[Esports] Đừng Câu Nữa

Chương 5: Tâm trạng của thợ săn khi tìm thấy con mồi hoàn hảo của mình



"Thế nào rồi?" Cố Viên vừa trở lại phòng huấn luyện, Hoàng Hòa Nhiên liền tiến lại gần.

"Cậu ấy sẽ không thất hứa."

Cố Viên nhìn về phía Ngôn Thù: "Hơn nữa Night nói cậu ấy có thể thích ứng với chiến thuật và tiết tấu của chúng ta, không cần bởi vì cậu ấy mà điều chỉnh chiến thuật."

Ngôn Thù không khỏi kinh ngạc: "Thích khách của cậu ấy mạnh và là một người đi đường giữa giỏi, sao đột nhiên muốn chơi hỗ trợ. Mặc dù nghĩ vậy không tốt, nhưng cậu ấy không biết BP lại đột muốn chơi."

BP nghĩa là Ban & Pick các anh hùng bị cấm.

"Không." Cố Viên nói: "Tôi nghĩ là nguyên nhân do thân thể, nhưng đừng nhắc ở trước mặt cậu ấy. Tôi đã nói với cậu ấy, để cậu ấy quay về nói với XY thử huấn luyện người đi đường giữa khác."

Hoàng Hòa Nhiên vỗ tay: "Không thành vấn đề. Kỳ chuyển nhượng này SEA trở thành người chiến thắng, năm tới chúng ta sẽ là Hạm đội Ngân Hà, xem DCK (Hàn Quốc) kiêu ngạo đến mức nào."

Khuôn mặt đỏ bừng còn chưa hết, Lục Dương có chút ủy khuất: "G, mẹ nó......nếu tôi khi dễ anh ta thì thật sự bị fan anh ta đè bẹp."

"Đúng vậy." Cố Viên quay đầu nhìn Lục Dương: "Sau này đừng đánh giá ngoại hình của Night."

Lục Dương: "..........được"

Giang Dịch Văn vỗ vai Lục Dương: "Nghĩ theo hướng thích cực đi. Hai vị vua nổi tiếng nhất DPL đều hội tụ tại SEA, sau này chúng ta là đội được yêu thích nhất ở DPL, chiếm 70% fan của DPL, Không sợ các đội khác mắng nữa."

Dương: "......tôi biết rồi."

Cố Viên: "Quản lý Hoàng."

Hoàng Hòa Nhiên: "Ừ."

Trong đầu Cố Viên nhớ tới hình ảnh ánh mắt Tô Triết Dạ hiện ra sự chán ghét khi anh hỏi 'Trong đội cậu xảy ra vấn đề phải không', anh trầm mặt một lúc lâu, mới nói: "Có thể ra ngoài một chút không, tôi có chuyện muốn nói với anh."

Hoàng Hòa Nhiên "Ừ" một tiếng.

Bước ra khỏi phòng huấn luyện, Cố Viên mở miệng: "Cuối tuần có chương trình Ngôi Sao, Night thi đấu chính thức, nhưng là cùng đội viên XY tham gia. Vì đã xác nhận rằng cậu ấy sẽ chuyển qua và quản lý XY đã biết, anh có thể chú ý cậu ấy một chút."

Dừng lại một chút, anh lại nói: "Bên trong XY xảy ra một ít vấn đề."

Hoàng Hòa Nhiên sốc.

"Hiểu rồi."

Anh ta lập tức nói: "Anh sẽ để ý đến cậu ấy, từ giờ Night là cục cưng của chúng ta, không thể để người khác bắt nạt."

Cố Viên có chút nói không nên lời, Hoàng Hòa Nhiên mỗi ngày đều coi bọn họ là "con", nhưng anh ta xác thực bảo vệ đàn con của mình, tùy ý để anh ta nói đi.

"Ồ, đúng rồi." Hoàng Hòa Nhiên lại nói, giọng điệu trầm xuống: "Ngày mai là hai tháng sau ngày mất của Tạ Thiều Xuyên, có muốn mọi người đi cùng không."

"Tôi sẽ hỏi bọn họ." Cố Viên nói: "Nếu bận rộn, thì tôi đi cùng Thời Tinh."

- --------

Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng fan phần lớn đều đoán rằng Serein của SEA sẽ giải nghệ.

Tô Triết Dạ đã xem trận đấu năm ngoái của SEA trong Final Four và làm quen với chiến thuật của đội mới.

Phần lớn những lời xôn xao trên màn hình đều liên quan đến Thẩm Thế Tinh, một nữa mắng anh ta diễn xuất, một nữa cầu xin anh ta đừng rời đi.

Tất cả người hâm mộ trong giới thể thao điện tử đều có tính cách khác nhau, những chuyện này rất bình thường đối với những người chơi đặc biệt nổi tiếng, vì vậy Tô Triết Dạ không nghĩ nhiều, trực tiếp đóng bình luận.

Trong những lời giải thích bên tai, đột nhiên một giọng chói tai vang lên------

"Mặc dù ở nhà có lò sưởi, nhưng cậu không thể chỉ mặc áo sơ mi được!!"

Trình Ngạn Sinh đang nấu ăn, đột nhiên quay lại, thấy Tô Triết Dạ chỉ mặc áo sơ mi mỏng tanh mà cậu đã mặc vào ngày đầu tiên anh đến nhà.

Anh lập tức xắn tay áo lên, lao vào phòng, lấy chiếc khăn choàng lông cáo yêu thích của Tô Triết Dạ, quấn quanh người cậu thật chặt.

"Cậu đang làm gì?"

Tô Triết Dạ cười nói: "Tớ không lạnh."

"Không lạnh cái búa.". Có‎ gì‎ ho𝒕?‎ Chọ𝒕‎ 𝒕hử‎ 𝒕𝑟ang‎ ﹢‎ 𝒕𝑟𝘶𝗺𝒕𝑟𝘶y‎ en.Vn‎ ﹢

Trình Ngạn Sinh lẩm bẩm trong khi di chuyển quạt sưởi: "Cậu tận dụng tuổi trẻ và hủy hoại cơ thể, thì mọi vấn đề sẽ xuất hiện khi cậu già đi."

Cằn nhằn Tô Triết Dạ là một trong những điều mà Trình Ngạn Sinh phải làm mỗi ngày, Tô Triết Dạ có thể khó chịu đến chết, ngày qua ngày cậu gần như ù tai, anh như những bà mẹ già luôn nhắc nhở cậu qua Wechat.

Ngay cả chiếc áo lông cáo này cũng là do Trình Ngạn Sinh mua cho cậu, điều hòa trong phòng huấn luyện XY luôn được bật hết công xuất vào mùa hè, điều hòa trung tâm thổi gió từ đỉnh đầu xuống, sức khỏe của Tô Triết Dạ không tốt, Ngạn Sinh sợ vai lạnh sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và luyện tập nên đã mua vài chiếc khăn choàng lông cáo nhân tạo.

May mắn thay, Tô Triết Dạ thích, nhưng Tô Triết Dạ không bao giờ nghe lời anh nói, Trình Ngạn Sinh cũng biết điều này, nhưng anh không thể không nhìn thấy vẻ yếu đuối và bệnh hoạn của cậu.

Trước kia lẩm bẩm một hồi, Trình Ngạn Sinh sẽ bị Tô Triết Dạ ngắt lời, ai biết hôm nay anh lẩm bẩm rất lâu, gần như cạn lời mà vẫn không nghe Tô Triết Dạ nói.

Ánh mắt Trình Ngạn Sinh ngước lên khỏi cánh quạt, nhìn thấy Tô Triết Dạ đang nhìn mình mỉm cười.



Đồng tử của cậu rất nhạt, khi cậu lẳng lẽ nhìn ai đó, dường như có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu, khóe mắt hơi nâng lên, khiến cậu càng thêm quyến rũ, khuôn mặt dưới lớp lông cáo càng trở nên nhỏ nhắn và thanh tú, như thể cậu là Đát Kỷ chuyển thế mang lại tai họa cho đất nước và nhân dân.

Trình Ngạn Sinh có thể cảm nhận được tim mình lỡ một nhịp, vì vậy anh vội vàng lên tiếng, giọng điệu nghiêm túc: "Triết Dạ, đừng dụ dỗ tớ, tớ là thẳng nam, không thể thẳng hơn được, mặc dù cậu xinh đẹp, nhưng tớ chỉ thích con gái."

Tô Triết Dạ: "Đồ ngốc."

Cậu cười vì nghĩ đến lời nói của Trình Ngạn Sinh 'khi cậu già, tất cả các vấn đề sẽ xuất hiện.'

Cậu vẫn già, và sau hai năm sau những người khác sẽ bỏ đi.

Nhưng......... kiếp trước cậu chưa bao giờ để ý lời khuyên của người khác, vì lý do gia đình cậu luôn cảm thấy người khác đối tốt với mình là muốn lời ích từ cậu, chứ họ không quan tâm đến con người của cậu.

Bây giờ suy nghĩ lại, có lẽ cũng không hoàn toàn như vậy, thỉnh thoảng lắng nghe tâm sự của bạn bè vẫn là một trải nghiệm thú vị.

"Thật thoải mái."

Trình Ngạn Sinh nói: "Cậu mắng tớ đi, đừng cười như vậy, tớ sợ tớ không chịu nổi cám dỗ."

Tô Triết Dạ: "Đồ ngốc."

Trình Ngạn Sinh gật đầu hài lòng.

Anh bật máy sưởi ở mức tối đa, sau đó ngồi cạnh Tô Triết Dạ: "Cậu đang xem trận đấu của SEA à?"

Tô Triết Dạ: "Ừ."

"Cậu nghiên cứu phong cách chơi của Cố Viên, hay nghiên cứu con người của.....Cố Viên?"

Trình Ngạn Sinh liếc nhìn laptop của Tô Triết Dạ, trên đó mở trình duyệt, trong thanh tiềm kiếm chỉ có hai chữ: Cố Viên.

Anh đột nhiên thay đổi giọng điệu, ánh mắt như ngọn đuốc nhìn chằm chằm vào Tô Triết Dạ.

Tô Triết Dạ ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Cả hai."

Trình Ngạn Sinh: "?"

Trình Ngạn Sinh: "Không phải, cậu thật sự hứng thú với Cố Viên?"

Anh cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào mắt Tô Triết Dạ: "Lúc sáng cậu vừa nói, Cậu không quan tâm anh ta có care cậu hay không, bây giờ cậu lại có hứng thú với anh ta. Yêu từ cái nhìn đầu tiên hả??"

Không phải Yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Có lẽ........ tâm trạng của thợ săn khi tìm thấy con mồi hoàn hảo của mình.

Tô Triết Dạ giơ tay lên, vén tóc ra sau tai, đổi chủ đề: "Tôi nay ăn gì?"

Trình Ngạn Sinh bất mãn liếc cậu một cái, sau đó nói: "Tớ nấu cháo, xào ba loại rau cho cậu, được không?"

Tô Triết Dạ mỉm cười: "Được, cảm ơn ông chủ."

Trình Ngạn Sinh hỏi: "Sau khi ăn xong cậu có muốn trở về căn cứ XY không? Tớ chở cậu về."

Tô Triết Dạ không do dự: "Không trở về."

Trình Ngạn Sinh: "?"

Tô Triết Dạ nhìn anh: "Muốn tớ trả tiền nhà sao?"

"Không không."

Trình Ngạn Sinh nói: "Ngày mai không phải cậu tham gia sự kiện Ngôi Sao sao, cậu không được đi cùng đội à? "

Tô Triết Dạ hơi giật mình, sau đó ký ức chậm rãi hiện lên trong đầu.

Cuối tuần đầu tiên sau giải vô địch thế giới DPL là sự kiện Ngôi Sao, cũng là lễ trao giải cuối năm, những tuyển thủ của các đội khác sẽ thi đấu hoặc solo, kết hợp giữa giải trí và thể thao điện tử, và nó là bữa tiệc được chờ đợi nhất đối với người hâm mộ trong giới thể thao điện tử.

Trò chơi chính trong Ngôi Sao là người hâm mộ sẽ bình chọn ra mười tuyển thủ cho hai đội, hai tuyển thủ được yêu thích nhất sẽ là đội trưởng của hai đội, và đội trưởng của hai đội chỉ có thể chơi những anh hùng do người hâm mộ bình chọn.

"......."

Tô Triết Dạ trầm mặc hai giây: "Có phải Tuyết Nữ được bình chọn không?"

"Cuộc bình trọn sẽ kết thúc vào trưa mai, cậu còn phải hỏi sao, người hâm mộ của cậu chắc chắn sẽ muốn cậu chơi Tuyết Nữ, và xem Cố Viên chơi Sát Thủ Lượng Tử------

Lời nói của Trình Ngạn Sinh đột nhiên ngưng lại.

Anh và Tô Triết Dạ lặng lẽ nhìn nhau một lát, nhưng không kìm được nở nụ cười: "Hahahahaha Night, vừa mới nói sếp Cố thú vị, ngày mai lại đánh nhau với người ta. Cậu cảm thấy thế nào về cuộc phỏng vấn ngày mai? "

Tô Triết Dạ: ". "

Trình Ngạn Sinh nói tiếp: "Dù sao đây chỉ là cuộc thi giải trí, nếu cậu cố gắng chống lại Cố Viên, xâm chiếm rừng của anh ta rồi bắt giữ, có lẽ sếp Cố sẽ thích cậu. Yêu nhau đến giết nhau. "

Tô Triết Dạ: "Đồ ngốc."

Khi cười đủ, Trình Ngạn Sinh hỏi: "Vậy sau khi ăn xong cậu sẽ trở về căn cứ XY chứ?"

Tô Triết Dạ lắc đầu.

Trình Ngạn Sinh sờ sờ mũi: "Được rồi, tớ sẽ chở cậu đến sự kiện, cậu ở cửa chờ những người khác trong XY rồi cùng nhau vào, nếu không phóng viên sẽ viết nguệch ngoạc nữa."

Tô Triết Dạ: "Ừ."

Hai người im lặng một lúc, Tô Triết Dạ đột nhiên cười rạng rỡ rồi lên tiếng: "Ngạn Sinh, sau bữa tối cậu có việc gì không? "

Anh cảm thấy không ổn khi cậu gọi anh là Ngạn Sinh, ngẩng đầu lên, mặt đầy cảnh giác: "Cậu định làm gì?"

Giọng điệu của Tô Triết Dạ vẫn không thay đổi: "Chai nước hoa của tớ sắp hết rồi, đi mua cùng tớ một chai."

Điều này khá bình thường.

Nhưng Trình Ngạn Sinh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, suy nghĩ một lát, chợt nhận ra: "Không phải cậu lười di chuyển sao, tại sao buổi tối phải ra ngoài mua? Nước hoa này quan trọng vậy sao?"

"Cậu không biết?"

Tô Triết Dạ điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái hơn, rụt cằm vào bộ lông cáo: "Khi cậu dạy người đàn ông nhận biết hương thơm của một loài hoa, mỗi khi ngửi thấy mùi hoa đó anh ta sẽ nghĩ đến cậu."

Trình Ngạn Sinh trầm ngâm hồi lâu, mới phản ứng lại: "Có lẽ là vậy, Diptyque rất ít khi đặt tên hoa trên tên nước hoa, có một số tên hoa khá thích hợp."

Tô Triết Dạ "Ừm" một tiếng.

Trình Ngạn Sinh tò mò: "Toussaint là mùi hoa gì?"

Tô Triết Dạ đang xem trận đấu SEA, nghe thấy lời này cậu cười nhẹ: "Tự mình kiểm tra, tớ không nói với cậu."

- ----------

Vào năm 2017 được ra mắt, vòng chung kết toàn cầu đầu tiên được tổ chức vào năm 2018, S6 vừa kết thúc, kết thúc hoàn hảo cho sáu mùa giải.

Trong sáu năm DTW đã phát triển nhanh chóng, với hơn 300 triệu người chơi trên toàn thế giới, hình thành một nền văn hóa và sự kiện độc đáo, đưa thể thao điện tử lên một tầm cao mới, sẽ chính thức đưa vào cuộc thi Olympic vào năm 2024.

Đáng tiếc sáu năm qua Hoa Hạ không dành được chiếc cúp vô địch cho riêng mình, mặc dù chưa tổ chức Thế Vận Hội, nhưng không người hâm mộ vào nghĩ rằng Hoa Hạ có thể chiến thắng Hàn Quốc với bốn chức vô dịch trong sáu năm.

- --Tất nhiên, chỉ có Tô Triết Dạ biết lá cờ Hàn Quốc luôn tung bay trên Thế Vận Hội, Hàn Quốc thống trị bảy năm, mãi đến mùa S8, vòng chung kết thế giới mới trở thành trận chiến quyết định của đội tuyển Hoa Hạ.

Mặc dù không phải đội của cậu dành chiến thắng.

"Triết Dạ, Triết Dạ."

Tô Triết Dạ tỉnh táo lại, quay mặt sang một bên.



"Đang suy nghĩ gì vậy, thật tập trung.'

Trình Ngạn Sinh giơ tay lên, lắc lắc trước mặt, sau đó nghiêng người: "Sao lông mi của cậu dài vậy."

Tô Triết Dạ hất tay anh ra: "Sao cậu quản nhiều như vậy."

"Không có, tớ đang khen cậu đó."

Trình Ngạn Sinh lấy ra điếu thuốc và bật lửa bỏ vào túi: "Không ngờ hôm nay lại không kẹt xe, XY mất một lúc nữa mới đến nơi, cậu chờ ở trong xe?"

"Không"

Tô Triết Dạ nói: "Tớ ra cửa chờ, nhận tiện hút điếu thuốc."

Đây là lối vào chính thức của địa điểm tổ chức sự kiện Ngôi Sao, chỉ có nhân viên và tuyển thủ mới có thể vào từ đây, đảm bảo sự riêng tư và an ninh.

Tô Triết Dạ thích hút thuốc lá hảo hạng vì hàm lượng nicotion thấp, cậu biết mình nghiện thuốc lá, cậu cũng biết cơ thể mình không tốt, vì vậy cậu đổi sang thuốc lá hảo hạng để giảm nghiệm thuốc lá, và tiêu thụ ít nicotine hơn. (Sao nó vòng vo dữ vậy ta.)

"Triết Dạ?"

Thuộc tính làm mẹ của Trình Ngạn Sinh lại nổi lên: "Cậu muốn vào trước không, hay tớ đi lấy áo khoác cho cậu?"

Một phần của bữa tiệc Ngôi Sao là lễ trao giải, trao giải và hoạt động quan trọng hơn thi đấu, vì vậy các tuyển thủ yêu cầu mặc trang phục trang trọng.

Mặc dù Tô Triết Dạ đang mặc một chiếc áo khoắc lông cáo, nhưng Trình Ngạn Sinh nhìn đốt ngón tay trắng bệch lạnh lẽo của cậu đang cầm điếu thuốc giữa những ngón tay tinh xảo.

"Không."

Tô Triết Dạ nói: "Một cái không đủ."

Trình Ngạn Sinh đau lòng: "Vốn dạ dày cậu không tốt, mỗi ngày đều hút nhiều như vậy, dạ dày đã tạo thành thói quen rồi đúng không?"

Tô Triết Dạ: ". "

Không đợt anh lên tiếng, một giọng nói ngạc nhiên đột nhiên tuyền đến từ phía sau anh: "Night."

Tô Triết Dạ quay đầu lại, nhìn thấy một gương mặt xa lạ.

Trình Ngạn Sinh cũng nhìn sang: "Anh là?"

Người đó nói: "Xin chào xin chào, để tôi giới thiệu bản thân, tôi tên Kim Geun Suk, Tôi là người dẫn chương trình khu vực thi đấu DCK và cũng là phóng viên khách mời đặt biệt của DPL Ngôi Sao."

DCKENDTW Champions Korea, của Hàn Quốc, đã giành chức vô địch thế giới ba năm liên tiếp, được công nhận là khu thi đấu hạng nhất của DTW.

Tô Triết Dạ khẽ gật đầu.

Kim Geun Suk nở nụ cười rạng rỡ: "Night tôi đã ngưỡng mộ anh từ lâu, tôi là fan của anh, không biết anh có thể ký tên cho tôi không?"

Tô Triết Dạ chưa kịp nói gì, Trình Ngạn Sinh đã lấy trong túi ra một tấm thẻ: "Buổi sáng đích thân cậu ấy ký, đây này."

Kim Geun Suk sững sờ, sau đó nhận lấy, cười khô khốc: "Haha, cảm ơn, anh là Night........ ừm, trợ lý?"

"Có thể nói vậy."

Trình Ngạn Sinh nói chuyện khách khí, mỉm cười: "Không ngờ anh nói tiếng Trung tốt như vậy. Chúng tôi có nhân viên tiếp đón các phóng viên khách mời đặt biệt, anh có thể tìm họ để họ chỉ đường."

"Không gấp."

Kim Geun Suk vẫn nở nụ cười: "Trợ lý của tôi đã đi tìm người, thật ra lần này tôi còn có một nhiệm vụ khác, đó là mang thông điệp của DCK gửi đến một số câu lạc bộ."

Hắn hạ giọng: "Ở đây không có người nào. Night, có muốn tới RCG không?"

Tại giải vô địch thế giới S6, XY đã thua trước RCG tại trận chung kết.

Nhưng rõ ràng, không phải vấn đề ở đường giữa, thậm chí Tô Triết Dạ còn tiêu diệt liên tiếp ba người của RCG, có hai pha solo kill ở đường giữa, trong ván XY thắng, Tô Triết Dạ đạt được 10/0/2, 38% sát thương toàn đội, 4k kinh tế là một con số kinh khủng.

Đây là điều hiếm thấy ở các trận chung kết thế giới và thậm chí là bán kết.

Dù không giành được vô địch ở giải Hàn Quốc S6 nhưng với tư cách là á quân, không thể xem thường sức mạnh của RCG, đặt biệt người đi đường giữa giải nghệ, họ đã tăng cường sức mạnh cho đường giữa.

Tô Triết Dạ chợt nhớ tới, S7, cũng chính là giải thế giới tiếp theo, RCG cũng bước vào trận chung kết, những thiếu sót và sai lầm trong ván quyết định đều đến từ đường giữa.

Và những sai lầm trí mạng đó hoàng toàn không thể mắc phải.

Điều này cũng có nghĩa nếu cậu gia nhập RCG, đội tuyển này sẽ là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch vào năm sau.

"Xin lỗi."

Tô Triết Dạ không chút do dự: "Đừng nghĩ tới."

"Thật sự không nghĩ tới sao?"

Kim Geun Suk nói tiếp: "Tôi biết XY đã trao cho cậu một hợp đồng lương cao nhất, nhưng phía sau RCG là một trong những tài phiệt lớn nhất Hàn Quốc, và cậu chắc nghe qua bọn họ sẽ tạo ra đội tuyển Ngân Hà trong năm nay. Nhân đôi mức lương, đảm bảo hợp đồng bắt đầu, quyền lợi và đãi ngộ, quản lý RCG sẽ tìm cậu thông qua Instagram......."

Tô Triết Dạ ngắt mời, bình tĩnh nói: "Không cần, cảm ơn."

"Night."

Kim Guen Suk vẫn nở nụ cười lịch sự và thân thiện, nói: "Nếu như đội cậu và SEA có một vị tuyển thủ hàng đầu Hàn Quốc, thì giải vô địch thế giới năm ngoái tại trận chung kết sẽ có đội tuyển Hoa Quốc. Đã sáu năm trôi qua sao cậu không tin, đội tuyển Hoa Quốc mãi không thể giành được chức vô địch."

Sắc mặt Tô Triết Dạ lập tức trở nên lạnh lùng: "Trước khi tôi tức giận, lập tức biến khỏi mắt tôi."

"Đừng tức giận."

Kim Geun Suk mỉm cười: "Nếu Night cảm thấy xa lạ hoặc xấu hổ khi đến DCK, tôi có thể tiết lộ với cậu một tin tức, FEL đã gửi thư mời thử huấn với Ruins, hợp đồng với mức lương cao, tôi không tin anh ấy không đến."

FEL là đội tuyển mạnh nhất DCK, và đã ba lần vô địch thi đấu thế giới.

Ruins là id của Cố Viên.

Trình Ngạn Sinh không khỏi mở to mắt.

"Các cậu hẳn sẽ sớm có thể thấy Cố thần ở DCK, tôi tin Night cũng vậy, dù sao các cậu đều là người thông minh."

Hắn ta mỉn cười nói: "----Bởi vì trước khi vinh quang vô địch thế giới, kiên trì và niềm tin của Hoa Quốc không có gì đáng nhắc tới."

Tô Triết Dạ nhắm mắt lại, nhưng vẫn không nhịn được: "Cút."

"Tôi đi ngay bây giờ."

Kim Geun Suk đột nhiên thay đổi vẻ mặt, từ thái đội ngạo mạn sang thái độ xin lỗi: "Đừng tức giận nếu Night không muốn phỏng vấn, tôi vẫn chúc cậu và đội có kết quả tốt hơn tại DPL vào năm tới! "

Hắn nhấn mạnh chữ "Tại DPL", nói xong, chuyển ánh mắt về phía sau Tô Triết Dạ, giọng điệu kinh ngạc: "Chào Ruins, ngưỡng mộ đã lâu."

Đôi mắt đang mở to của Trình Ngạn Sinh càng mở to hơn.

Một tiếng 'tách' vang lên, Tô Triết Dạ cắn nát hạt cườm trong thuốc lá.

Hương bạt hà lạnh lẽo tràn vào môi và răng, Tô Triết Dạ hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra, cậu quay mặt lại.

Trong làn khói mờ mịt, cậu bắt gặp một đôi mắt đen tuyền và bình tĩnh.

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Tô Triết Dạ-----

Sau khi trọng sinh, hai lần gặp Cố Viên thật sự rất kinh khủng.

Hai người lắng lặng nhìn nhau vài giây, Cố Viên lên tiếng trước, anh hơi cúi đầu nhìn về phía Tô Triết Dạ, lễ phép nói: "Xin chào Night."

Sau đó anh quay sang Kim Geun Suk: "Anh là? "



Tô Triết Dạ nheo mắt lại.

"Ah."

Kim Geun Suk dường như không ngờ rằng Cố Viên sẽ chủ động chào hỏi Tô Triết Dạ trước, sửng sờ một lát rồi mới nói: "Tôi là phóng viên khách mời đặt biệt của DCK, tôi tên là Kim Geun Suk."

Cố Viên bình tĩnh "Ừm" một tiếng, sau đó nhìn Tô Triết Dạ: "Night, cậu có muốn cùng đi vào không? "

Không biết vì sao, Cố Viên không để ý đến tên phóng viên ngu ngốc đó, chào hỏi cậu trước, giống như đám tuyết trong không khí bay ra, cơn tức giận của cậu trong nháy mắt tiêu tan.

Nó giống như,

Giây tiếp theo, Tô Triết Dạ cụp mắt, vẻ lạnh lùng lập tức biến mất: "Được, sếp Cố."

Sau đó cậu nhìn Kim Guen Suk: "Không phải tôi đã bảo anh ra ngoài sao, sao còn chưa ra."

Kim Guen Suk sửng sốt.

Ở trước mặt Cố Viên, Tô Triết Dạ làm sao có thể nói thô lỗ như vậy, kết hoạch ban đầu của hắn........ không giống.

Dường như nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của hắn, Tô Triết Dạ đặt tay lên vai Cố Viên: "Tôi đã nói với anh là tôi có quan hệ rất tốt với SEA, nhưng anh nhất quyết để tôi vu khống họ trong cuộc phỏng vấn, giẫm lên SEA để giữ XY có ý nghĩa gì?"

Đôi mắt của cậu trong veo, cậu hơi nghiêng đầu, vài sợi tóc rũ xuống bên mặt, như thể cậu chỉ hỏi câu hỏi đơn giản.

Kim Geun Suk càng bối rối.

Quả nhiên, lông mày của Cố Viên khẽ cau lại: "Khách mời phóng viên đặt biệt của DCK, tôi nghĩ khu vực thi đấu của chúng tôi không muốn thấy quan hệ của hai đội bị khiêu khích, nếu anh không có năng lực đảm nhận vị trí, chúng tôi có thể báo cáo, lần sau để bộ phần cử người khác tới."

"Không, không phải."

Kim Geun Suk hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn muốn vu khống Tô Triết Dạ, bây giờ hắn lại trở thành mục tiêu bị chỉ trích của mọi người.

Trình Ngạn Sinh cũng hừ lạnh một tiếng: "Tôi làm chứng, anh ta chỉ muốn Night xem thường SEA trong cuộc phỏng vấn, cậu ấy không đồng ý anh ta liền mắng."

Kim Geun Suk: "???"

Hắn mắng bao giờ.

Vãi.

Thấy những người của SEA đi về phía bên này cách đó không xa, Kim Geun Suk không muốn làm lớn chuyện, cho nên có thể nhanh chóng nói: "Xin lỗi Night, xin lỗi Ruins, tôi.....chỉ, tôi chỉ muốn tạo chủ đề nóng bỏng một chút, là tôi không suy nghĩ kỹ, tôi thực sự xin lỗi."

Cố Viên nhìn Tô Triết Dạ, ra hiệu có nên chấp nhận lời xin lỗi này hay không.

Tô Triết Dạ không muốn nhìn thấy tên ngốc này nữa, liền bỏ tay ra khỏi vai Cố Viên, xua tay: "Biến đi."

Kim Geun Suk không dám nói gì, sau khi nghe máy hắn vội vã bước đi.

Không khí rơi vào im lặng.

"Cảm ơn."

Hắn xoay cổ tay, nói với Cố Viên: "Gặp lại sau Cố Viên."

Sau đó cậu ném nữa điếu thuốc xuống đất, đi thẳng vào địa điểm.

Trình Ngạn Sinh liếc nhìn Cố Viên, sau đó nhanh chóng đi theo sau lưng Tô Triết Dạ.

Cố Viên vẫn đứng tại chỗ.

Im lặng nhìn về phía địa điểm tổ chức một lúc, Cố Viên ngồi xuống, nhặt nửa điếu thuốc, ném vào thùng rác gần đó.

Anh biết vừa rồi Tô Triết Dạ cảm ơn sự hợp tác của anh.

Tuy nhiên, khi thiếu niên nói vậy, mi mắt hơi rũ xuống, nụ cười như gió xuân đã biến mất, lộ ra sự lạnh lẽo từ trong xương tủy.

Rõ ràng đó chỉ là những lời đơn giản, nhưng khi cậu ấy thốt ra, chúng luôn tạo cho người ta ảo tưởng về sự khiêu khích và hung hăng.

Hoặc có thể đó không phải là ảo ảnh.

Khi cậu đặt tay lên vai, anh có thể ngửi thấy mùi nước hoa trộn lẫn với khói thuốc trên cơ thể của thiếu niên.

Đó là hương hoa anh chưa từng ngửi thấy trước đây, có vẻ lạnh lùng kiêu ngạo nhưng cũng mang theo vẻ quyến rũ bí ẩn, có vẻ ngọt ngào diệu dàng, nhưng đầy cô đơn và tĩnh mịch.

Nó có cảm giác giống hệt những chàng trai, phức tạp, nhiều mặt, và khó đoán.

Đã nhiều năm như vậy, anh vẫn chưa từng nhìn thấu Tô Triết Dạ.

Cố Viên nhẹ nhàng vuốt ve hạt Phật trên cổ tay, vẻ mặt bình tĩnh bước vào hội trường.