Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 389: Nhiệm vụ ban thưởng



Dược sư vừa mang theo vẻ mặt có lỗi vừa nói xin lỗi, lần nữa kéo Dạ Trường Niệu Đa lên, đồng thời lật tay tung ra một chiêu trị liệu, ngay sau đó lại là một chiêu tinh lọc, thanh trừ hết trạng thái xấu của Dạ Trường Niệu Đa.

"Tịch Nhược, tên trộm hèn hạ âm hiểm nhà cô, nói! Tại sao muốn giết Dạ Trường Niệu Đa?" Một cung thủ thân hình đầy đặn mắng Lâm Tịch.

Trách cô rồi?

"Bởi vì tôi chán ghét đàn ông thận không tốt!" Lâm Tịch lười biếng trả lời.

"Phụt!" Có người không cẩn thận cười ra tiếng, là quần chúng ăn dưa nghe tiếng mà đến.

Người công hội "Lam Nhiễm" trợn mắt nhìn người đó, người nọ vội vàng thu hồi nụ cười, sau đó nhỏ giọng thì thầm: "Pháp sư cấp 30 đánh không lại một thợ mỏ toàn thêm lực lượng, thật không biết xấu hổ!"

Dạ Trường Niệu Đa nhận lấy pháp bào người khác đưa qua mặc vào, đi thẳng tới trước mặt Lâm Tịch, vươn tay ra: "Trả trang bị cho tôi."

Trả lại ngươi? Chuyện cười!

Thịt đến trong miệng lão tử, nghĩ muốn lấy trở về chỉ có thể chờ đợi.

"Đuổi theo tôi một đường, ném tiểu hỏa cầu đến rất hăng hái, lúc đó không nghĩ tới sẽ chết dưới chân người khác còn rơi ra một kiện trang bị màu vàng đúng không." Lâm Tịch chớp chớp mắt, trên môi mang theo nụ cười mỉm.

"Bớt mẹ nó nói nhảm, mau đem trang bị trả cho tôi!" Dạ Trường Niệu Đa vừa ấm ức vừa nén giận, cho đến bây giờ anh ta cũng không biết chính mình đã chết như thế nào.

Chỉ biết là một chiêu Bạo Viêm Chi Nộ đập xuống đánh ra 800 điểm tổn thương, tùy theo mà đi còn có 100 điểm máu của anh ta, sau đó anh ta không hiểu ra sao liền mất 40 điểm máu, tiếp theo lại là 20 điểm máu, anh ta liền ngã xuống.

Bởi vì anh ta tổng cộng chỉ có 150 điểm HP.

"Tiện nhân, có phải là muốn bị "Lam Nhiễm" chúng ta truy sát toàn bộ server không?" Có người cao giọng hô hào.

Lâm Tịch "Hừ" một tiếng: "Chẳng phải các người đang đuổi giết tôi sao? Bằng không tôi lại không có trêu chọc ai, sao anh ta có thể vô duyên vô cớ chạy tới giết tôi?"

"Cô nói bậy!" Tên cung thủ không có não kia lại tới khiêu chiến trí thông minh của mọi người: "Rõ ràng là cô giết chết Niệu Đa, tôi tận mắt nhìn thấy."

Lâm Tịch chỉ vào đỉnh đầu của mình: "Điểm tên của tôi nhìn xem, có điểm tội ác sao? Không có việc gì đi phơi nắng một chút, tôi kỳ thật không muốn mắng anh ngu xuẩn đâu!"

Chủ động công kích người khác và giết chết đối phương, sẽ lập tức bị phán định có điểm tội ác, tên biến thành màu đỏ.

Dạng người này tại khu vực an toàn sẽ bị NPC phụ trách tuần tra trị an truy sát, tại dã ngoại bị người chơi khác giết chết sẽ không có điểm tội ác, còn nếu như động thủ đánh giết người chơi khác, thì điểm tội ác tăng gấp bội.

Nói trắng ra là người khác có thể tùy tiện giết ngươi, mà ngươi giết người khác thì sẽ bị trừng phạt gấp bội.

Người chơi chữ đỏ tử vong, 100% sẽ tuôn ra trang bị, khi điểm tội ác lớn tới trình độ nhất định, tỉ lệ trang bị rơi ra sẽ giống như giết chết tiểu boss dã ngoại, thảm nhất nghe nói có một số người bị rơi tất cả trang bị toàn thân, trong nháy mắt trần truồng mà chạy. Nếu trang bị đã rơi đến không thể rơi nữa, thì sẽ rớt kinh nghiệm gấp bội cho đến khi luân bạch về 0.

Người bình thường đều không muốn chữ đỏ, trừ khi đạt tới cấp 50 có thể xin chỗ ở tại nơi quản lý phòng ốc, sau đó tránh trong nhà mình treo đỏ, đây là biện pháp an toàn duy nhất để tẩy trắng, chẳng qua trước mắt toàn khu còn chưa có xuất hiện nhân vật trâu bò cấp 50 nào.

Không ít người đều điểm vào tên Lâm Tịch, quả nhiên là sạch sẽ hoàn mỹ, thậm chí có pháp sư ngại phiền phức trực tiếp sử dụng "Pháp nhãn."

Lần này trong lòng quần chúng ăn dưa rõ ràng, ai đúng ai sai không biết, nhưng Dạ Trường Niệu Đa ra tay trước chắc chắn là sự thật.

Hiện tại Dạ Trường Niệu Đa thật sự có chút khóc không ra nước mắt.

Kỳ thật trang bị màu vàng này đã được một tiểu pháp sư trong công hội đặt hàng, bảy trăm tệ. Bây giờ chỉ đợi các đại thần sinh hoạt trong công hội có thể chế tạo ra trang bị cấp 40 phân cho mọi người, Dạ Trường Niệu Đa lập tức thay thế trang bị này.

Trí lực +5, trí lực +5, nhận công kích phản xạ tổn thương 5%, trong chiến đấu tỉ lệ xuất hiện giảm tốc10%.

Phản xạ tổn thương là thuộc tính rác rưởi, nhưng thêm hai lần trí lực ngoài ra còn giảm tốc độ, đây cũng là một kiện trang bị cực phẩm dành cho tiểu pháp sư.

Đám người châu đầu ghé tai nghị luận.

Dạ Trường Niệu Đa nghĩ nghĩ, không thể lĩnh tiền thưởng giết người, tốt xấu trang bị cũng nên lấy về đi, đối với một người chơi bình dân không thể mua máy chơi game cấp bậc kim cương mà nói, bảy trăm tệ cũng là một khoản thu nhập không nhỏ, đúng không?

Anh ta đen mặt đi tới, tâm không cam tình không nguyện nhỏ giọng nói ra: "Chẳng phải tôi cũng không giết được cô sao, bản thân tôi còn bị rớt một cấp, ừm.. Xin lỗi, Tịch Nhược, cô đem trang bị trả lại cho tôi được không?"

Lâm Tịch thấy bộ dáng này của anh ta, trong lòng biết trang bị kia chắc chắn có thuộc tính không tệ, nếu không anh ta sẽ không sử dụng toàn bộ trang bị 30 cấp mà cái này chỉ có 10 cấp.

"Anh cũng không cần xin lỗi tôi, chúng ta đều dùng bản lĩnh của mình ứng xử với cặn bã! Chờ xem đi, hoan nghênh truy sát!" Lâm Tịch nói dứt lời cũng không cùng bọn họ dong dài, xoay người đến nhà kho chủ thành.

Chờ vọt tới cấp 50 có nhà ở của mình là được, đến lúc đó bớt cùng mọi người chạy tới nhà kho gì đó.

Thế giới:

Trọng Giáp Sát Thần: Công hội "Lam Nhiễm" treo thưởng, giết dược sư Tịch Nhược, mỗi lần năm kim, luân bạch ban thưởng ba mươi vàng, mang screenshots lĩnh thưởng, quảng cáo này vĩnh viễn hữu hiệu!

Thế giới:

Một Khối Thịt Ba Chỉ: Lão Đại V5! Vị huynh đệ nào luân bạch tiện nhân kia nhớ phải gọi tôi, tôi chỉ quất xác không chia tiền!

Thế giới:

Lòng Dạ Hiểm Độc Thương Nhân 521: Giá cao thu mua vé vào cửa lò luyện thủy tinh! Muốn báo giá thì thêm bạn tốt!

Thế giới:

Độc Thượng Lan Chu: Vị anh hùng hảo hán nào giết ả kỹ nữ Tịch Nhược kia nhớ nói cho tiểu nữ tử, cầu chờ mang theo!

* * *..

Mặc dù biết phải đối mặt cái gì, nhưng Lâm Tịch vẫn có hơi buồn bực, nếu có thể đóng lại kênh thế giới thì tốt rồi, thật phiền!

Nói đi nói lại, nếu có thể đóng lại, người ta còn xài tiền mua loa?

Mười đồng tiền một câu, sắp vượt qua tìm luật sư lớn rồi.

Lâm Tịch mặc kệ những nhao nhao hỗn loạn bên ngoài kia, yên tĩnh ngồi trong nhà kho nhớ lại trận chiến quỷ dị giữa cô và Dạ Trường Niệu Đa, lặp đi lặp lại nghĩ đến toàn bộ tình hình chiến đấu, lại nhìn kỹ một chút tất cả trang bị trên người mình, cuối cùng rút ra kết luận: Xử lý con hàng kia chính là món trang bị găng tay da chồn màu vàng cấp 10 của mình.

Cô cẩn thận tính toán một chút trị số của chính mình, nguyên bản HP của cô có giá trị là 800 điểm, lại tăng thêm 5 điểm thể lực thành 825 điểm, Bạo Viêm Chi Nộ vừa vặn đập mất 800 điểm máu của cô, đồng thời phản xạ khiến Dạ Trường Niệu Đa rơi 40 điểm máu, mà pháp sư xui xẻo kia khi sử dụng Bạo Viêm Chi Nộ trong nháy mắt đã bị rút 100 điểm máu, không may anh ta lại đồng thời kích phát thuộc tính tôi độc của găng tay da chồn, tôi độc mất máu có tính lưu động nhất định, dao động từ 8 - 20 không giống nhau, hai mươi giây rớt máu một lần, liên tục trong hai phút.

Lâm Tịch đoán Dạ Trường Niệu Đa vì muốn gây sát thương cao nên chắc chắn không có thêm thể lực chút nào, chỉ mặc trang bị thêm đủ lực lượng và nhanh nhẹn còn lại tất cả đều cộng vào trí lực, cho nên chắc chắn giá trị HP của anh ta sẽ không vượt quá 170 điểm, trúng độc lại là lặng yên không tiếng động, anh ta chỉ lo nhìn Lâm Tịch có bị Bạo Viêm Chi Nộ đánh chết hay không, căn bản không có lưu ý nhìn tình huống bên này của chính mình.

Ừm, nghĩ đến một biện pháp tốt, Lâm Tịch gật gật đầu, sau đó nhướng mày, lại lắc đầu.

Phương pháp là không sai, nhưng quá mẹ nó tự ngược á!

Dù sao cũng mạnh hơn so với không có biện pháp nào, Lâm Tịch lại mở ra nhà kho, nhìn một chút ủng ngắn màu vàng mới lấy được trong ba lô, sau đó lại nhìn bộ trang phục cấp 10 máy chơi game tặng.

Lâm Tịch:(⊙_⊙)

Cô còn có lựa chọn khác sao?