Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 500



Chương 500

Lại kết hợp với những dòng lý lịch cá nhân đẹp mắt dài dòng kia, Tô Thư Nghi chỉ cảm thấy ai có thế cưới được người con gái như Elena thì nhất định là do phúc khí đời trước tích được khi cứu vớt hệ ngân hà.

Tô Tư Nghi nghĩ, nếu mình là đàn ông thì nhất định sẽ thích kiểu con gái như Elena, bất kể là người đẹp nào đứng trước mặt Elena cũng đều không nhịn được mà tự ti mặc cảm.

Không chỉ có như vậy, Tô Thư Nghỉ còn cảm thấy Elena trông khá là quen mắt.

Cô luôn cảm thấy dường như bản thân mình đã từng gặp Elena ở đâu rồi, nhưng nếu đã từng gặp người đẹp siêu cấp giống như Elena thì sao cô có thể không có ấn tượng chứ?

Là do cô suy nghĩ nhiều rồi, Tô Thư Nghi thầm nhủ.

Cô không nố tiến lên quấy rầy cảnh đẹp này nhưng Elena thật hiển nhiên là đã nhìn thấy cô.

Tô Thư Nghỉ tiến lên phía trước, chào hỏi: “Chào cô Elena, tôi là Tô Thư Nghi.”

“Ừm” Elena vô cùng thân thiện bắt tay Tô Thư Nghỉ: “Nghe danh đã lâu, rất hân hạnh có thể mời được cô tới phỏng vấn.”

“Cô quá khen rồi, có thể tới phỏng vấn cô chính là vinh hạnh của tôi.” Khách sáo vài câu, hai người ngồi xuống bàn nhỏ uống trà trong phòng khách.

Trước mắt là chén trà trong suốt khí nóng lượn lờ, Tô Thư Nghĩ lấy bút ghỉ âm trong túi xách ra, mở ra một trang ghi câu hỏi, bắt đầu đặt vấn đề.

“Xin hỏi cô có cảm tưởng gì khi đạt được giải thưởng của hoạt động lần này?”

“Xin hỏi tiêu chuẩn chọn nửa kia của cô là gì?

“Xin hỏi cô có cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại không?”

Tô Thư Nghỉ lần lượt đặt ra các câu hỏi phỏng vấn cho phỏng vấn Elena, cô ta luôn rất thân thiện trả lời Tô Thư Nghỉ, hơn nữa cũng không hề mất kiên nhãn.

Tô Thư Nghi nghĩ, Elena thật là hoàn mỹ.

không chỉ xinh đẹp mà lại còn có tài, tính cách cũng rất tốt, không hề ngạo mạn khó tiếp xúc như một số người công thành danh toại khác.

Cuối cùng Tô Thư Nghỉ lấy máy ảnh trong túi xách ra, chuẩn bị chụp ảnh, nhưng lần này lại bị Elena ngăn lại.

“Tôi từ chối chụp ảnh.”

“Vì sao vậy?” Tuy thắc mắc nhưng Tô Thư Nghỉ vẫn cất camera vào túi. Dù sao thì bản thân cũng cần tôn trọng yêu cầu của người được phỏng vấn.

“Bởi vì còn chưa tới thời điểm thích hợp.”

Elena mỉm cười, lấp lửng nói.

Tô Thư Nghỉ nhìn về phía Elena, nụ cười của cô ta không chạm tới đáy mắt.

Trái tim Tô Thư Nghỉ không hiểu sao bông dưng run lên một cái, luôn cảm thấy dường như có gió lốc nào đó sắp đến phá tan sự hạnh phúc không dễ gì mới có được của cø.

Tô Thư Nghi luôn cảm thấy những lời này của Elena là có ý gì đó. Tô Thư Nghi gượng cười không hỏi thêm câu nào nữa. Gô luôn có trực giác rằng kết quả của chuyện này là điều mà cô không dám đối mặt.

Sau khi hỏi xong một câu hỏi cuối cùng, cuối cùng Tô Thư Nghi vẫn không kìm được mà hỏi: “Tại sao cô nhất định phải chỉ định tôi đến phỏng vấn?”

Elena nhìn Tô Thư Nghi và mỉm cười, dường như đã biết trước rằng Tô Thư Nghi sẽ hỏi như thế. Trong mắt cô ta lóe lên một tia quái lạ, trả lời câu hỏi của Tô Thư Nghỉ một cách cực kỳ thẳng thắn.