Đế Chế Đại Việt

Chương 415: Chuẩn bị cho hôn lễ



- Bệ hạ, chúng ta là những nhà triết học theo chủ nghĩa duy vật biện chứng, đáng ra không nên tin vào những thứ quỷ mộng như vậy chứ.

- Ách!

Mario bình tĩnh nói làm Lý Anh Tú muốn cắn lưỡi. Hắn thực ra chỉ muốn đùa một chút thôi, có cần nghiêm túc đến như vậy không? Lý Anh Tú khẽ ho hai tiếng che giấu sự lúng túng nói.

- Lần này Trẫm gọi khanh đến là muốn giao cho khanh một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng. Hiện tại Quốc Tử giám đang là trường đại học duy nhất có thể đào tạo ra quan lại cho Đại Việt ta. Có thể nói đa số các quan đều phải đi qua ngôi trường này. Do đó Trẫm muốn khanh có thể đào tạo ra một đội ngũ giảng viên có thể truyền đạt được chủ nghĩa Mác bên trong Quốc Tử giám, khanh có thể không?

Mario nghe vậy rất vui lòng cung kính đáp.

- Bẩm bệ hạ, việc này đối với thần mà nói không thành vấn đề.

- Tốt lắm, vậy chuyện này giao cho khanh.

Mario vừa rời đi, Lý Anh Tú dẫn theo Trần Thư đi xuống tầng ba, là phòng họp của nhà vua và nội các. Tất cả bộ trưởng đều có mặt trừ Trần Nguyên Đán và Mạc Hiển Tích ra, tất cả đều có mặt ngoài ra còn có cả Phạm Công Bân được Lý Anh Tú gọi đến.

- Bái kiến bệ hạ!

Các Bộ trưởng lập tức đứng lên hành lễ, Lý Anh Tú gật đầu ngồi xuống chỉ là chưa kịp nói gì thì Phạm Công Bân đã nói.

- Bẩm bệ hạ, có tin vui đưa đến. Học viện y dược Đại Việt vừa đưa tin đến với sự giúp đỡ của Bác sĩ Yarsin Penicillin đã được tạo ra thành công?

- Cái gì? Đã chế tạo thành công?

Lý Anh Tú trong lòng vui mừng. Penicillin là một thứ thuốc kháng sinh có thể gọi là thần dược khi nó vừa được phát hiện ra. Trên chiến trường những thương binh được điều trị trong điều kiện thiếu vệ sinh, hoặc vết thương nặng, dưới sự ảnh hưởng của khí hậu và môi trường thường sẽ có hiện tượng nhiễm trùng, khi đó Penicillin chẳng khác gì một chi thần dược có thể cứu vớt lấy bọn họ. Phạm Công Bân có chút tiếc nuối nói.

- Chỉ là hiện tại Penicilling vẫn chưa thể sản xuất đại trà, nghe Yarsin bác sĩ nói có lẽ phải chờ đến khi nhà máy hóa chất xây dựng xong thì mới có thể đại trà sản xuất được.

Đối với việc này Lý Anh Tú cũng đành chịu. Penicillin thuộc phạm trù y học phương Tây, Đại Việt không có cơ sở trên lĩnh vực này, nên cũng chỉ để một mình Yarsin hỗ trợ. Huống chi Tây y cần sự hỗ trợ của các loại chất hóa học khá nhiều, do đó sau khi nhà máy hóa chất xây dựng xong còn phải không ngừng bổ sung máy móc để có thể điều chế ra các loại hóa chất riêng biệt, nếu muốn đầy đủ cả ước chừng cũng phải mất hai năm. Lý Anh Tú đột nhiên có cảm giác gánh nặng đường xa đây.

- Trẫm rõ ràng. Chuyện đó tạm thời gác lại chờ đợi nhà máy hóa chất xây dựng xong. Trẫm gọi khanh đến đây là có một việc. Trẫm đã suy nghĩ hiện tại dân số Đại Việt ngày càng tăng nhanh, cơ hồ số lượng lang y, bệnh viện vẫn còn chưa đáp ứng đủ nhu cầu của dân chúng. Do vậy XnyOF cần có một cơ quan chuyên trách về mảng y tế. Vì vậy Trẫm quyết định thành lập Bộ y tế chuyên trách quản lý lĩnh vực y tế trong nước bao gồm bảo hiểm y tế, quản lý bệnh viện, kiểm tra trình độ lang y và nghiên cứu các loại thuốc mới. Trẫm bổ nhiệm khanh làm Bộ trưởng Bộ y tế đồng thời nhân sự khanh có thể cùng với Tô Hiến Thành và Bộ nội vụ xem xét trình lên Thủ tướng phê duyệt, không cần phải qua ý Trẫm.

Nghe Lý Anh Tú nói Phạm Công Bân rõ ràng sững sờ một chút, hắn không ngờ bệ hạ gọi đến là vì việc này, lại nhìn Lữ Gia và Tô Hiến Thành rõ ràng hai người này đã biết từ trước. Cuối cùng Phạm Công Bân cũng vâng lệnh, Tô Hiến Thành mỉm cười nói.

- Chúc mừng Phạm viện trưởng rồi, từ nay chúng ta là đồng liêu.

Trước kia Phạm Công Bân là viện trưởng Bệnh viện đa khoa Đại Việt, Thái y viện, tuy cũng có làm quan trong triều nhưng cũng không tham dự vào chính sự. Hiện tại hắn chiếm một ghế nội các xem như đã hoàn toàn trở thành một trong những cây trụ chống đỡ triều đình Đại Việt.

Thành lập Bộ y tế giao lại xong Lý Anh Tú mới nói.

- Lần này Trẫm gọi tất cả các khanh đến là vì hôn lễ của Trẫm sắp tới. Để Bộ ngoại giao nói một chút tình hình đi.

Bộ trưởng Bộ ngoại giao Lê Văn Thịnh lập tức đứng lên nói.

- Bẩm bệ hạ, nội các. Theo như thông cáo chung từ hai nước đã quyết định ngày thành hôn sẽ là ngày hai mươi tháng tám. Dự kiến ngày mười bốn tháng tám đoàn đưa dâu của Bravia sẽ đến Đại Việt, ngoại trừ một số quan ngoại giao, Thân vương Pavong còn có cả quốc vương Bravia Nikolai đệ tứ, Hải quân đại thần Kuznetsov và Modric đại công. Ngoài ra danh sách khách mời trong hôn lễ còn có sáu vị quốc vương vùng tiểu quốc ven Bắc Hải, khách mời của Bravia có mười hai sứ đoàn từ các tiểu quốc đến từ các vùng lân cận. Đông Tấn và Hàn quốc cũng đã phái sứ đoàn đang trên đường đến nước ta.

Đại Việt hiện tại tại vùng Bắc Hải nói riêng và phía Bắc lục địa nói chung đã vô cùng có máu mặt, huống chi lần này là quốc hôn của cả Đại Việt và Bravia nên thanh thế lại càng thêm to lớn. Có thể nói đây là một lần hôn lễ chưa từng có tiền lệ trong lịch sử của các quốc gia tại dị giới này. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Hôn lễ lần này tuyệt đối phải chuẩn bị cẩn thận, không những vì Trẫm mà lần này có rất nhiều quốc gia đến, phải cho bọn hắn thấy được sự hùng mạnh của Đại Việt là như thế nào. Nhất là Bộ quốc an phải bảo đảm được an ninh trong cả trước, trong và sau hôn lễ, tuyệt đối không được để xảy ra vấn đề gì.

- Bệ hạ yên tâm, không chỉ có lực lượng cảnh sát mà còn có cả Ám bộ từ sớm đã bắt đầu bố trí khắp nơi, đặc biệt là giám sát chặt chẽ các gián điệp của nước ngoài, tuyệt đối sẽ không để bọn hắn gây ra chuyện gì trong thời gian này.

Đại Việt cũng như các nước đều biết rõ ràng trong nước của mình đều có các ổ gián điệp để dò la tin tức, chỉ là không thèm đụng đến mà thôi, nhưng nếu những kẻ này muốn gây rối tuyệt đối sẽ bị tiêu diệt. Lý Anh Tú đối với sự bố trí của Đinh Lễ còn có Trần Thủ Độ và Ngô Tuấn phụ giúp tương đối yên tâm, dù sao ba đại siêu cấp Boss ngồi lại mà còn để xảy ra vấn đề thì quả thực hắn phải xem xét lại tình hình an ninh của Đại Việt rồi. Lý Anh Tú lại hỏi.

- Công tác chuẩn bị duyệt binh như thế nào rồi?

Bởi lần này quy tụ nhiều quốc gia bên trong và ngoài khu vực Lý Anh Tú quyết định nhân đó sẽ khoe khoang cơ bắp của Đại Việt, đồng thời cũng là chào hàng đối với các quốc gia này. Dù sao trong hai ba năm tới Đại Việt sẽ có lượng lớn vũ khí loại biên, không bán cho những kẻ này thì bán cho ai. Lê Phụng Hiểu nói.

- Bệ hạ yên tâm, suốt nửa năm qua binh sĩ không ngừng ngơi nghỉ luyện tập, đã vô cùng thành thục, trang bị hiện tại Công bộ cũng đã bắt đầu chuyển giao sang cho binh sĩ phối hợp. Đến lúc đó sẽ có một màn duyệt binh hoành tráng nhất từ trước đến nay.

- Bẩm bệ hạ, không biết lần này chúng ta sẽ đón tiếp các đoàn sứ thần ở cảng biển nào?

Tinh Thiểu không khỏi hỏi. Đại Việt hiện có hai cảng biển là An Bang và Giác Long, thế nhưng Giác Long rất hạn chế mở cửa bởi vì nơi đó là quân cảng lớn nhất của Đại Việt, đồng thời cũng là khu đặc huấn của tất cả hải quân của Đại Việt, nên chỉ còn một cảng biển là An Bang, và một cảng đường sông ngay tại Lục Giang rất gần Thăng Long. Lý Anh Tú mỉm cười nói.

- Chúng ta sẽ đón bọn hắn ở Hội An!

==================Ta là đường phân cách================

Bến Lục Giang, không phải, hiện tại phải gọi là Hội An. Lý Anh Tú đã quyết định đặt tại Lục Giang. Bởi vì Hội An là một thương cảng đường sông mà không phải là thương cảng đường biển, vốn thiết kế của nó không hợp đặt giáp biển, đặc biệt là vùng biển tương đối biến động như Bắc Hải, sóng sẽ vỗ sấp mặt những tòa nhà tại đây. Một điều nữa chính là Hội An giá trị nằm không phải là mặt ngoài của nó mà là nội tại bên trong Hội An, hiện tại Đại Việt có Đại Sứ quán là nơi ngụ cư của các NPC nước ngoài, thì Hội An bây giờ biến thành một nơi trao đổi giữa NPC với nhau, giữa NPC và Đại Việt, giữa NPC và nước ngoài mà khi đó Đại Việt có thể thu được nguồn thuế dồi dào từ nơi này. Một lý do nữa chính là Hội An thường là nơi bến tàu neo đậu, đòi hỏi phải có diện tích mặt sông lớn, an toàn, bến Lục Giang vẫn còn không đảm bảo được, Lý Anh Tú quyết định dựa vào chức năng của Hội An để mở rộng sông Lục Gian, đồng thời cũng biến Hội An không chỉ trở thành một thương cảng mà còn thành một quân cảng.

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.