Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 76: Ai Nói Phòng Ngự Không Là Một Loại Mỹ Thuật




Trong bóng đá, có rất nhiều khái niệm về cái được gọi là Mỹ Học Bóng Đá. Thứ nghệ thuật này hầu hết chỉ được gán ghép cho lối đá tấn công vũ bão, như cơn lốc màu da cam Hà Lan, hay những điệu nhảy Samba của Brazil. Thế nhưng, trên thế giới vẫn có một thứ bóng đá của những con người thầm lặng, của những bậc thầy về việc bảo vệ khung thành. Đó chính là những chiến binh trong màu áo Thiên Thanh – Italia.

Bản thân Tùng cùng rất nhiều cổ động viên bóng đá của Việt Nam, cũng vô cùng ưa thích lối đá tổng lực và những bước kỉ xảo điêu luyện. Thế nhưng, bản thân Tùng khi bước vào con đường đá bóng chuyên nghiệp như hiện nay, hoàn toàn hiểu được lý do tại sao lối đá phòng ngự phản công của Italia lại được lựa chọn nhiều như vậy, nhất là ở các nước châu Á.

Bởi đơn giản, nếu áp dụng lối đá phòng ngự phản công, sẽ phần nào xoá đi sự chênh lệch về mặt kỹ chiến thuật của các cầu thủ, khiến cho những người tí hon cũng có thể quật ngã được gã khổng lồ. Đơn cử như lối đá của Nhật Bản hoặc Hàn Quốc, mà trên hết, chính là màn đăng quang ngoạn mục của Hi Lạp ở Euro 2004, khi áp dụng một cách triệt để chiến thuật phòng ngự đầy kỷ luật.

Nguyện vọng của Tùng là ít nhất sẽ đưa Việt Nam đến với vòng chung kết Wolrd Cup, đó cũng là nguyện vọng của vô số người dân Việt Nam từ bao năm nay. Do đó, khi có cơ hội trở thành cầu thủ bóng đá, cậu đã không ngần ngại lựa chọn thành một người chơi giữa trận, vừa có ý thức tấn công, vừa có khả năng phòng thủ, âu cũng chỉ vì có thể góp một phần sức mọn của mình cho đội tuyển quốc gia.

Trong suốt thời gian thi đấu ở giải thanh niên, chưa bao giờ Tùng và đồng đội phải đối mặt với một đội bóng mạnh như Benfica, và đây cũng là cơ hội lớn để cậu có thể rèn luyện thêm khả năng phòng ngự của mình, cũng như khả năng gánh đồng đội, khi nhìn theo mặt bằng chung, trình độ của toàn thể Belenenses đều yếu kém hơn rất nhiều so với Benfica, ngay cả vị trí tiền đạo, nơi có sự góp mặt của một cầu thủ châu Á, Yu Dabao, thì trình độ của cậu ta cũng không hề kém cạnh, thậm chí có phần nhỉnh hơn cả Muendo.

Rui Jorge ngay từ khi tiếng còi bắt đầu cất lên, tâm trạng của ông cũng không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Bởi đơn giản, bất kì ai cũng có thể hiểu được, chiến thắng liên tiếp của Belenenses một phần là hưởng lợi từ lịch thi đấu, khi mặt bằng chung của các đội bóng trước đều chỉ sàng sàng với nhau, không hề có sự chênh lệch rõ ràng.

Thế nhưng, đối thủ lần này là Benfica, một trong tứ trụ của giải bóng đá Ngoại Hạng Bồ Đào Nha. Mặc dù hệ thống đào tạo trẻ của họ không mạnh như của Sporting Lisbon, thế nhưng so với mặt bằng chung, Benfica vẫn đang dẫn đầu về trình độ cầu thủ trẻ. Rui Jorge cũng rất muốn có thể đá đối công với Benfica, nhưng trực giác nói cho ông biết, làm như vậy là tự sát. Do đó, mặt ngoài là vì lịch thi đấu, nhưng lý do chính khiến ông chuyển đội hình sang phòng ngự phản công là bởi không muốn đả kích lòng tin của toàn đội, sau khi đánh bại được hết đối thủ này đến đối thủ khác. Benfica lần này giống như một liều thuốc thử, trước khi Belenenses đối mặt với một đội bóng còn đáng sợ hơn, đó là Sporting Lisbon ở những trận cuối cùng đầu mùa giải.

Ngay từ khi tiếng còi trận đấu được cất lên, Benfica đã tỏ ra vượt trội hoàn toàn, ít nhất là về mặt cầm bóng và triển khai chiến thuật. Bộ ba Miguel Rosa, João Alberto và Edgar Martins ở giữa trận liên tiếp có những đường đi bóng vô cùng nguy hiểm, khiến cho hàng phòng thủ của Belenenses luôn trong trạng thái căng thẳng.

Rui Jorge nhìn từ ngoài sân, chân mài từ từ giãn ra. Chiến thuật lùi sâu của ông đã phần nào có hiệu quả, khi mà từ từ, hàng phòng ngự của Belenenses dần thích ứng với cường độ tấn công cao của Benfica.

Phút thứ 10, Sami bên phía Benfica nhận được bóng từ Rosa, vừa muốn bức tốc dẫn bóng về vòng cấm địa, thì một thân ảnh lướt ngang tới, không ngần ngại va chạm với Sami làm cậu ta hơi lảo đảo. Khi lấy được thăng bằng, thì trước mặt cậu đã là số 30 bên phía Benfica. Nhìn gương mặt đậm chất châu Á của Tùng, Sami thoáng có chút coi thường, bởi một cầu thủ châu Á khác trong Benfica, còn được mệnh danh là tương lai của bóng đá Trung Quốc, nhưng đến đội trẻ Benfica cũng chỉ thuộc hạng 2 tại đội mà thôi, huống chi một tên nhóc vô danh. Mặc dù huấn luyện viên Lage cũng đã nhắc nhở các cầu thủ của mình về Tùng, thế nhưng cũng không thể nào thay đổi được tư duy “người châu Á không thể nào có cầu thủ giỏi được”, nhất là khi World Cup 2002 với rất nhiều bê bối của những đội bóng châu Á, khiến cho ác cảm với cầu thủ châu Á, nhất là ở khu vực châu Âu càng lúc càng nhiều.

Sami thoáng nghiêng người, dốc bóng đi về phía trung lộ, bỗng nhiên giật ngược bóng, quay đầu lại, tung cú sút từ xa bằng chân phải. Cậu ta chắc mẩm rằng dù bóng không vào lưới, ít nhất cũng sẽ cho đối thủ có bóng ma tâm lý, dù đây mới chỉ là cơ hội đầu tiên dành cho Benfica mà thôi.

Thế nhưng, bóng vừa rời khỏi chân của Sami, thì đã chạm ngay vào lưng một chiếc áo màu xanh ngọc. Bóng bật ra đi thẳng về phía đối diện, nơi mà Pele đang bức tốc tiến lên dành lại quyền cầm bóng. Sami chau mài, nhìn về số áo 30 đang lấm tấm bụi đất đang lồm cồm bò dậy, tức giận đá đá mặt sân.

Tùng không thèm để ý bộ dạng giận dỗi của Sami, liếc nhìn về phía bóng. Pele mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng bóng vẫn nằm trong tay của Benfica. Đây có lẽ là trận đấu khó khăn nhất từ đầu đến giờ của cậu. Benfica triển khai lối chơi một cách toàn diện, thực lực rõ ràng hơn Belenenses một đoạn dài, dẫn đến các đường phối hợp mặc dù còn có chút tì vết, nhưng các cầu thủ Belenenses hoàn toàn không lợi dụng được cơ hội.
Phút 16, Martins thực hiện một đường chọc khe cho Yu Dabao, nhưng bóng chưa kịp đến chân của cậu ta, thì Tùng từ bên cạnh đã vọt lên, chùi bóng thẳng về phía Amaral, sau đó cấp tốc đứng dậy, chạy về phía giữa sân. Amaral hiểu ý, đẩy bóng về phía trước. Tùng nhân bóng trở lại, liếc nhìn về phía cầu môn của Santos. Tại đây, Muendo vẫn chưa đến được vị trí phù hợp. Có một khoảng trống khá ẩn nấp, nhưng Tùng cũng không chắc Muendo sẽ nhận ra được ý đồ của mình. Bất đắc dĩ, Tùng đành phải chuyền ngược về lại cho Pele, tiến hành chuyền và khống chế bóng giữa sân với mục đích quấy rối và thu hút sự chú ý.

Thế nhưng, Benfica không hề dễ đối phó như vậy, đội hình của họ vẫn rất chặt chẽ, trong khi đó Muendo lại khá chậm trong việc lựa chọn vị trí tốt, khiến Tùng vô cùng bất đắc dĩ.

Trong một pha chuyền cho Pele, vì quá hấp tấp muốn dốc bóng tiến lên, cậu bị Ferreira đoạt bóng. Ngay lập tức, bóng được chuyền đến vị trí của Sami. Lúc này, Tùng đã tăng tốc lui về như một cơn gió, ngay trước khi Sami kịp có hành động nào, thì bóng đã bị Tùng chùi đi ra hết đường biên dọc.

Sami đứng dậy nhìn trừng trừng về phía Tùng như muốn chất vấn màn phạm lỗi vừa rồi. Thế nhưng cậu cũng không vừa gì, vừa đứng dậy vừa nhìn Sami. Với chiều cao khá tương đương nhau, hai người có vẻ như sắp đánh nhau tới nơi.

Trọng tài chính ra hiệu pha cản phá hợp lệ, rồi đẩy hai người ra. Tùng gật gật đầu với trọng tài, không quan tâm cái nhìn tức tối của Sami, vội vàng triển khai đội hình phòng ngự.

Huấn luyện viên của Benfica ở ngoài sân, càng lúc càng cảm thấy bất an. Mặc dù có vẻ thế trận đang nghiêng về phía Benfica, thế nhưng đội hình phòng ngự của Belenenses không có vẻ gì là đang đuối sức hay yếu thế gì cả. Mặt khác, số 30 của Belenenses đã cản phá khá nhiều pha bóng tấn công nguy hiểm của Benfica rồi, điều này khiến ông khá nghi hoặc, bởi theo tình báo ông thu thập được, cậu ta am hiểu nhất phải là đột phá và tấn công chứ, không ngờ phòng thủ cũng tốt như vậy. Ông liếc nhìn Rui Jorge, tâm lý không thăng bằng chút nào, cầu thủ tốt thế mà lại ở Belenenses, thật là phí phạm tài năng.

Trên khán đài, rất nhiều cổ động viên của Benfica cũng khá bất ngờ trước màn trình diễn của Tùng, nhất là pha bức tốc chùi bóng vừa rồi, rất nhanh và chính xác, hoá giải ngay tình huống nguy hiểm mà Sami vừa tạo ra. Đám cổ động viên không hề ngần ngại đưa ra những tràng vỗ tay khích lệ hai đội, làm không khí trên khán đài trở nên nhiệt liệt hẳn lên.

Manuel và Marisa ở một góc vô cùng thuận lợi trên khán đài, cũng khá ngạc nhiên trước màn trình diễn của Tùng. Manuel cảm khái nói :”Cậu ta quả thực là một cầu thủ đầy nhiệt tình. Cứ nhìn cái cách cậu ta bức tốc về phòng thủ kìa, đúng là quá đặc sắc”.

Marisa cũng gật gật đầu. Với tư cách là con gái của một cò môi giới lớn như Mendes, mặc dù đang làm mảng truyền thông cho công ty của cha mình, nhưng hiểu biết về bóng đá của cô nàng cũng không hề kém. Cô rất ít khi thấy có một cầu thủ thanh niên nào đá một cách nhiệt tình đến như vậy.

Manuel cười cười nói :”Thế nào rồi, đúng ra giờ này cháu phải rất bận rộn chứ, sao lại có thời gian đi với chú như vầy?”

Marisa lắc lắc đầu nói :”Ngược lại là khác, cháu chỉ rảnh rỗi được khoảng thời gian này thôi. Tiệc giáng sinh của công ty vẫn chưa đâu vào đâu cả, còn phải sắp xếp lịch cho hầu hết các cầu thủ của công ty nữa. Haizz, cháu đang rất đau đầu đây, ra đây với chú chỉ mong giảm stress được một ít thôi”.

Manuel vui vẻ cười, tiếp tục chú ý về phía trận đấu.

Diễn biến trận đấu vẫn như cũ, nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Tùng bổ túc hàng phòng ngự, Belenenses cũng đã cầm chân được Benfica trong hiệp một một cách đầy ngoan cường.

Rui Jorge vỗ vai từng cầu thủ cầu thủ trong phòng thay đồ. Mặc dù cả hiệp 1, đều đang bị Benfica đè lên đánh, nhưng các cầu thủ đều không mảy may cảm giác mệt mỏi, chỉ cảm thấy vô cùng sung sức, một phần vì thể lực được huấn luyện rất tốt. Phần vì được Tùng và Amaral chia sẻ áp lực rất nhiều.

Rui Jorge vỗ vỗ tay, nói lớn: “ Hiệp 2 sẽ là lúc chúng ta vùng lên. Các cậu có lòng tin không?”

“ Có, thưa boss”, cả đám đồng thanh đáp.

“ Tốt lắm, Tùng, cậu tùy tình hình mà triển khai thế tiến công nhé. Đừng lo lắng, đằng sau cậu luôn có đồng đội bảo vệ, cứ yên tâm mà tấn công đi”

Tùng nhìn quanh các đồng đội của mình, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía cậu với nụ cười tươi rói. Cậu cảm giác vô cùng ấm áp, ánh mắt kiên định gật đầu.



Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?