Đế Chế Đại Việt

Chương 417: Chiến dịch Thiên Võng (1)



- Hi vọng lần này đến Đại Việt sẽ mang đến cho ta đến sự kinh hỉ.

Chiêu vương nhìn kinh đô Thăng Long của Đại Việt đã ở trước mặt không khỏi thầm thở dài. Đông Tấn hiện tại đã rơi vào cuộc khủng hoảng trầm trọng. Nếu hơn mười năm trước Đông Tấn và Tây Gốt là hai siêu cường ở trung bộ lục địa, thì sau cuộc chiến Đông Tấn-Tây Gốt mọi thứ đã biến đổi theo hai chiều hướng trái ngược nhau. Hiện tại Tây Gốt ngày càng phát triển mạnh mẽ, trong khi đó Đông Tấn lại lâm vào khủng hoảng toàn diện. Nhất là nền kinh tế nông nghiệp phát canh thu tô lạc hậu, tình trạng địa chủ chiếm đoạt ruộng đất công làm nông dân mất đi ruộng đất, phía bên ngoài Đông Tấn lại bất lực trước những cuộc tấn công quấy nhiễu của các tiểu quốc càng làm cho tình hình chính trị của Đông Tấn càng thêm bấp bênh. Đông Tấn quốc vương là Chấn Đông hoàng đế đã già nhưng ham muốn quyền lực, vẫn còn cố gắng tại vị mà không truyền ngôi cho con cái. Tình hình Đông Tấn làm Chiêu vương cảm thấy bất lực, lúc này tin tức từ Đại Việt truyền đến mang đến cho Chiêu vương hi vọng về một giải pháp mới, do đó Chiêu vương xung phong lĩnh chiếu đi sứ đến Đại Việt.

Nhìn đường phố Thăng Long vô cùng sầm uất, nhà cửa san sát, dân chúng ăn mặc quần áo đẹp đẽ đi lại nườm nượp Chiêu vương không khỏi hâm mộ. Đông Tấn cũng đã từng có một thời kỳ như vậy, thế nhưng hiện tại, tất cả đều thay đổi, Đông Tấn hiện tại chỉ là một quan cảnh tiêu điều, nghèo đói.

- Uy, dừng xe lại.

Chiêu vương dường như nhìn thấy một bóng người vô cùng quen thuộc vội vàng quát lớn. Xe ngựa phải chạy lên thêm mấy mét nữa mới có thể dừng lại. Người hầu lập tức chui vào cung kính hỏi.

- Bẩm vương gia, có chuyện gì sao?

Chiêu vương chui ra ngoài nhìn về phía sau cố gắng tìm lại bóng hình vừa nãy, thế nhưng đã biến mất, mật độ đi lại của dân chúng Đại Việt bên trong Thăng Long vô cùng đông đảo, huống chi còn phải nhường đường cho đoàn sứ thần, khiến mật độ người ở hai bên đường càng thêm đông đúc. Viên Trung úy hộ tống cưỡi ngựa đến hỏi.

- Vương gia? Có chuyện gì sao? Nếu không có chuyện gì xin lập tức di chuyển. Hiện tại đường phố đang rất đông đúc.

Bị viên Trung úy nhắc nhở Chiêu vương không khỏi xấu hổ gật đầu nói.

- Không có việc gì, có lẽ ta nhận lầm người thôi.

Đoàn xe lại tiếp tục di chuyển. Cách đó không xa Trần Khánh Dư trên tay bế một bé chừng hai tuổi, da trắng như ngọc, đôi chân mày lại vô cùng giống hắn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên. Đây chính là con trai của hắn và Đề Lạp tên là Trần Nhân Ưng, năm nay vừa tròn hai tuổi. Trần Khánh Dư thấy đoàn xe sứ thần đi qua Đề Lạp liền bất thường không khỏi hỏi.

- Nàng có chuyện gì sao?

Đề Lạp nhìn theo đoàn xe sứ đã đi xa hơi giật mình, cuối cùng lắc đầu nói.

- Có lẽ thiếp vừa thấy người quen, chỉ là không quan trọng, ở Đông Tấn hẳn là không còn người nào nhớ đến ta.

Trần Khánh Dư lúc này mới nhớ đến Đề Lạp vốn là Thiên Hương công chúa của Đông Tấn đây. Nhìn thấy đoàn xe của Đông Tấn đi qua nàng đương nhiên sẽ nhớ về cố hương. Trần Khánh Dư không khỏi an ủi nói.

- Không sao, tại đây vẫn còn ta và Ưng nhi là người thân của nàng đây.

Nhân Ưng dường như cũng cảm nhận được mẹ mình có tâm sự lập tức vươn hai cánh tay ra đòi mẹ ôm ấp. Đề Lạp ôm lấy Nhân Ưng, trong lòng không khỏi ấm áp. Đúng vậy, nàng là Đề Lạp, từng là người của tộc Alitia và giờ là vợ của Trần Khánh Dư mà không phải là Thiên Hương công chúa rồi.

=====================Ta là đường phân cách=============

Các sứ đoàn tùy theo địa vị của từng nước mà được bố trí ở những nơi khác nhau. Đa số các sứ đoàn của tiểu quốc đều được bố trí tại Đại Sứ quán, dù là quốc vương tiểu quốc chính thức đến dự đi chăng nữa thì cũng chỉ được bố trí ở Đại Sứ quán mà thôi. Ngược lại đoàn sứ thần của Bravia và Đông Tấn lại được bố trí bên trong hoàng cung. Cả hai đoàn sứ của Bravia và Đông Tấn đến Thăng Long cùng một lúc được đón tiếp vô cùng cẩn thận. Chỉ là hiện tại Lý Anh Tú vẫn chưa thể dứt ra được công việc, cũng như viện cớ các sứ thần ở xa nên vẫn chưa thể gặp mặt. Elina ngược lại được Ỷ Lan Thái hậu tiếp đi vào bên trong Cửu Trùng đài.

- Hít hà! Lớn như vậy.

Elina đi vào bên trong Cửu Trùng đài không khỏi hít một hơi, so với điện Cẩm Linh Cửu Trùng Đài không thể so sánh về mặt diện tích, thế nhưng về độ tinh xảo và xa hoa Cửu Trùng đài đã vọt lên đến một tần thứ khác. Hơn nữa nàng cũng phát hiện một điều rất đặc biệt, chính là Cửu Trùng đài dường như đường hòa quyện vào thiên nhiên, chẳng khác nào một khu sinh thái thu nhỏ vậy, kiến trúc tuy nhiều nhưng khoảng không xanh lại càng lớn hơn. Đi đến lầu trăm nóc Elina lại càng kinh hãi, bởi hiện tại có thể xây đến ba mươi sáu tầng kỹ thuật xây dựng của Đại Việt dường như đã đạt đến trình độ vô cùng kỳ công. An Tư nhìn thấy biểu hiện của Elina không khỏi buồn cười nói.

- Xem em kìa, đây sau này sẽ là nhà của chúng ta, không cần phải ngạc nhiên như vậy đâu.

Thứ tự của ba người xem như đã được thống nhất. An Tư là lớn nhất làm chị cả, xếp sau lần lượt là Elina và cuối cùng là Kim Đức Mạn. Elina bị An Tư trêu chọc không khỏi xấu hổ đánh trống lãng sang chuyện khác nói.

- Chị lại trêu em. Anh Tú hiện tại đang ở đâu?

An Tư mỉm cười nói.

- Hiện tại bệ hạ vẫn còn ở tầng bốn họp với Bộ trưởng Bộ quốc an Đinh đại nhân. Chúng ta đi thăm Kim Đức Mạn trước.

- Được, thật hiếu kỳ không biết tiểu Tịnh Kỳ dễ thương như thế nào đây.

Thực ra trong lòng nàng cũng oán khí vô cùng. Nàng là người đi trước nhưng Kim Đức Mạn lại mới là người đến trước đây. Không ngờ ở Hàn quốc mới bao lâu Lý Anh Tú đã gieo mầm giống rồi, nàng tự nhủ sau này phải quản lý Lý Anh Tú một chút, nếu không hắn không biết sẽ gây giống không biết ở bao nhiêu nơi đây.

Lý Anh Tú ở trên lầu bốn, bên trong phòng họp là đầy đủ Bộ trưởng, Thứ trưởng Bộ quốc an gồm Đinh Lễ, Ngô Tuấn và Trần Thủ Độ, thật hiếm mới có cơ hội để ba người ngồi chung với nhau bởi tuy nói là chung một bộ nhưng ba người lại là ba nhiệm vụ khác biệt, Đinh Lễ đối nội, Ngô Tuấn đối ngoại và Trần Thủ Độ là tình báo. Lý Anh Tú nói.

- Nói như vậy là tất cả các mục tiêu đều được tra rõ ràng.

Đinh Lễ gật đầu nói.

- Đúng vậy thưa bệ hạ. Hiện tại thần đã điều động một số Cảnh sát từ các phủ xung quanh về, hiện tại tại Thăng Long đã có đến năm ngàn Cảnh sát và ba ngàn Vũ cảnh. Lưới đã giăng sẵn sàng, chỉ cần thời cơ đến là có thể thu trở về.

- Một ngàn Thiên Long vệ cũng đã bí mật bố trí ở các điểm cao, giám sát toàn bộ Thăng Long, tuyệt đối sẽ không để xảy ra vấn đề gì.

Ngô Tuấn cũng cam kết. Trần Thủ Độ lại trầm giọng nói.

- Bộ quốc an đã lên kế hoạch để bắt đầu loại trừ ung nhọt trước khi hôn lễ diễn ra. Lần này một lưới sẽ quét sạch ljOmn bọn chúng.

Lý Anh Tú nghe ba vị siêu cấp đại Boss cam kết liền yên tâm. Giao an ninh quốc gia cho ba người này tuyệt đối không thành vấn đề. Chỉ là Lý Anh Tú vẫn nói.

- Chú ý hành động nhanh, gọn, lẹ, không được kinh động đến dân chúng. Hiện tại Thăng Long quân đội đóng có đến hai mươi hai ngàn binh sĩ, Trẫm cho phép các khanh liên hệ điều động khi cần thiết.

- Chúng thần đã hiểu.

Ba người đồng thanh nói, lúc này từ bên ngoài Trần Thư mở cửa đi vào nói.

- Bẩm bệ hạ, ba vị hoàng hậu tìm bệ hạ.

Tuy vẫn chưa được sắc phong nhưng một vua ba hậu đều là chuyện mọi người đã biết, Trần Thư cũng tập dần cho quen miệng mà Lý Anh Tú cũng không phản đối. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Như vậy chiến dịch lập tức tiến hành. À, mà các khanh đã đặt tên cho chiến dịch chưa?

Ba vị đại thần chưng hửng, chiến dịch gì nha? Cần đặt tên sao? Nhìn biểu hiện của ba vị đại thần Lý Anh Tú không khỏi lắc đầu nói.

- Các khanh thật là lạc hậu nha. Thôi để Trẫm đặt, chiến dịch lần này sẽ mang tên là chiến dịch Thiên Võng.

Màn đêm dần buông xuống, Cửu Trùng đài, Vọng Thiên các là tầng thứ ba mươi sáu của Cửu Trùng đài, bên trên có một sân thượng lộ thiên, từ đây có thể nhìn qua bờ sông Tô thấy được khung cảnh của phố phường Thăng Long. Lý Anh Tú dặn dò ngự thiện phòng đặt một bàn tiệc trên sân thượng, cả gia đình sáu người cùng nhau ăn uống ngắm trăng. Hôm nay đã là ngày mười bốn, chỉ còn một ngày nữa là đến tiết trung thu của Đại Việt, trăng khá trò, tỏa sáng khắp mọi nơi. Dưới phố phường dân chúng cũng treo lên thật chiều đèn lồng, một số phường bên trong thành Thăng Long cũng đã có những tiếng trống chiên của các đội lân đi múa lễ. Elina từ bên trên nhìn xuống lại rất phấn khích, nàng không nghĩ có thể ngắm được Thăng Long từ chính vị trí này đây, thậm chí tiểu Tịnh Kỳ cũng bị tiếng trống chiên theo gió vọng lại thu hút, nằng nặc đòi mẹ bế ra phía ngoài nghe ngóng. Chỉ có Lý Anh Tú khẽ nâng lên một chiếc ly thủy tinh, bên trong chưa rượu vang, mùi rượu thơm bốc lên không khỏi khiến lòng người mê say. Khẽ nhấp vào một ngụm vị chát lại có chút ngọt lan ra đầu lưỡi tan trong miệng. Nhìn anh trắng hắn khẽ kéo ra một nụ cười.

- Chiến dịch hẳn là bắt đầu rồi đi.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế