“Bây giờ những dự án thương mại của tập đoàn Yamaguchi đều đang lâm vào cảnh bị người ta bóp nghẹt! Đã vậy tập đoàn Long Viêm còn là đối thủ số một không đội trời chung của chúng ta”.
“Ngay lúc này, mọi người trong tập đoàn đều vắt óc suy nghĩ làm cách nào để có được quyết định đạt thành thỏa thuận với tập đoàn Long Viêm, tạm thời tránh rủi ro không cần thiết!”
“Vậy mà mày! Mày dám đi chọc vào tập đoàn Long Viêm! Bây giờ tập đoàn Long Viêm bắt đầu uy hiếp chúng ta, muốn ngọc nát đá tan kia kìa!”
Yamaguchi Taikoo chỉ thẳng vào mặt Yamaguchi Shizuka mà quát, nước bọt văng tứ tung.
Những người khác có mặt trong cuộc họp cũng gật đầu, không giấu bất mãn trong lòng.
“Đúng vậy, chính lúc này là thời điểm mấu chốt nhất của tổ chức Yamaguchi chúng ta, làm sao có thể xảy ra chuyện được chứ!”
“Tập đoàn Long Viêm đã nổi cơn thịnh nộ, nếu họ thật sự khiêu chiến với chúng ta, tuy rằng bọn họ nhất định sẽ bị tiêu diệt, nhưng chúng ta cũng không dễ sống hơn là bao!”
“Không sai, nói không chừng lúc đó chúng ta sẽ bị những thế lực khác vây khốn, khi ấy chia năm xẻ bảy, hậu quả còn thảm hại hơn!”
“Cô Yamaguchi làm như vậy là sai lầm rồi, lẽ ra không nên nóng nảy như vậy, không nên trực tiếp ra tay nhắm vào tập đoàn Long Viêm!”
“Theo tôi thấy, căn bản là cô ta không biết phải xử lý như thế nào nên quan hệ giữa chúng ta và tập đoàn Long Viêm mới bị thắt nút gỡ không ra như vậy”.
Ai nấy đều bày ra ánh mắt lo lắng, người người tranh nhau phát biểu lo lắng trong lòng.