Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 93: Ở Lại



Thương Ngạn Thần bật cười đưa tay ra định xoa đầu cô, nhưng Nhã Hân lại tưởng anh định làm gì mình nên liền tránh cái đụng chạm đó của anh.

Cánh tay to lớn của anh lơ đễnh trên không trung, nhưng do cánh tay anh dài lên anh chỉ vén vài sợi tóc mai của cô ra đằng sau.

“Thế mà bảo không sợ anh sao? Em xem hành động của em kìa!”

Nhã Hân không nhìn anh nữa cô chăm chú ăn cơm, chẳng mấy chốc đồ ăn trên bàn hết sạch chỉ còn chừa lại một vài miếng.

Anh lại sắp xếp nhận rửa bát nhưng Nhã Hân nhất quyết dành cho mình phần rửa bát, cô nói:

“Anh nấu cơm rồi thì em sẽ rửa bát, anh không được dành với em!”

Thương Ngạn Thần cũng không tranh rửa bát với cô nữa mà để lại cho Nhã Hân rửa, còn anh thì đi lấy một chút trái cây tráng miệng.

Nhã Hân cảm thấy không khí lúc này thật ấm áp, rất giống với một gua đình hạnh phúc. Chồng nấu cơn vợ rửa bát không thì ngược lại.

Nhã Hân nhanh chóng đã rửa bát xong, cô lau một lượt bếp nấu rồi mới đi ra ngoài. Trái cây được anh sắp xếp rất gọn gàng đẹp mắt, cô không tin anh còn lại rất khéo tay nữa.

“Em lại đây ăn trái cây đi!”

Nhã Hân đến gần nhưng không ngồi chung một chỗ với anh mà cô ngồi đối diện với anh ăn trái cây. Bây giờ cũng đã là tám giờ tối cô phải về nhà.

Bọn họ vừa mới giải quyết được hiểu lầm cô cũng không vì thế mà ở lại nhà của anh được.



“Tý nữa có mưa! Em ở lại chỗ anh một hôm mai anh sẽ đưa em về.”

Nhã Hân kinh ngạc khi cô tưởng Thương Ngạn Thần đang nằm trong đầu mình gay sao mà anh lại biết được cô đang muốn về nhà.

“Nhà anh có mỗi một phòng nhủ như vậy không được thuận tiện cho lắm! Dù sao từ đây cách nhà em cũng không xa, vậy em không làm phiền anh nữa. Em đi trước đây!”

Vừa rứt lời Nhã Hân liền cầm túi sách nhanh chóng ra khỏi cửa. Chân chưa kịp bước ra thì cơn mưa nặng hạt đã ào xuống! Nhã Hân nhìn thời tiết lúc này thì đoán rằng rất lâu mới có thể tạnh mưa.

Thương Ngạn Thần đi đến đóng cánh cửa lại “Mưa này rất lâu mới tạnh, bên ngoài lại có sấm chớp nữa. Nếu bây giờ em ngất định muốn đi về thì sẽ rất nguy hiểm. Em yên tâm anh ngủ dưới đất, em ngủ trên giường anh nhất định sẽ không chạm vào em khi không được em cho phép.”

Nhã Hân nghe anh nói vậy thì cô cũng có chút yên tâm. Dù sao cũng chỉ một buổi tối thôi chắc anh sẽ không làm gì được cô đâu.

“Em vào trong tắm đi anh ở bên ngoài đợi! Ở đây không có đồ của em chỉ có đồ của anh nên em cứ mở tủ quần áo của anh ra lấy tạm cái áo mặc vào cũng được.”

Thương Ngạn Thần dứt lời Nhã Hân liền chạy thẳng vào trong phòng anh đóng cửa lại.

Cô nhình xung quanh tổng thể căn phòng rất rộng, đơn giản không quá cầu kì. Cả căn phòng đều tràn ngập mùi hương của anh, mùi bạc hà mát lạnh pha lẫn với mùi thuốc lá nhàn nhạt nhưng không quá rõ.

Nhã Hân đi đến tủ quần áo của anh mở ra thì bên trong toàn là những bộ đồ hằng ngày anh hay mặc. Ở bên dưới có một chiếc áo phông trắng được xếp gọng gàng bên dưới nhìn qua thì biết là anh chưa mặc qua chiếc áo này bao giờ. Vẫn còn nguyên tem mác. Cô cầm lên đi vào nhà tắm.

Nhà tắm đầy đủ những loại mà hay dành cho phụ nữ. Từ sữa tắm, dầu gội đầu…anh đều chuẩn bị đầy đủ không thiếu một thứ gì.

Nhã Hân cũng không suy nghĩ gì nữa cô nhanh chóng tắm rửa.



Một lúc sau Nhã Hân tắm xong, cô mở cửa phòng thò đầu ra gọi anh vào: “Em tắm xong rồi, anh có muốn đi tắm không?” Mặc dù rất gượng nhưng dù sao đây cũng là nhà của anh.

Thương Ngạn Thần đứng dậy đi vào trong phòng, cả căn phòng bây giờ đều là mùi sữa tắm thoang thoảng của Nhã Hân.

Trên người cô chỉ mặc mỗi một chiếc áo phông của anh. Mà bên trong hoàn toàn không mặc một cái gì cả. Với dáng người anh cao lớn lên cô mặc chiếc áo phông này của anh cũng che được thứ cần che chỉ là chiếc cổ áo hơi rộng, chỉ cần anh cúi xuống là có thể nhìn thấy cảnh xuân bên trong. Chiếc áo cũng khá dài che được đến giữa bắp đùi của cô.

Nhã Hân để ý Thương Ngạn Thần cứ nhìn chằm chằm vào mình làm cô cảm thấy rất xấu hổ.

“Tại em thấy anh chưa mặc chiếc áo này bao giờ nên em lấy nó ở dưới ngăn tủ”

“Ừm!”

Nhã Hân “????”

“Để anh sấy tóc cho em, thời tiết này để tóc ướt rất dễ bị cảm” Nói xong Thương Ngạn Thần kéo Nhã Hân lại gần giường đặt cô ngồi xuống.

“Để em tự làm được rồi anh đi tắm trước đi!” Nhã Hân nhìn anh ý bảo cô tự làm được không cần phiền đến anh, nhưng Thương Ngạn Thần vẫn một mực muốn sấy tóc cho cô

Anh nhẹ nhàng lấy chiếc máy sấy từ ngăn tủ ra chỉnh nhiệt độ vừa phải sấy tóc cho cô. Tiếng kêu của máy sấy ù ù bên tai cô, nhìn cách anh sấy cũng dễ dàng đoán ra được chắc chắn đây là lần đầu tiên anh sấy tóc cho phụ nữ rồi.

Một lúc sau…

Thương Ngạn Thần sấy khô tóc cho Nhã Hân xong thì tóc cô cũng khô rồi nhưng chỉ là đầu có chút rối vì cách anh sấy không đúng làm cho tóc của cô rối mù lên.