Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 218: Nhiệm vụ ban thưởng



"Một hồi là Lê Tiểu Huân thích hợp nhất, một hồi lại là Lục Na thích hợp nhất, A Đóa, cô thay đổi liên tục như vậy, tôi cũng không biết có thể tin tưởng câu nói kia của cô hay không."

Tu Hằng tức giận nói.

Nếu ban đầu liền xác định là Lục Na, con người ngu xuẩn ái mộ hư vinh kia, chỉ sợ hiện tại Cố Yên Nhiên đã mượn xác trọng sinh, sẽ còn gặp nhiều phiền phức như vậy?

Làm hại anh ta đường đường là người thừa kế duy nhất của Tu gia lại hạ mình ở trước mặt Lê Tiểu Huân làm trò cười cho thiên hạ!

Tu Hằng càng nghĩ đến những chuyện phát sinh mấy ngày nay càng tức giận, chẳng qua cha anh ta nói rất đúng, trước mắt chuyện quan trọng nhất là mau chóng thu xếp tốt Cố Yên Nhiên đã vô cùng suy yếu, dù sao sau này có rất nhiều thời gian, coi như tiện nhân họ Lê kia chạy đến chân trời, Tu Hằng cũng có biện pháp tìm ra cô ta, đến lúc đó.. Muốn cô ta sống không được muốn chết không xong, dùng quãng đời còn lại đến hối hận vì những gì cô ta đã từng làm với Tu Hằng anh ta!

Lại để cô ta nhảy nhót thêm một thời gian!

Lâm Tịch mang thi thể chó hoang tìm một chỗ tại dã ngoại an tang, mặc dù cô sử dụng khế ước trên người con chó hoang này, nhưng vẫn nên để thân thể của nó nhập thổ vi an đi.

Lần đầu tiên Lâm Tịch sử dụng Tử Chú thuật đã thành công, hẳn nên quy công cho tinh thần lực cường đại của cô.

Trở lại phòng cho thuê, Mễ Hương Đề đã lâu không gặp thế mà ở đây. Cô ta trở về để thu dọn đồ đạc.

"Trước đây là tôi ngu xuẩn, không thông cảm cho mẹ mình. Một mình bà ấy ở trong nhà, cũng rất cô đơn. Dù sao trên hộ khẩu Mễ gia tôi vẫn là hậu duệ duy nhất, làm gì cũng phải lấy lại những thứ thuộc về tôi và mẹ."

Xem ra đây là muốn về nhà trạch đấu.

Thấy Mễ Hương Đề cầm một số hành lí đơn giản lập tức muốn ra cửa, Lâm Tịch gọi cô ta lại: "Cô chờ một chút." Mễ Hương Đề không hiểu quay đầu nhìn xem Lâm Tịch. Chỉ thấy cô cầm một cây châm bạc không biết lấy từ chỗ nào đâm vào ngón giữa, nặn ra một giọt máu tươi rồi vẽ loạn như gà bới trên không trung một hồi, sau đó đưa tay chộp một cái, điểm một cái trên trán Mễ Hương Đề, lại dùng tay còn lại vỗ vỗ hai vai của cô ta.

Chẳng lẽ con hàng này là bà cốt?

Lâm Tịch cười cười, cũng không có giải thích cái gì, chỉ nói câu "Mọi chuyện thuận lợi" liền trở về phòng của mình. Đó là một phù chú cơ bản khi tu luyện Tử Chú thuật: Linh đài tịnh chú.

Có thể giúp người ta trấn an tinh thần và xua đuổi tà ma.

Bởi vì Tử Chú thuật thường xuyên phải tiếp xúc một số thi thể hoặc là âm hồn, cho nên cách một đoạn thời gian phải thi phép một cái Linh đài tịnh chú cho mình, miễn cho lâu ngày bị tà ma và âm khí xâm hại thân thể. Bảo trì một tinh thần tỉnh táo và bình thản rất có ích lợi đối với tình cảnh hiện giờ của Mễ Hương Đề, đây cũng là điều Lâm Tịch có thể làm cho cô ta vào giờ phút này.

Mễ Hương Đề nhìn bóng lưng cô mỉm cười, mượn lời may mắn của cô đi, Lê Tiểu Huân!

Lâm Tịch trở lại phòng của mình, cuối xuống giường phát hiện những con tử trùng kia đã tụ tập dưới giường Lục Na, bộ dạng từng đống vặn vẹo giống như lúc mới bắt đầu, nhúc nhích di động.

Xem ra Trùng Vương đã bắt đầu hành động, ra ngoài lâu như vậy, cũng nên về bộ lạc rồi!

Lâm Tịch cười lạnh, không biết khi Lục Na biết được phần quà cô ta đưa cho mình bị trả về, sẽ có tâm tình gì?

Bây giờ linh hồn Cố Yên Nhiên đã rất suy yếu, bởi vậy A Đóa cũng không có giống như đối với Lê Tiểu Huân tiến hành hai việc cùng lúc, vừa để cho tử trùng hút dương khí vừa để Cố Yên Nhiên đi quen thuộc cỗ thân thể mới này, dạng này chủ yếu là sợ đánh cỏ động rắn, dù sao lúc trước Lục Na cũng tham dự toàn bộ quá trình hạ chú Lê Tiểu Huân.

Buổi sáng, Lục Na bị đồng hồ báo thức đánh thức, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, cảm giác dường như mình mới ngủ một hồi, toàn thân đều rất đau nhức, cả người mệt mỏi không có tinh thần.

Ngáp dài một cái, cô ta mắt nhắm mắt mở mê man đánh răng rửa mặt.

Đột nhiên, Lục Na ngẩng đầu nhìn mình trong gương: Màu da ảm đạm, hai mắt vô thần, trước mắt xám xanh, chẳng lẽ là muốn ngã bệnh?

Mấy ngày nay trạng thái vẫn luôn không tốt.

Lục Na không khỏi âm thầm chửi mắng chuyên gia gây sự Lê Tiểu Huân này, tại sao không mau đi chết để cho Cố gia tiểu thư chuyển vào? Năm trăm vạn tới tay cô ta lập tức từ chức, cho hai lão già mười vạn tệ cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, về phần người anh trai như quỷ hút máu kia, kệ mẹ nó chứ!

Sau đó, Lục Na cô ta trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá bơi!

Đi xa tha hương, tìm nơi mình thích, lại tìm một người đàn ông mình thích..

Khóe miệng Lục Na nở nụ cười hài lòng, dường như, thời gian đó gần ngay trước mắt! Đang đắm chìm trong ảo tưởng của chính mình, bỗng nhiên hai mắt Lục Na tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.

* * *..

Gần đây Lâm Tịch vẫn luôn dốc hết toàn lực tăng giờ làm việc chế tạo kem dưỡng nhan Quý phi.

Bây giờ tại thành phố S cô đã có chút danh tiếng trong giới các phu nhân thượng lưu, cố vấn mỹ dung tuyệt đối không phải là hư danh. Cô đã tăng giá kem dưỡng nhan lên gấp đôi, vẫn không thể ngăn cản bước chân của những người thích chưng diện đó.

Nói đùa, giá cả không bằng một nửa những thương hiệu được gọi là hàng hiệu quốc tế kia, nhưng hiệu quả thì những mỹ phẩm đó thúc ngựa cũng đuổi không kịp. Không mua mới là kẻ ngu được không nào?

Cuối cùng Lâm Tịch đưa cho cửa hàng trưởng năm lọ kem dưỡng nhan, đồng thời căn dặn chị ta tuyệt đối không nên đưa cho người khác. Cửa hàng trưởng dùng giá cao bán bốn lọ cho bạn tốt của mình, kết quả một tháng sau, khi chị ta không liên lạc được với Lê Tiểu Huân mới biết được hàm nghĩa câu nói lúc ấy, không khỏi cho mình một bạt tai.

Đoán chừng không thể dùng được kem dưỡng nhan tốt như vậy nữa rồi!

Lâm Tịch nhìn phòng cho thuê trống rỗng, không khỏi cảm khái.

Mễ Hương Đề tạm thời thắng lợi, lấy được quyền quản lý công ty, sẽ không trở về. A Đóa và Lục Na dọn đi biệt thự Tu gia, hiện tại ngay cả cô cũng phải đi.

Bốn cô gái vẫn đường ai nấy đi, khác biệt chính là lần này không có linh hồn nào bị nhốt bên trong.

Lâm Tịch cũng không có trực tiếp về nhà. Vì lý do an toàn, cô đi đến một thành phố cấp ba ở phía nam mình đã khảo sát trước đó, kế núi cạnh sông, tiết tấu sinh hoạt chậm rãi, rất thích hợp hai lão Lê gia an hưởng tuổi già.

Lâm Tịch mua một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách ở đây, tiền tiết kiệm cơ bản cạn sạch. Chẳng qua không quan trọng, có kem dưỡng nhan Quý phi ở đây, kiếm tiền rất nhẹ nhàng.

Lâm Tịch trở về quê nhà một chuyến, đón ba miệng ăn Lê gia tới đây. Trước khi đi mẹ Lục bắt lấy cửa xe không cho đi, nhất định phải ép Lâm Tịch nói ra chỗ cô giấu Lục Na.

Nhìn dáng vẻ lo lắng này của mẹ Lục, người mẹ mất đi con gái, trong lòng nên có nhiều khó chịu!

Lòng tốt là bản chất của tôi, nhiệt tình là sở trường của tôi, sao Lâm Tịch có thể không giúp đỡ chứ!

Nói rõ địa chỉ biệt thự Tu gia cho mẹ Lục, còn cung cấp hai tấm ảnh Lục Na bị một chiếc xe con đưa vào biệt thự, một tấm là chuẩn bị lên xe, một tấm là xe chạy vào biệt thự.

"Hiện tại Lục Na có thể nở mày nở mặt, nhà bạn trai cô ấy đặc biệt có tiền. Căn biệt thự kia có bể bơi lớn và vườn hoa riêng, cũng lớn gần bằng thôn chúng ta. Thím Lục, lần này các người có thể phát tài rồi!"

Lâm Tịch dùng giọng điệu cực kỳ hâm mộ nói, sau đó bắt lấy cánh tay mẹ Lục: "Thím Lục, thím có thể nói tốt với Lục Na về cháu hay không, để cho cháu ở chung với cô ấy, cháu chưa bao giờ thấy căn nhà tốt như thế cũng chưa được ngồi chiếc xe nào tốt như vậy!"

Vất vả lắm Mẹ Lục mới có thể chuyển tầm mắt khỏi chiếc xe sang trọng trên tấm ảnh, nghe Lâm Tịch nói, cao ngạo quay đầu đi chỗ khác: "Chuyện này cũng không dám nói trước, dù sao đó chỉ là nhà bạn trai của Na chúng ta, nếu nói thím vào ở, bọn họ còn không thể nói gì, có thể cho cháu ở hay không, đến lúc đó rồi nói sau!"

Bà ta đẩy tay Lâm Tịch, vội vàng chạy về nhà, trên đường đi lầm bầm trong miệng: "Lần này phát tài, rốt cuộc phát tài, ha ha ha!" Mà mẹ Lục không biết chính là, hiện tại con gái bảo bối của bà ta, đang bị người ta trói lại tứ chi, buộc thành hình chữ đại trên một cái giường.

Lục Na muốn kêu cứu, miệng cũng bị bịt chặt, cô ta không ngừng lắc đầu, nước mắt rơi xuống từng giọt!