Mị Ảnh

Chương 1606: Lừa gạt người trong thiên hạ?



 
Nghệ Phong thấy Tam trưởng lão cũng kinh ngạc không thôi, thật không ngờ Tam trưởng lão còn có thể đến Tội Ác Chi Thành.
 
- Sao ngài lại tới đây?
 
Nghệ Phong nhìn Tam trưởng lão cười ha ha nói.
 
Tam trưởng lão cao thấp đánh giá Nghệ Phong một phen, thấy thần thái Nghệ Phong thật sự sáng láng, không có chút tình huống trọng thương nào, điều này khiến Tam trưởng lão chậc chậc miệng nói:
 
- Y thuật tiểu tử ngươi khi nào thì mạnh như vậy rồi? Thương thế như vậy cũng có thể nhanh tốt như thế?
 
Nghệ Phong cười cười, nhún nhún vai không có trả lời, chẳng lẽ còn có thể nói cho Tam trưởng lão, thương thế của hắn hắn chỉ dùng y thuật đơn giản xử lý một chút sao? Điều này sợ là càng khiến Tam trưởng lão không muốn tin.
 
- Tiểu tử ngươi ngược lại thật ác độc, tự hủy kinh mạch. Chẳng lẽ ngươi còn muốn cải tạo kinh mạch lần nữa sao?
 
Tam trưởng lão nhìn Nghệ Phong nói.
 
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
 
- Cải tạo kinh mạch phong hiểm quá lớn, hơn nữa cần ba Chí Tôn trở lên mới có một đường hi vọng, ta lại chưa từng nghĩ tới trọng tố kinh mạch lần nữa.
 
Điều này khiến Tam trưởng lão nhíu mày, nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Chẳng lẽ ngươi quyết tâm làm một tên phế nhân suốt đời sao?
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Bất quá là trở về tình huống không tu luyện lúc trước mà thôi, cũng không có gì đặc biệt?
 
Tam trưởng lão bình tĩnh nhìn chăm chú Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong không có một tia chán chường nào, con mắt có chút thâm thúy, không nhìn thấu Nghệ Phong rốt cuộc đang suy nghĩ gì, hắn không khỏi thở dài một hơi nói:
 
- Ngươi cũng không nên trách Triệu lão. Lập trường của Triệu lão, nhất định hắn không thể nhìn ngươi cùng nữ nhân Tiên Cảnh ở cùng một chỗ. Điều này có quan hệ tới mặt mũi Thánh Tông, không chỉ là chuyện tình kết hợp giữa hai người các ngươi.
 
Nghệ Phong lắc đầu cười nói:
 
- Triệu lão không oán hận là ta đã cảm thấy rất mỹ mãn, làm gì có chuyện oán hận hắn. Lập trường của Triệu lão không có gì đáng trách. Bất quá, ta cũng không có lựa chọn khác.
 
Tam trưởng lão nhìn Nghệ Phong, đột nhiên bàn tay nhanh chóng chụp vào tay Nghệ Phong, nhưng lại bị Nghệ Phong hời hợt tránh đi, xem ra giống như lơ đãng, nhưng lại vừa vặn tránh được Tam trưởng lão.
 
Nhãn tình Tam trưởng lão sáng lên, thực lực của hắn hắn rất rõ ràng, thực lực Thánh Cấp thì phế nhân như Nghệ Phong có thể tránh được sao? Nghệ Phong vừa rồi nhìn như lơ đãng, nhưng lại vô cùng tự nhiên, điều này càng có vẻ không đơn giản.
 
- Ta vẫn nói tiểu tử ngươi sao có thể làm ra chuyện tự hủy kinh mạch như vậy, hơn nữa không chút nghĩ ngợi chuyện tình cải tạo kinh mạch. Chiêu vừa rồi thật không tệ.
 
Tam trưởng lão nhìn Nghệ Phong cười nói.
 
Nghệ Phong thấy Tam trưởng lão nói như vậy, lạnh nhạt cười nói:
 
- Cho dù trở thành phế nhân, trụ cột võ học của ta vẫn còn, tránh né được ngươi cũng không tính quá ngoài ý muốn a.
 
Nghe được Nghệ Phong giải thích không đâu vào đâu, Tam trưởng lão bĩu môi nói:
 
- Tiểu tử ngươi không cần phải giả thánh nhân trước mặt ta, ngươi để cho ta điều tra thoáng qua thân thể của ngươi một chút.
 
- Thân thể của ta đã khỏi toàn bộ rồi. Cũng không nhọc đến Tam trưởng lão xem xét.
 
Nghệ Phong lắc đầu cự tuyệt.
 
Điều này càng khiến con mắt Tam trưởng lão lóe sáng, hắn và Liễu Nhiên không giống nhau, Liễu Nhiên muốn điều tra thân thể Nghệ Phong, Nghệ Phong chắc là không cự tuyệt. Nhưng mà hắn muốn điều tra thân thể Nghệ Phong, Nghệ Phong lại xảo diệu tránh đi, thậm chí không tiếc bại lộ tốc độ tương xứng cùng hắn. Ý kia chính là nói, Nghệ Phong lo lắng Tam trưởng lão điều tra ra bí mật của Nghệ Phong. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
Bởi vì hắn là Y Sư, mà đã may mắn đi vào Y Sư thập giai. Thực lực Liễu Nhiên có lẽ không kém, nhưng đối với việc điều tra nhân thể tự nhiên kém hắn xa xa. Nếu là hắn điều tra, Nghệ Phong có bí mật gì, tám chín phần mười sẽ bị điều tra ra.
 
- Tiểu tử, hôm nay ngươi không để cho ta điều tra, hắc hắc, ta liền nói hoài nghi của ta cho Triệu lão và Thánh chủ, thuận tiện nói cho người Tiên Cảnh chút ít.
 
Tam trưởng lão cười hắc hắc nói.
 
Nghệ Phong nghe được Tam trưởng lão nói như thế, Nghệ Phong không khỏi cười khổ một tiếng, nếu qua một thời gian ngắn nữa, Nghệ Phong không phải lo lắng Tam trưởng lão kiểm tra, nhưng mà lúc này mới qua nửa tháng, dùng y thuật của Tam trưởng lão, sợ là rất nhanh có thể đào ra rất nhiều thứ.
 
- Ngươi muốn biết cái gì thì cứ hỏi đi? Ta trả lời từng câu là được.
 
Nghệ Phong bất đắc dĩ nhìn Tam trưởng lão.
 
- Hắc hắc!
 
Tam trưởng lão cười to:
 
- Ta chỉ biết, tiểu tử ngươi không ngu đần tới loại tình trạng này. Ngươi nói với ta xem, ngươi làm sao có thể giấu diếm được đám người Triệu lão, khiến bọn họ tin ngươi hủy kinh mạch?
 
Nghệ Phong nghe được Tam trưởng lão nói, cười khổ nói:
 
- Ngươi thực cho rằng ta có thể làm bộ trước mắt vô số người sao? Tự hủy kinh mạch và tự bạo pháp tắc chi lực… Đây hết thảy đều là phát sinh chân thật.
 
Tam trưởng lão có chút nhíu mày, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Vậy ngươi giải thích thế nào về tốc độ vừa rồi?
 
- Không có gì! Tự nhiên có vậy thôi.
 
Nghệ Phong câu nào cũng trả lời. Nhưng không nói quá thấu triệt.
 
Nghe Nghệ Phong nói, Tam trưởng lão nhíu mày hỏi:
 
- Ngươi chỉ là giải thích như vậy đối với ta sao?
 
Nghệ Phong thấy Tam trưởng lão hết sức bất mãn, nghĩ cũng không nên lừa gạt vị trưởng bối này, Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi nói:
 
- Tam trưởng lão không cần phải tức giận, hết thảy đều có tính toán đến. Chuyện tình trên chiến trường đều là ta không cách nào ngăn cản, trừ biện pháp này, ta không có lựa chọn nào khác. Cho nên, chuyện tình tự hủy kinh mạch và tự bạo năng lượng châu đều là thật sự phát sinh.
 
Ánh mắt Tam trưởng lão nhìn Nghệ Phong chăm chú, nhìn chăm chú thật lâu mới nói:
 
- Thực đáng giá sao?
 
- Vì nữ nhi và nữ nhân của mình, không có gì có đáng giá hay không đáng. Một người, nếu không có một chút thủ hộ gì đó, cả đời này còn sống cũng không có ý nghĩa. Cũng giống như Triệu lão vậy, hắn cả đời thủ hộ Thánh Thành, mà ta không vĩ đại như Triệu lão, chỉ hi vọng người nhà của mình an toàn cùng một chỗ là được.
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Trước kia một mực không hạ được quyết tâm, ngược lại lúc này đây nương theo nguyên nhân Nguyệt Nghiên và Nghệ Thiến Thiến, giúp ta hạ quyết định cực đoan này. Mạo hiểm một lần cửu tử nhất sinh.
 
- Mạo hiểm?
 
Tam trưởng lão lần nữa nhìn xem Nghệ Phong, trong mắt mang theo tia sáng kinh diễm.
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Nguyên lai tưởng rằng mạo hiểm như vậy, tám chín phần mười thân thể của ta sẽ bị phế bỏ. Hiện tại xem ra, cũng không hoàn toàn đúng.
 
Tam trưởng lão nghe được Nghệ Phong nói như vậy, vừa mới chuẩn bị nói cái gì, lại bị Nghệ Phong ngắt lời nói:
 
- Tam trưởng lão, ngươi là trưởng bối của ta, lần này lại từ Thánh Địa chạy tới thăm ta, ta mới nói nhiều như vậy. Nhưng mà, ngươi cũng không nên ép ta nói tất cả bí mật ra, ngươi biết tình cảnh của ta, đi nhầm một bước, cả bàn đều thua. Cho nên, nếu ngươi hiếu kỳ, về nhà chậm rãi suy đoán, cũng đừng hỏi cụ thể, những chuyện vừa mới nói đã là cực hạn. Ngay cả Lão đầu tử cũng không biết, nếu không phải sợ y thuật của ngươi, thật đúng là không muốn nói cho ngươi biết.
 
Tam trưởng lão nghe được Nghệ Phong nói như vậy, lúc này mới dừng hỏi thăm lại. Tuy Nghệ Phong chỉ là điểm đến là dừng, nhưng tin tức lộ ra trong đó đủ để cho Tam trưởng lão cao hứng.
 
- Ha ha! Còn thật không biết nói tiểu tử ngươi cái gì. Rõ ràng lừa người trong thiên hạ?
 
Tam trưởng lão cười to nói.
 
- Lừa gạt người trong thiên hạ?
 
Nghệ Phong cười khổ, nghĩ thầm nếu không phải vì Nguyệt Nghiên và Thiến nhi, hắn thật không thể làm như vậy, dùng thiên phú của hắn, đạt tới Chí Tôn hoàn toàn không lo lắng, căn bản không cần mạo hiểm như vậy, chuyện này quá nguy hiểm, chỉ là tình cảnh lúc kia, còn thời gian cho hắn suy nghĩ hay sao. Cho dù gan lớn như Nghệ Phong, trước đây cũng không dám liều chết đánh cược một lần.