Nhâm Thiếu Hoài! Anh Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 18: Gặp Mặt Tình Địch





Bị Bạc Cơ kéo đi trước sự bất ngờ, ngưỡng mộ và có cả đố kị của mọi người trong tập đoàn khiến Nhâm Thiếu Hoài có chút không thích ứng nổi nhưng anh cũng không thể phản kháng lại cô được, vì Bạc Cơ vốn tính chiếm hữu cao lại thấy anh bị thương lẽ dĩ nhiên lúc này cô như ngọn lửa cháy ngùn ngụt, anh mà bật không khéo cô thiêu anh luôn ấy chứ
Tại phòng làm việc của Bạc Cơ
" Thiếu Hoài, anh ngồi đây đi, dựa vào cái gối lông này này, êm vậy chắc không đau"
" Thiếu Hoài, anh uống nước ép đi, nhiều vitamin sẽ giúp vết thương mau lành"
" Thiếu Hoài, hay anh vào giường nằm nghỉ đi, ngồi vậy em sợ anh đau đấy"
Kêu là lên phòng cô để tĩnh dưỡng mà từ nãy đến giờ " dưỡng" thì có mà " tĩnh" thì chẳng thất đâu, cô cứ mồm năm miệng mười nói xa xả bên tai anh, rồi còn như loăng quăng chạy đi lấy đồ ăn, nước uống cho anh, quyết không để thư kí mang vào sợ làm phiền anh
Thấy cô gái luôn lạnh lùng trước mặt tất cả mọi người kia giờ cứ loạn xị lên vì lo lắng cho anh thưch khiến anh hạnh phúc và ấm áp.


Thấy cô lại chuẩn bị đứng lên đi tìm đồ bổ cho anh, anh lập tức kéo cô lại ngồi trong lòng anh, vòng tay qua ôm chặt cô, còn hư đốn tựa mặt vào ngực cô
" Cơ nhi à, em mà cứ vậy sẽ chiều hư anh đấy"
" Chỉ cần anh không để ý người con gái nào khác, chỉ yêu một mình em thì anh hư cỡ mấy em cũng chịu"
" Thật sao? Vậy giờ nếu anh hư đốn đòi hôn em thì sao?"
Nghe vậy cô lập tức chu mỏ, nhắm mắt chờ đợi nụ hôn của anh, nhìn trông rất buồn cười khiến anh lại nổi hứng muốn trêu chọc cô
" Anh đổi ý rồi, không muốn hôn nữa"
" Anh..."
Cô bị quê liền lập tức tru tréo lên nhưng chưa kịp nói gì thêm thì đã bị bờ môi anh áp đảo trên môi cô, lưỡi anh nhanh chóng càn quấy trong khoang miệng cô, hút lấy dư vị ngọt ngào của cô.

Cô cũng nhiệt tình đáp trả anh, cứ thế hai người quấn quít hôn hít không rời
--------------
Giờ tan làm, Bạc Cơ kiên quyết đòi đưa anh về nhà cô để cô chăm sóc nhưng anh không chịu, lấy lí do anh không thể để mẹ ở nhà một mình được, hôm qua đã không về nhà, hôm nay lại không về mẹ sẽ lo lắng.

Nói hết lời cô mới đồng ý để anh về nhưng với điều kiện phải để cô đưa anh về tận cửa nhà

Chiếc xe Mercedes của cô dừng trước chung cư cũ kĩ, vừa đúng lúc này, Tiểu Vy cũng đi làm về, từ xa cô ta nhìn thấy Nhâm Thiếu Hoài cùng một cô gái ăn mặc sành điệu bước xuống liền chạy lại gọi anh
" Anh Thiếu Hoài...anh Thiếu Hoài"
Nhưng khi chạy đến gần, nhìn thấy Bạc Cơ cô ta liền khựng lại, hình ảnh anh trai cô ta là Trần Tiểu Viễn nhảy lầu tự sát chợt hiện về, người khiến anh trai cô ta phải tự tử không ai khác chính là Bạc Cơ
Năm đó, anh trai cô ta - Trần Tiểu Viễn là nhân viên của Bạc Cơ, nhưng vì nổi lòng tham nên đã ăn cắp hồ sơ mật của công ty để đem bán cho công ty đối thủ - chính là công ty của Vương Ngạn.

Sự việc bại lộ, Bạc Cơ đã cho anh ta lựa chọn, hoặc chặt đi cánh tay đã ăn cắp hồ sơ của cô hoặc cô sẽ giao nộp anh ta cho công ty đối thủ để mặc họ chém giết
Cuối cùng anh ta vì sợ hãi Vương Ngạn nên đã chọn tự chặt tay.

Sau đó, Bạc Cơ giữ lời không đụng đến anh ta nữa, nhưng với Vương Ngạn - con người tàn nhẫn máu lạnh, hắn quyết không tha cho Trần Tiểu Viễn nên đã bức chết anh ta, khiến anh ta phải nhảy lầu tự tử.

Trần Tiểu Vỹ hoàn toàn không hiểu rõ sự tình, vẫn cứ nghĩ sếp của anh trai - chính là Bạc Cơ đã bức chết anh mình nên ôm lòng thù hận, nhưng lực bất tòng tâm vì thế lực của Bach Cơ quá mạnh, cô lại chỉ là một con bé nghèo lấy gì để đấu với Bạc Cơ nên đành nuốt nước mắt nhìn anh ôm hận mà chết
Hôm nay, gặp Bạc Cơ khiến bao nhiêu hận thù trong cô ta sống lại, phải, cô nhất định phải tìm cách trả thù
" Tiểu Vy, em vừa đi làm về sao?"
Tiếng nói của Nhâm Thiếu Hoài đã kéo cô ta trở lại thực tại.

Cô ta nở nụ cười thân thiện giả tạo để đáp lại

" Dạ, thật tình cờ gặp anh, cô đây là...".

Nói rồi nhìn sang Bạc Cơ đang đứng cạnh Nhâm Thiếu Hoài
" Tôi là Bạc Cơ, bạn gái của Thiếu Hoài"
" Bạn...bạn gái"
Hai chữ " bạn gái" vang lên khiến Tiểu Vy sững sờ, Bạc Cơ tàn nhẫn kia đã cướp đi anh trai cô giờ còn cướp cả người đàn ônh cô yêu sao, tại sao ông trời lại bất công đến vậy chứ.

Thấy Tiểu Vy mắt rưng rưng nhìn sang mình, Nhâm Thiếu Hoài định lên tiếng liền bị Bạc Cơ chặn họng
" Thiếu Hoài, anh ra kia mua cà phê cho bọn em đi, lần đầu gặp mặt đâu thể thất lễ thế này được chứ"
Thật ra ý cô là muốn có không gian riêng để cô nói chuyện với Tiểu Vy, cô thực không yên tâm để tên Nhâm Thiếu Hoài thánh thiện kia nói chuyện riênh với Tiểu Vy, cô tin anh nhưnh cô không tin Tiểu Vy, tốt nhất vẫn là nên tự ra tay
Anh lưỡng lự nhìn Bạc Cơ nhưng thấy cô mỉm cười rồi gật đầu ngụ cứ " Anh đừng lo, không sao đâu", anh mới an lòng đi mua cà phê