Hôn Trộm 55 Lần

Chương 223: Tình yêu sâu sắc bị nghi ngờ (11)



Kiều An Hảo trả lời: "Là bị đâm xe."

Lục Cẩn Niên thuận theo lời của Kiều An Hảo, không nhanh không chậm hỏi: "Người không sao chứ?"

"Không sao." Kiều An Hảo khẽ chớp mắt, quay đầu lại thuận theo hướng nhìn vừa rồi của Lục Cẩn Niên, đột nhiên phát hiện ngọn hải đăng đối diện, từ góc độ này nhìn sang, khung cảnh đẹp như trong mộng.

Kiều An Hảo nhìn một lúc, nghĩ tới vết thương sau lưng Lục Cẩn Niên, liền nhẹ giọng hỏi: "Anh thì sao?"

"Hử?" Lục Cẩn Niên hỏi lại một câu.

"Vết thương sau lưng anh thì sao? Khỏi chưa?"

"Khỏi rồi." Lục Cẩn Niên ngữ điệu nhàn nhạt, khiến người khác không nghe ra được một chút nào cảm xúc.

Kiều An Hảo trầm mặc một hồi, nghĩ tới Lục Cẩn Niên cứu mình, tuy là vì Hứa Gia Mộc, nhưng cô vẫn chưa nói cảm ơn một lần nào, vì vậy liền nhẹ giọng nói một câu: "Cảm ơn anh."

Lục Cẩn Niên đương nhiên biết Kiều An Hảo cảm ơn là vì viêc gì, hắn không nói lời nào, cũng không nhìn Kiều An Hảo, chỉ là hai tay đút túi, tư thế ưu nhã đứng một bên, lẳng lặng ngắm nhìn ngọn hải đăng phía xa, khóe môi lại câu lên một nụ cười đạm nhạt, qua một lúc lâu, mới mở miệng nói: "Không có gì."

Kiều An Hảo nghe thấy câu "Không có gì" chậm chễ cả một khoảng thời gian dài của Lục Cẩn Niên, không tiếp lời, hai tay lại chống lên lan can bạch ngọc trước mặt, ngẩng đầu, nhìn lên ánh đèn trên đỉnh sáng nhất của ngọn hải đăng, mặt mày cong cong vẽ ra một nụ cười.

Gió đêm ấm áp, ngọn đèn lung linh, cả không gian yên tĩnh, hai người tuy không nói gì, nhưng trong lòng lại có một niềm hạnh phúc và thỏa mãn khó nói rạo rực.

Không biết qua bao lâu, Lục Cẩn Niên mới thu ánh mắt từ phía xa trở về, nhàn nhạt cất tiếng nói: "Cũng sắp bắt đầu ghi hình rồi, đi thôi."

Kiều An Hảo gật gật đầu, quay mình trở lại.

Lục Cẩn Niên liền theo phía sau Kiều An Hảo, bước chân không nhanh không chậm, hai người một trước một sau, không có nhiều lời, một con đường sỏi đá quanh co, lại bị hai người bước đi trên đó biến thành một dải đẹp đẽ động lòng.

Về đến trường quay, Kiều An Hảo mới biết, Trình Dạng và Kiều An Hạ đã từ trong thành phố quay trở lại.

Bởi vì phải quay phim ngay, đạo diễn gọi bọn họ tới nói yêu cầu quay phim, vì vậy Kiều An Hảo căn bản không kịp tới chào hỏi Kiều An Hạ.

Kiều An Hạ vốn dĩ đang cùng Trình Dạng nói chuyện quay xong bộ phim này, đợi Trình Dạng có thời gian thì đi đâu chơi, kết quả lại nhìn thấy Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên người trước người sau từ rừng cây phía đối diện đi tới, biểu cảm trên mặt cô hơi ngưng lại, hứng thú cùng Trình Dạng tiếp tục nói chuyện phút chốc liền giảm đi rất nhiều, liên tiếp xao nhãng, thậm chí thỉnh thoảng còn thất thần, căn bản không nghe thấy lời Trình Dạng.

Cảnh quay tối nay là Tống Tương Tư, Lục Cẩn Niên với mấy diễn viên quan trọng trong đoàn, thưởng thức Kiều An Hảo tập trung luyện tập một điệu nhảy, mà điệu nhảy này, là Kiều An Hảo chuẩn bị cho bữa tiếc hàng năm của công ty, làm tiết mục chủ chốt.

Yêu cầu của kịch bản là điệu nhảy của Kiều An Hảo rất đẹp, mọi người đều nhìn ngắm đến thất thần, chỉ có Lục Cẩn Niên, nhận được tin nhắn của người con gái đã từng yêu sâu nặng, sau đó vì chọn lựa, rõ ràng có chút không được tập trung, cuối cùng, đợi đến khi Kiều An Hảo nhảy đến đoạn đặc sắc nhất, hắn lại quay mình bỏ đi.

Kiều An Hảo từng học qua vũ đạo, mấy năm này cũng không bị mai một, mà giáo viên vũ đạo trong đoàn phim cũng đã cầm tay chỉ dạy trước cho cô điệu nhảy tối nay cần diễn, động tác không hề khó, vậy nên đối với cô mà nói, cũng chỉ là một chuyện đơn giản.

Theo chỉ thị của đạo diễn, mọi người lần lượt nhập vai, đem ánh mắt toàn bộ đều đặt lên người Kiều An Hảo.