Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 137: Thiên quỷ đạm hồn (3)





Hắc khí cuồn cuộn dày đặc ùn xuống, cứ như núi Thái Sơn đè vậy, lưỡi liềm sắc nhọn của cây lưỡi hái đen nhánh ánh lên những ánh sáng đen dị thường, Thần Ma Tướng to lớn gầm rú liên hồi, mang theo đó là vô số tiếng gào khóc của âm hồn, quả thật vô cùng đáng sợ, khiến người chưa giao thủ thì đã sợ đến lạnh cả người.



Nhìn thấy lưỡi hái chém xuống với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi, nếu trúng vết chém này, dù có là một tảng đá cũng bị chém thành hai nửa, nhất là trên đó còn mang thêm âm hồn quỷ lực, đục khoét nguyên thần, vô cùng độc địa.



Vân Hà tiên tử mỉm cười, rất ung dung, lưỡi hái còn chưa kịp bổ xuống, Thanh Nghê kiếm đã nhởn nhơ xuất hiện trên đỉnh đầu.



Phù quyết ẩn hiện, thanh quang mạnh mẽ, trên Thanh Nghê kiếm hàng trăm vạn phá ma bùa chú đan xen nhau thành một tấm lưới sáng dày đặc, lưỡi hái to lớn bổ xuống trên tấm lưới sáng, cứ như bổ xuống một cái gối bông vậy, mềm mại và có sức, Vân Hà tiên tử kiếm quyết liên chỉ, đỡ được đòn tấn công này xong, Thanh Nghê kiếm liền biến hóa liên tục, trong không trung phân hóa thành mười mấy cây kiếm nhỏ giống nhau, hình thành một kiếm trận tinh xảo ập về phía Thần Ma Tướng.



Bùa chú phá ma trên Thanh Nghê kiếm vô cùng lợi hại, chuyên dùng để khắc chế âm hồn quỷ vật, có tác dụng phá tà kỳ diệu, đó vốn là thủ đoạn của tiên gia, Thần Ma Tướng do Ôn Lam Tân mượn âm lực của hồn sống ngưng tụ thành, tuy hung tàn, nhưng cũng dám để Thanh Nghê kiếm đánh vào bản thể, thân hình nhấp nháy liên tục, không ngừng lay động, thân thể to lớn như thế mà như không có trọng lượng vậy, lúc tiến lúc lùi, lúc lên lúc xuống, kiếm trận của Vân Hà tiên tử trong nhất thời đến cả miếng da của Thần Ma Tướng cũng chưa đụng vào được.




Cơ thể Thần Ma Tướng như đứng giữa hư và thực, rất linh động, thỉnh thoảng tìm thấy khe hở của Thanh Nghê kiếm liền bổ lưỡi hái xuống, quỷ khí sâu thăm thẳm, vô cùng sắc bén, Vân Hà tiên tử tuy không đến nỗi lúng túng tay chân, nhưng cũng đã tăng thêm một ít phiền phức.



Nếu là đấu pháp và đấu phi kiếm giữa con người và yêu quái, thì cho dù ra sao chỉ cần dùng pháp bảo pháp thuật như vậy mà đánh tới tấp, nếu chỉ nhờ vào tốc độ thân pháp để né tránh đòn tấn công của phi kiếm, chẳng khác nào tự sát, nhưng Thần Ma vốn không phải thực lực, không có thân xác ràng buộc, tốc độ không bị hạn chế, muốn đến là đến, muốn đi là đi, nhất là cây lưỡi hái xuất thần nhập quỷ, cứ luôn bổ xuống từ những góc độ không ngờ, đúng là khó mà ứng phó. Truyện "Phật Đạo "



Vân Hà tiên tử tuy đạo hạnh tăng cao, còn có tiên kiếm trong tay, thực lực thêm tăng, nhưng thủ pháp ngự kiếm chưa được thuần thục, Thanh Nghê kiếm cũng chưa được thần hành hợp nhất, đối phó với Thần Ma Tướng hư vô phiêu diêu này tuy đang chiếm thế thượng phong, nhưng trong nhất thời cũng không thể tấn công được.



Vân Hà tiên tử cũng không nóng vội. Người đến tuy thực lực mạnh mẽ, nhưng Huyền Võ lão đạo và Chu Thanh cũng không thua kém gì, nhất là Chu Thanh có mấy tông thượng cổ pháp bảo trong tay, e là nếu thi triển ra, người đến cũng không phải là đối thủ.



Hắn chỉ muốn tự bảo vệ mình, không muốn chém giết, Vân Hà tiên tử vô cùng thông minh, những ngày này tuy đạo hạnh tăng cao, nhưng không hề tự đại, kẻ địch thực lực lớn mạnh, mình vẫn còn kém xa, bây giờ đối phương thả Thần Ma Tướng ra để công kích mình, rõ ràng là coi khinh mình, cứ thế, lại hợp với tâm ý của mình, nhân cơ hội thực chiến này, rèn luyện thuật ngự kiếm của mình một chút cũng hay, tuyệt không tham công mà mạo muội tấn công, tránh để đối phương thừa cơ, sẽ liên lụy đến Chu Thanh.



Vân Hà tiên tử dù gì cũng đã bước vào ngưỡng cửa của Phản Hư, lại có tiên kiếm trong tay, trong lúc chiến đấu, Thanh Nghê kiếm càng dùng càng thuần thục, dần dần Thần ma Tướng phản kích càng lúc càng ít, phân ra chín phần lực đạo để né tránh đòn tấn công từ Thanh Nghê kiếm của Vân Hà tiên tử, nào còn rảnh tay nữa, lợi thế đã ngã về một bên.



Thần ma do Ôn Lam Tân tế luyện là dựa vào ưu thế hư vô của bản thân, không sợ sự tấn công của những phi kiếm pháp bảo bình thường, cũng tương đương với những nhân vật Phản Hư sơ kỳ, hơn nữa Thần Ma Tướng vẫn không thể sử dụng pháp thuật, nếu là chiến đấu với những tu sĩ bình thường, thì cũng chẳng sợ, nhưng cây Thanh Nghê kiếm của Vân Hà tiên tử lại đúng là khắc tinh của nó.



Nói về Hiên Viên pháp vương tế xuất sát thủ, Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ, chín bé gái trắng trẻo, mập mạp đáng yêu bò lăn trên mặt đất, đứa nào cũng chẳng khác gì người sống, biến hình dạng, mặt xanh răng nanh, tóc trắng mắt đỏ ngầu, thân hình và tay cùng tỷ lệ, hai tay thô dài, dài đến tận đầu gối, đụng được đến cả lòng bàn chân, toàn thân đều là bạch cốt, không hề có tí da thịt nào, nhìn thấy cả khung xương yếu ớt.



Nhất là trên phần xương trắng lờ mờ có vô số chú văn nổi lên và lưu động, một mùi khủng khiếp kỳ dị từ những chú văn lưu động phát tán ra, bất cứ đạo sĩ nào nhìn thấy cũng biết ma vật kinh khủng này không dễ gì đối phó.



Hiên Viên pháp vương nghe Chu Thanh gọi ra tên, liền cười hai tiếng quái lạ, giọng nói bén ngót: “Đông Tử quả là biết hàng, biết tuyệt kỹ thành danh của lão tổ ta năm xưa, hôm nay cho ngươi nếm thử mùi vị của Cửu Quỷ dụ hồn sống !”




Đạo bào màu vàng kim phất một cái, khung xương của chín con Thiên Quỷ lách cách quay sang, thân hình lặn vào hư không một cách kỳ lạ, Chu Thanh thấy tình cảnh này kêu lên một tiếng: “Hay !” Mười hai cây Đô Thiên Minh Vương kỳ động đậy theo ý, bắn ra, nhưng không phải bắn về phía hắn, mà bắn về phía Vân Hà tiên tử đang chiến đấu với Thần Ma Tướng.



Mấy trăm cây ma môn phi kiếm được luyện chế từ Huyền Âm hắc băng vung loạn xạ về phía Huyền Võ lão đạo, bên trong còn mang theo cả Tử Ngọ Hàn Triều, biến những chỗ xung quanh Huyền Võ đạo lão trong phạm vi 3 trượng đều bị ngưng tụ thành một tảng băng đen nhánh, lờ mờ bên trong tảng băng có vô số phi kiếm đâm chém loạn xạ, lớp băng tầng cứng chắc cứ như không khí vậy, không hề cản nổi những cây phi kiếm này.



Không biết Huyền Võ lão đạo bị đông kết bên trong như thế nào rồi, nhưng Chu Thanh cũng không còn tâm trí mà lo tới nữa, Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ là thân ngoại hóa thân chi pháp đỉnh nhất trong yêu ma đạo, một khi tế luyện thành công, uy lực vô biên, Thiên Quỷ dụ hồn, Tiên Phật cũng phải tránh.



Nhưng Thập Nhị Đô Thiên Thần Ma của Chu Thanh còn cao minh hơn, Đô Thiên Ma thần đến từ thời cổ xưa thiên địa sơ khai, uy lực của nó đủ để hủy thiên diệt địa, trùng kiến lục đạo luân hồi, nhưng hiện giờ Chu Thanh chỉ có thể dùng Minh Vương Kỳ để ngưng tụ phân thân, nhưng muốn hóa ra hình thể như Cửu Tử Mẫu thiên quỷ này, Chu Thanh còn kém xa, cho dù là công lực của Tam Thanh Đạo Tôn, Tây Phương Phật Đà cũng không đủ để triệu hồi ra bản thể của Thập Nhi Đô Thiên Thần Ma.



Không hóa ra hình thể, thì không thể tấn công, Chu Thanh chỉ đành dùng cờ phướn trận pháp để bảo hộ cho Vân Hà tiên tử có công lực yếu nhất, mong là có thể mượn uy của thái cổ Thần Ma mà áp chế sự xâm nhập của Thiên quỷ dụ hồn, còn về hắn thì, đã có Cửu Nhật Kim Ô pháp y hộ thể, muốn tự bảo vệ mình chắc là không thành vấn đề. Truyện "Phật Đạo "



Điểm lợi hại nhất của Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ chính là có thể đi xuyên qua bên trong nhiều không gian, bất cứ lúc nào cũng có thể ra một nhát chí mạng, các pháp bảo đạo pháp đều không cách nào khóa được sự công kích của nó, dĩ nhiên những pháp bảo lợi hại cũng có thể đi xuyên qua nhiều không gian song song, tỉ như những pháp bảo Phong Thần như Khốn Tiên thừng, Roi đả thần, Hóa Huyết đao, nhưng với thực lực hiện tại của Chu Thanh, e là cái thủ đoạn đi xuyên qua nhiều không gian song song, Chu Thanh vẫn chưa thực hiện được, chỉ có tiên nhân mới có thể làm được thôi.



Những tu sĩ bình thường, đã tu đến Phản Hư cảnh giới, đều có thể phá không gian, dưới đáy động Trường Bình, Ôn Lam Tân và Hiên Viên pháp vương chính là đã dùng phương pháp này để độn tẩu.



Cách phá không gian để độn tẩu tiêu hao rất nhiều pháp lực, đến lúc khẩn cấp, những người tu đạo bình thường cũng sẽ dùng đến, nhưng phương pháp này, chỉ có thể mở ra một không gian song song, nhưng không thể đi xuyên qua trong hàng ngàn hàng vạn cái không gian song song một cách như ý, khoan hẵng nói đến chuyện tiêu hao bao nhiêu pháp lực, cho dù có pháp lực như thế, cũng sẽ bị mất đi trong không gian, tìm về thế giới vốn của nó.



Còn Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ này lại có bản lĩnh như thế, không tiêu hao chút sức lực nào, thì có thể làm được cái chuyện mà đến tiên nhân cũng không thể làm nổi, lại thêm có mối quan hệ kỳ diệu với bản thể của người tế luyện, nên không sợ bị lạc mất không gian.



Hậu quả của cái năng lực khủng khiếp này chính là không có pháp bảo và pháp thuật có thể công kích thiên quỷ, bất cứ người tu đạo nào cũng phải dùng cạn chân nguyên mà tử vong dưới sự tấn công vô cùng vô tận của đám Thiên quỷ này, lại thêm chỉ cần Thiên quỷ tiếp xúc đến thân thể, thì sẽ hấp thụ tinh huyết nguyên thần, vô cùng lợi hại.



Những người tu đạo gặp phải đám thiên quỷ này, ngoại trừ dùng pháp bảo lợi hại hộ thể ra, thì không còn cách nào nữa, càng không thể phá không gian mà Độn Tẩu, lúc đi xuyên qua không gian, Thiên Quỷ sẽ như cá gặp nước vậy.




Những pháp bảo hộ thân bình thường dưới sự tấn công của Thiên Quỷ đều không hề có năng lực kháng cự nào, Chu Thanh cuối cùng đã hiểu tên yêu già Hiên Viên pháp vương này năm xưa làm sao có thể tung hoành thiên hạ, thống lãnh thiên hạ yêu tộc, chỉ dựa vào Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ, trên cơ bản đã đủ để càn quét thiên hạ rồi.



Chu Thanh chỉ biết vật này, nhưng lại không có phương pháp tế luyện, nếu không thì mặc cho tế luyện có khó khăn đến mấy, Chu Thanh cũng phải luyện cho ra cái thứ này.



Cùng lúc với Chu Thanh vung ra cờ lệnh, hai cái xương vai dài hiện ra từ trong hư không, bạch cốt sắc nhọn bắt về phía mặt của Chu Thanh, thế như chớp giật, thân hình Chu Thanh khẽ chớp, thổi ra một hơi dài, nguyên lực nước dày đặc trong không trung ngưng kết thành những quả cầu nước to cỡ nắm đấm, bao bọc bên ngoài quả cầu nước là những tia chớp, đó chính là Thái Ất Thủy Lôi thu nhỏ, bay về phía mấy cái bạch cốt.



Răng rắc ! Răng rắc ! Một cánh tay bằng xương trắng bắt lấy quả cầu nước được thủy lôi bọc lại, Thái Ất Thủy Lôi uy lực to lớn vẫn chưa kịp phát nổ, thì đã bị móng vuốt sắc nhọn của bạch cốt đã bóp nát vụn, hóa thành những nguyên lực vụn nát rồi biến mất trong không trung, một bạch cốt khác vẫn cứ thế tiến đến, muốn chụp lấy mặt của Chu Thanh.



“Đám thiên quỷ này thật là lợi hại !” Trong lòng Chu Thanh thất kinh, Thái Ất thủy lôi của mình tuy chỉ phát ra trong lúc cấp bách, uy cũng đã bất phàm, e là đến cả phi kiếm thượng đẳng mà gặp phải cũng sẽ nát thành mảnh vụn, nhưng trong móng vuốt của Thiên quỷ cứ giống như đậu hủ vậy.



May mà Chu Thanh đã đoán trước được sự việc, cơ thể thoắt cái đã ở ngoài ba trượng, miễn cưỡng né được đòn tấn công.



Lúc thân hình Chu Thanh vẫn chưa định hình,một tiếng rầm từ sau lưng vang lên, thân hình Chu Thanh lảo đảo, Cửu Nhật Kim Ô pháp bào hồng quang sáng rực, chín cái tam chảo kim ô bay ngang qua đại hồng pháp bào, trong tích tắc hỏa diệm màu vàng kim cháy rực, bảo vệ Chu Thanh bên trong.



Chu Thanh lăn lộn dưới đất, rồi đứng dậy, nhìn thấy một con Thiên Quỷ để lộ ra nửa thân người từ trong hư không, nhe ra hàm răng trắng nhọn hoắc, hình như đang nhìn thẳng vào mình mà cười quang quác