa thành đã qua cải tạo, kiên cố vô cùng, không như vẻ ngoài của nó. Chi bằng chúng ta trước tiên lại đánh vào thành Đa Quỷ.

Tôn Sĩ Nghị đứng ra bày mưu phổ biến một lần kế hoạch. Nỗ Nhĩ Cáp Xích liền vỗ đùi khen nói.

- Hay lắm, tạm thời binh sĩ rút quân về sau mười dặm. Nghỉ ngơi hai ngày sau đến thành Đa Quỷ.

Trong khi đó bên trong Sơn Hải quan, chiến thắng cũng không mang đến cho bọn hắn quá nhiều cảm xúc. Bởi mất bốn tòa thành trước kia, lúc nào trận đầu bọn hắn cũng giành chiến thắng, thế nhưng hôm sau quân Tây Gốt lại càng tấn công điên cuồng hơn nữa, các chiến sĩ du mục bởi vì thua kém về trang bị, quân số nên lập tức bại trận, phải bỏ thành mà chạy. Bọn hắn không biết Sơn Hải quan sẽ thủ vững được bao lâu, nhưng có lẽ bọn hắn sẽ chết ở đây.

- Bẩm khả hãn, trận này chiến sĩ ta hi sinh năm trăm người, bị thương một ngàn người, trong đó hai trăm người bị trọng thương không còn khả năng chiến đấu.

Trác Mộc Nhĩ nói, tuy so với đối phương thiệt hại bọn hắn rõ ràng nhỏ hơn nhưng không thể lấy gì làm vui vẻ. Bởi vì tiêu hao như thế này bọn hắn thực sự tiêu hao không nổi. Chỉ trong một trận gần một phần năm quân số bị loại khỏi vòng chiến, như vậy bọn hắn sẽ chịu được bao lâu đây.

Ngược lại Thần Cơ doanh chỉ có hơn mười binh sĩ chết, vài người khác bị thương mà thôi, bọn hắn thường ở phía sau dùng súng bắn, được Trác Mộc Nhĩ bảo vệ rất cẩn thận nên không phải chịu tổn thương mấy.

- Bẩm khả hãn, FwKtf quân Tây Gốt rút đi.

Thiên vương khả hãn vội vàng chạy lên đầu thành, quả nhiên quân Tây Gốt đã nhổ trại lui về phía sau, đến xác chết phía dưới thành cũng không thèm thu dọn một chút nào.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế