Đế Chế Đại Việt

Chương 429: Trạng Quỳnh làm hiệu trưởng?



Là người chỉ huy Nikolai đệ tứ đương nhiên thiên hướng thích các loại súng ngắn hơn các loại súng trường, bởi lẽ hắn không cần phải xông pha lên tuyến trận đầu, một vị tướng chỉ huy cầm súng ngắn đương nhiên ngầu lol hơn là cầm súng trường đây, mặt khác Colt có ưu điểm chính là có thể bắn sáu phát liên tục làm si mê Nikolai đệ tứ. trong đầu hắn lúc này đang nghĩ nếu súng ngắn đã bắn được liên phát, vậy thì súng trường đây? Đó là lý do vì sao vừa nghe đến tính năng của Colt 1851 Nikolai lập tức bỏng mắt, Lý Anh Tú chính là đánh vào tâm lý này của hắn. Nikolai đệ tứ hỏi.

- Thừa Mệnh bệ hạ, như vậy đối với hai khẩu súng này ngài định bán theo phương án nào đây?

Lý Anh Tú mỉm cười nói.

- Hiện tại có hai phương án cho ngài có thể lựa chọn. K-04C bán cho Bravia giá mỗi khẩu giá vốn mười sáu quan, Cotl 1851 giá mười lăm quan mỗi khẩu.

- Giá đắt như vậy? Vậy phương án thứ hai đây?

Nikolai đệ tứ trừng mắt không tin vào chính tai của mình. Lý Anh Tú mỉm cười, hắn cố tình báo giá như vậy đây. Thực tế giá gốc của K-04C sớm hạ xuống mức mười ba quan một khẩu, Colt 1851 cũng là mười ba quan. Thực tế nếu bán theo cách này Đại Việt có thể thu về một số lợi lớn, thế nhưng rất phiền phức trong khi Đại Việt thiếu hụt khá lớn nguồn nhân lực. Do đó Lý Anh Tú đề nghị ra phương án thứ hai.

- Như vậy phương án thứ hai là Bravia giao ra bốn triệu quan mua bản quyền, kỹ thuật chế tạo cả hai khẩu súng. Đại Việt sẽ hoàn toàn không nhúng tay vào nửa bước.

Bốn triệu quan tức là đã tương đương với gần hai triệu đồng vàng Dinar, rõ ràng có giá trị quá lớn dù là đối với một nền kinh tế lớn như Bravia. Dù sao bốn triệu quan cũng đã bằng thu nhập hơn một phần năm thuế một năm của Đại Việt rồi. Nikolai đệ tứ cười khổ nói.

- Thừa Mệnh bệ hạ, ngài kêu giá cũng quá ác. Đừng tưởng rằng ta không biết ngài bán kỹ thuật chế súng, thế nhưng đạn đây? Không có đạn thì chế tạo ra súng cũng bằng thừa. Chi bằng bốn triệu quan Đại Việt bán cho Bravia kỹ thuật chế tạo hai loại súng và kể cả kỹ thuật chế tạo đạn.

Lý Anh Tú cười lớn.

- Nikolai quốc vương, ngài cũng quá khôn rồi, ngài biết kỹ thuật chế tạo ra loại đạn mới Đại Việt ta đã tốn kém biết bao nhiêu, bây giờ ngài lại muốn dùng bốn triệu quan để mua xuống cả ba loại súng đạn.

- Năm triệu!

Nikolai đệ tứ lập tức tăng giá, hắn biết cốt lõi chính là nằm ở loại đạn mới này, thế nhưng Lý Anh Tú vẫn một bộ mặt chọc tức hắn lắc đầu nói.

- Không bán!

- Sáu triệu!

- Không bán!

Nikolai đệ tứ liên tục lên giá, thế nhưng dù lên giá cỡ nào Lý Anh Tú cũng nhất quyết không bán khiến cho Nikolai đệ tứ không khỏi tức giận thở phì phò. Lý Anh Tú nói.

- Nếu có thể ngài cứ mua đạn về tự nghiên cứu, nếu thành công Đại Việt tuyệt đối không đòi tiền bản quyền một xu.

Cuối cùng sau một hồi đôi co trả giá, kỹ thuật chế tạo hai khẩu súng bị Nikolai đệ tứ dùng ba triệu năm trăm ngàn quan cầm xuống, Đại Việt cam kết một năm ít nhất phải cung cấp cho Bravia hai triệu viên đạn. Nikolai có chút hậm hực dẫn theo hai vị đại thần rời đi.

Lý Anh Tú vui vẻ, ba triệu rưỡi quan này xem như thu hoạch ngoài định mức, nếu bán lẻ hắn sẽ nhận được nhiều tiền hơn, thế nhưng hiện tại Đại Việt không rảnh nhân công để sản xuất nhiều vũ khí bán, lâu nay bán phần lớn là vũ khí cũ loại biên hoặc tồn kho, hiện tại Đại Việt đều chú tâm vào sản xuất vũ khí mới. Từ nay đến cuối năm lại có thêm súng cá nhân khác lúc đó máy móc cũng cần đổi mới không ít, số tiền này xem như quay vòng vốn để Hồ Nguyên Trừng có thể nhanh chóng đẩy mạnh sản xuất. Lý Anh Tú nói.

- Hồ khanh, hiện tại thiết nghĩ bộ phận sản xuất vũ khí cũng đã lớn mạnh, quy mô đạt đến hai nhà máy, như vậy liền thành lập từ Công bộ ra một cục gọi là cục quân khí, khanh đảm nhiệm cục trưởng. Cứ như vậy đi.

- Tuân lệnh bệ hạ.

Để Hồ Nguyên Trừng và Đào Duy Từ rời đi, không bao lâu sau toàn bộ Bộ quốc an gồm có Đinh Lễ, Ngô Tuấn và Trần Thủ Độ đi vào phòng họp. Lý Anh Tú nói.

- Có gì báo cáo nhanh đi, Trẫm còn phải đi đến Hiếu cung dùng cơm đây.

- Bẩm bệ hạ, lô súng tịch thu được từ chiến dịch Thiên Võng đã tra ra kết quả.

Nghe Trần Thủ Độ nói Lý Anh Tú không khỏi lên tinh thần. Lần trước bắt giữ được các gián điệp miệng mồm quá cứng, một bộ phận khác là chỉ được thuê không biết cố chủ là ai, Ám bộ chỉ có thể hi vọng vào số lô súng tịch thu được mà thôi. Trần Thủ Độ nói.

- Bẩm bệ hạ, lô súng đánh số hiệu theo như sổ sách tra được thì đây là lô hàng được Đại Việt ta chuyển giao cho A quốc. Như vậy có thể âm mưu lần này xuất phát từ Gemanic.

Chỉ có thể kết luận được như vậy, bởi thông qua A quốc súng đạn không chỉ đưa đi cho Philip công tước mà còn đưa đi cho hàng tá quý tộc khác của Gemanic mà Đại Việt không thể kiểm soát được. Lý Anh Tú vẻ mặt sương lạnh, hắn muốn nuôi ưng nhưng không muốn có ngày bị ưng mổ đây, hắn nói.

- Hình như dạo này Gemanic đang rất yên ổn đi.

- Đúng vậy bệ hạ, hiện tại cả Vinhem quốc vương và Philip đại công vẫn không ngừng tích súc lực lượng, hai bên vẫn chưa lật mặt với nhau.

Tình hình của Gemanic được Đại Việt quan sát rất kỹ, mọi nhất cử nhất động đều bị Ám bộ ghi lại. Mấy năm phát triển Ám bộ Đại Việt đã có thể thẩm thấu được đến trung tầng của Gemanic, dù sao chế độ kỵ sĩ sớm đã mục nát, muốn mua chuộc là điều quá dễ dàng. Lý Anh Tú khẽ ngã người ra ghế đệm nhẹ nhàng nói.

- Như vậy khuấy nước Gemanic đục lên một chút đi. Truyền lệnh Trẫm để Phạm Cự Lượng cho đám hải tặc tiếp tục tấn công vào Gemanic. Mặt khác để cho viện chiến lược quốc gia lên kế hoạch châm ngòi cho nội chiến Gemanic, sang năm sau Trẫm không muốn để cho Gemanic hòa bình.

Đây chính là sự trừng phạt của một quốc gia dám nhằm vào Đại Việt, Lý Anh Tú không giỏi thứ gì ngoại trừ chuyện thù dai. Bất kể là thế lực nào của Gemanic gây ra chuyện này thì toàn thể Gemanic phải chịu trách nhiệm.

- Bẩm bệ hạ, DCvpr từ sớm đám hải tặc gần như đã cướp sạch vùng ven biển của Gemanic, ngoại trừ các thành bảo ra thì gần như không còn có gì để cướp phá nữa.

Ngô Tuấn nói, đám hải tặc dù được trang bị súng đạn Đại Việt cũng không dám tấn công vào trong thành bảo, một phần bởi vì quân đội bên trong mạnh, một phần vì bọn hắn thiếu khuyết vũ khí công thành, thành ra chỉ có dân chúng sống vùng nông thôn ngoại thành là bị cướp phá tàn bạo, bọn quý tộc cũng ít bị thương gân động cốt. Bởi vậy mới có câu hưng bách tính khổ, vong bách tính cũng khổ.

- Trẫm không cần quan tâm. Nói với bọn hải tặc, nếu bọn chúng có gan công phá thành bảo, Trẫm có gan bán cho chúng M102, không phải từ Sư đoàn Thiết Giáp mới loại biên xuống một nhóm sao? Cứ như vậy đem treo bán, ai trả giá cao, kẻ đó được.

Lý Anh Tú mới không quan tâm bách tính nào khổ, chỉ cần Đại Việt không khổ là có thể. Trần Thủ Độ lập tức ghi chép lại rõ ràng, việc này đương nhiên Ám bộ phải phối hợp với Lữ đoàn Thần Sách để làm việc rồi.

- Bẩm bệ hạ, đây là kế hoạch thành lập trường đào tạo cảnh sát, mời bệ hạ xem qua.

Đinh Lễ dâng lên một bản kế hoạch, lại là kế hoạch đào tạo lực lượng sĩ quan cảnh sát, bao gồm có hai mục, mục thứ nhất là đào tạo các sĩ quan cơ sở của Cảnh sát, trước kia những vị trí này đều là từ học viên tốt nghiệp Diễn Võ trường chuyển sang, nay lại tách ra. Mục thứ hai là đào tạo nghiệp vụ và đạo đức cho lực lượng bổ khoái, nha dịch ở các cấp địa phương. Chương trình giáo dục gồm hai phần, phần một là giáo dục đạo đức do Bộ giáo dục đảm nhiệm phối hợp, dạy bọn họ nhân cách, nhân, nghĩa, lễ, trí, dũng, tín. Phần thứ hai là dạy tác phong, tư cách của một người Cảnh sát và một số kỹ năng cơ bản đối với lực lượng nha dịch, kỹ năng nâng cao đối với lực lượng Cảnh sát, phần này do Bộ quốc an đảm nhiệm. Lực lượng giáo quan cũng không có gì để chê, bên mảng đạo đức có các học sĩ của Quốc Tử Giám như Đoàn Thị Điểm, Bùi Mộc Đạt dạy bảo, bên phía kỹ năng có Ngô Tuấn, Nguyễn Xí, Trương Hanh cũng không có sai. Chỉ là Lý Anh Tú không ngờ đến chức vị Hiệu trưởng Đinh Lễ lại để do... Nguyễn Quỳnh đảm nhiệm???

- Các khanh đang đùa với Trẫm đúng không? Vì sao Nguyễn Quỳnh lại có thể đảm trách được vị trí này? Đạo đức của hắn ở đâu? Kỹ năng của hắn ở đâu? Các khanh không sợ hắn dạy ra một đám cảnh sát không ra gì?

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế