Đúng Người, Đúng Thời Điểm

Chương 35: Bí ẩn ngôi làng hình người (3)



Cô và chú Sơn chạy thoát khỏi đó chạy đến nửa đường có 2 chiếc xe đang đi tới, Diệp Lục định vẫy tay cầu cứu thì chú Sơn kéo tay lại nấp tạm vào một bụi cây

- Chú làm gì vậy ?

- Nhỏ tiếng thôi, tôi mới là người hỏi cô đang làm gì đó

- Chúng ta phải nhờ người giúp không thể chạy thế này được phải nhanh lên không kịp mất

- Cô không để ý hai chiếc xe kia nhỡ đâu của bọn nó sao, muốn bắt về lần nữa à .Không cẩn thẩn gì hết , mà Lâm cũng hay thật còn nhận cô vào gì chứ tính cảnh giác của cô còn thấp lắm.

- Đừng nói xéo tôi nữa , đợi hai chiếc xe kia đi qua chúng ta lại chạy tiếp nên tranh thủ thời gian

Chân của Diệp Lục đã sưng lên hết rồi sợ là không trụ được bao lâu nữa

Bọn anh vẫn đang bị nhốt trong hầm đó.Nghi vấn rằng tại sao lại có mô hình người ở đây .Anh cho người đi lục lọi thì phát hiện ra tấm bản đồ nhưng không phải kho báu kim cương gì hết mà nó lại bị đánh dấu X đỏ trên mỗi đường đi , nhìn sơ qua tấm bản đồ này cũ kĩ gần mục nát đoán không trừng đã cất giấu mấy chục năm rồi.

- Bất Nhiễm cầm cẩn thận đừng để mất.

- Nhưng lão đại còn quyển y thuật đó thì sao rất quan trọng với cô ấy mà bị ông ta lấy đi rồi

- Thoát ra khỏi đây trước đã.

Nếu không ra ngoài sớm e là sẽ giống như đống xương kia.

- Trần Cảnh lấy súng bắn thử xem

- Vâng



Vẫn không được , chỉ có thể làm vang thôi để có thể xây dựng đc như này ông ta tốn rất nhiều của cải và thời gian .Điểm mấu chốt là xung quanh đây bị bọc kín bởi đá, nếu ai đó đứng từ trên cao ném đá xuống thì biết được độ sâu của nó . Địa hình ở đây vắng vẻ , hơn nữa xung quanh lại có mấy viên đá cuội, mà đá cuội chỉ có ở sông suối . Nghĩa là chỉ cần đi theo tiếng suối là có thể tìm được lối ra.

- Lưu Dực nhặt đá lại đây

Anh ném xung quanh rồi cho thuộc hạ áp sát tai vào nghe

- Lão đại, thuộc hạ nghe thấy tiếng nước chảy

Quả nhiên anh đã đoán đúng.

- Đi theo hướng nước chảy chúng ta sẽ thoát ra ngoài.

Một lúc sau , mọi người đã ra được ngoài.

- Lưu Dực, Trần Cảnh cho người bắt ông ta. Bất Nhiễm đi với tôi tìm Diệp Lục

- Vâng

Cô bây giờ chạy hết nổi rồi không thể lê lết thêm nữa, máu cũng đã chảy khắp chân

- Lên đây đi, ta cõng

- Không được, ông lớn tuổi không còn sức nữa cõng không nổi tôi

- Nhanh lên , bọn chúng sắp đuổi đến nơi rồi còn nước thì còn tát.

Phía xa xa có vài ánh đèn của mấy chiếc xe đang lao tới. Họ nghĩ đà này không thoát khỏi tay chúng rồi nhưng không anh đã tới.

- Cô sao rồi?



- Sắp chết!

Chú Sơn nói hộ

- Cô ấy chỉ vì mệt quá nên giờ mê sảng rồi chân chảy máu băng bó cẩn thận nhanh lên xe đi

- Sao ông lại ở đây?

- Chuyện dài dòng lắm kể sau, đi thôi!

Lưu Dực và Trần Cảnh cho người lục soát cuối cùng cũng bắt được lão cáo già này

- Hai lần rồi mà vẫn thoát được đúng là cao thủ

- Ông còn không mau đầu hàng chịu trói

- Không dễ thế đâu!

Ông ta lần nữa mở tất cả đồ thiết kế : Băng thiên tầm, lưới mạng, kim thuật, đạn pháo

Băng thiên tầm này có uy lực rất cao có hình mũi tên nhưng được làm từ băng tuyết ngàn năm mỗi lần nó phóng ra ít ai khó có thể sông sốt. Lưới mạng thực chất làm từ tơ của con nhện độc nhất thế giới. Kim thuật và đạn pháo lại được bay ra từ máy móc hắn khởi động

Được huấn luyện từ nhỏ hơn nữa lại được đích thân anh chỉ dậy vô cùng nghiêm khắc nên mấy trò tên già này dơ ra không nhằm nhò gì

Hết cách ông ta cũng phải chịu thua , Trần Cảnh trói lại đem về hắc lao xử lí

Mạc Hàn Lâm cho người gỡ bỏ nơi đấu giá này , nhờ Minh Triết điều tra ngôi làng đó. Anh trực tiếp bế cô trở về chữa trị.