Ở nhờ nhà cậu

Chương 34: Xin chào, có thể thêm phương thức liên lạc không?






Sau khi di vào cửa hàng quần áo thứ hai, Hứa Khả không thích bộ nào cả, cũng không có nhân viên hướng dẫn chọn đồ giúp cô. Hứa Khả đi dạo một vòng liền đi ra, lúc ra ngoài nhìn thời gian, cũng đã gần đến giờ hẹn, có không đi dạo nữa, trực tiếp đúng đợi ở ngoài quán thịt nướng, sau đó gửi ảnh chụp cho Lý Văn Uy.

Trong lúc chờ Lý Văn Uy; Hứa Khả nhàm chán nhìn xung quang, vừa lúc nhìn thấy Chu Đại đứng cách đó không xa.

Cô...

Sao Chu Đại cũng đến đây?

Trong tay...

Hứa Khả liếc nhìn anh, trên tay anh cầm vài cái túi, nhìn liền biết là túi đựng quần áo nữ.

Chu Đại cũng nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, vẫn ánh mắt lạnh như băng đó, hơn nữa còn đi về phía có như không có chuyện gì xảy ra.

Khi chỉ còn cách vài bước, Hứa Khả đang suy nghĩ có nên chảo hỏi hay không thì Chu Đại đã trực tiếp đi qua người cô.

Đi rồi...

Hứa Khả có chút ngốc, vừa quay đầu nhìn bóng lưng của Chu Đại, muốn xem anh đi đâu, liền nhìn thấy chiếc váy màu hồng nhạt trong túi.

Đó không phải là cái váy cô vừa mới thì sao?

Đúng lúc này, Lý Văn Uy đi tới, một đường chạy vội vàng, lúc đi thang máy cũng chạy, đứng ở trước mắt cô thở hồng hộc: "Xin lỗi, tàu điện ngậm có hơi nhiều người, để cậu phải chờ lâu."

"Không sao." Thừa Khả thu hồi ảnh mắt, "Là quán thịt nướng này đúng không?"

"Đúng vậy, tớ đã đặt bản số 8, chỗ đó cạnh cửa sổ, có thể nhìn phong cảnh. Chúng ta đi vào trước, lát nữa vừa ăn vừa nói chuyện."

Hứa Khả gật đầu, sau khi đi theo Lý Văn Uy đi vào chỉ nhìn thấy Chu Đại đang nói chuyện với người phục vụ ở quầy.

Cô dừng lại, khi Lý Văn Uy nói với người phục vụ vị trí đã đặt trước, lúc quay đầu lại nhìn, cô giả vờ không nhìn thấy; tiếp tục đi về phía trước, mơ hồ nghe thấy Chu Đại nói: "Còn chỗ nào gần cửa sổ không? Bản số 7 hoặc bản số 9, cảm ơn."

"Có, còn một bàn số 9, mời anh đi theo tôi."

Hứa Khả vừa mới ngồi xuống cùng Lý Văn Uy, Chu Đại đã đi tới, người anh rất cao, tỉ lệ dáng người cũng rất tốt, cho dù đi đến đâu cũng gây chú ý, khiến người ta không nhịn được nhìn nhiều thêm vài lần.

Hứa Khả liếc mắt nhìn bóng dáng của anh, theo bản năng quay dầu nhìn sang, nhìn thấy Chu lại ngồi sau chỗ mình.

Một mình Chu Đại đi ăn thịt nướng?

Cô muốn nhìn nên quay đầu lại, Chu Đại ngồi sau lưng, vừa lúc đối diện với cái bóng của cô.

Cùng lúc đó, Chu Đại cũng nhìn cô một cái nhưng không nói gì.

Người phục vụ cầm thực đơn đến, Lý Văn Uy tò mò nhìn theo ánh mắt của Hứa Khả: "Sao vậy?"

Cậu cũng nhìn thấy Chu Đại, sau năm nhất cậu có thời gian rảnh liền đi thực tập, tiếp xúc với rất nhiều người trong xã hội, cảm thấy Chu Đại rất giống ông chủ nào đó cậu đã gặp qua.