Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc

Chương 50: Hợp Nhất



Nhìn thấy danh sách do ban tổ chức gửi đến, có không ít người dụi mắt chính mình.

【Thế mà Sở Thần còn lọt vào danh sách nam diễn viên phụ xuất sắc nhất? Đây là giải thưởng Trường Bách, mà hắn còn là người mới mới đóng phim lần đầu! 】

【Trời ạ? Đây là đi cửa sau sao?】

【Là giải thưởng Trường Bách đó nha, cậu thử đi cửa sau một lần xem? Coi như là Kinh Huy cũng không đi được cửa sau. 】

【Vậy Sở Thần sẽ giành được giải thưởng người mới hay giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất? 】

【Hẳn là giải thưởng người mới đi, cậu ấy lọt vào danh sách nam diễn viên phụ xuất sắc nhất đã là một sự khẳng định rồi, đến cùng cậu ấy vẫn là người mới. 】

【Vậy tui dám cá anh ấy có thể là nam diễn viên phụ xuất sắc nhất! Muốn đánh cược thì đánh cược một trận lớn đi. 】

【Im lặng, các cậu cứ như vậy mà khẳng định anh ta nhất định sẽ giành được một giải thưởng thôi sao? Cũng có thể là chạy song song cùng nhau nha. 】

【Cảm thấy giải thưởng người mới vẫn có thể đến tay, dù sao vai Vô Danh cậu ấy diễn thật sự rất giống, bản thân bộ phim cũng rất thú vị.】

【Chỉ có một mình tui đập đến CP sao? Như chúng ta đã biết, muốn ban tổ chức đề cử, cũng cần đoàn làm phim cung cấp danh sách trước. Kinh Huy không chỉ đăng ký giải diễn viên mới xuất sắc nhất cho Sở Thần, mà còn đăng ký giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cho cậu ấy. Anh ấy vô cùng tin tưởng cậu ấy, vô cùng yêu cậu ấy! 】

【Cho dù muốn đập vẫn là tỷ tỷ sẽ đập, muội muội thụ giáo.】

Thật ra không đề cập đến những người trên mạng, lúc Tu Tâm biết mình được đề cử giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, cũng lắp bắp lấy làm kinh hãi. Lúc trước cậu đã được phổ cập khoa học dài hạn để nhận giải Trường Bách, cậu biết việc đề cử giải thưởng rất khó, thậm chí có thể tính là thành tựu của một diễn viên.

Khi Tần Ngọc, Nhiếp Vũ Nùng liên tục chúc mừng cậu, cậu chỉ có thể nói một tiếng: "May mắn may mắn."

" "May mắn" ở chỗ nào? Tại sao không có ai may mắn như vậy? " Nhiếp Vũ Nùng chống nạnh nói, nhìn bộ dáng nhỏ bé của cô, người không biết còn tưởng cô mới là người được đề cử.

Nhưng bản thân cô cũng có một đề cử giải ảnh hậu, đây là lần đầu tiên cô được đề cử cho một giải thưởng quan trọng như vậy. Trên thảm đỏ giải thưởng Trường Bách sắp tới, cô cũng là một người mới giống như Tu Tâm.

Trên đường đợi đi thảm đỏ, Nhiếp Vũ Nùng vẫn rất căng thẳng không nhịn được hỏi đi hỏi lại Tu Tâm xem trạng thái bây giờ của cô có ổn không, mỗi một lần như vậy Tu Tâm sẽ không ngại phiền mà an ủi cô.

Đối mặt với sự dịu dàng của Tu Tâm, Nhiếp Vũ Nùng chỉ muốn giữ chặt cánh tay cậu làm nũng: " Ô ô ô, Sở Thần may mà còn có em..."

Nào ngờ tay cô còn chưa kịp đụng vào Tu Tâm đã bị Tần Ngọc kéo về, theo bản năng cô trêu ghẹo nói: "Anh Tần, anh làm sao vậy? Ăn dấm sao? "

Nhưng cô nói đến một nửa bỗng nhiên phát hiện ánh mắt Tần Ngọc có chút không đúng, giống như phát hiện chuyện gì đó cô lén quay đầu lại, nhìn theo ánh mắt Tần Ngọc.

Sau đó rất nhanh nhìn thấy một đại soái ca với đôi chân dài đi về phía họ, hắn đi qua chỗ nào, nhân viên công tác vốn đang ồn ào yên tĩnh lại chỗ đó.

Có người cúi đầu kinh hô: " Kinh tổng sao lại đến đây! "

Nhiếp Vũ Nùng cũng không ngờ hôm nay Kinh Huy lại đến lễ trao giải, bằng không mượn một trăm lá gan của cô, cô cũng không dám động tay động chân với Tu Tâm. Tuy là Kinh Huy sẽ không làm gì cô, nhưng ánh mắt của hắn rất khiến người ta cảm thấy sợ hãi...

Mỗi lần Nhiếp Vũ Nùng muốn đùa giỡn Tu Tâm, ánh mắt của Kinh Huy đều giống như lợi kiếm, gần như muốn đem cô lăng trì.

Nhiếp Vũ Nùng một bên sợ hãi, một bên không nhịn được cảm khái có thể từ bé Kinh Huy uống giấm mà lớn lên, bằng không làm sao có thể dưỡng thành thuộc tính như cái bình giấm như vậy?

Thường ngày Kinh Huy không muốn lộ diện trước mặt công chúng, cho dù có lễ trao giải hàm lượng lớn đến đâu hắn cũng sẽ không tự mình đến đây, cho nên Nhiếp Vũ Nùng theo thói quen cảm thấy đêm nay cũng sẽ không nhìn thấy Kinh Huy. Cô lại quên mất, từ sau khi Tu Tâm tiến vào giới giải trí, nơi nào có Tu Tâm thì sẽ có Kinh Huy.

Nhiếp Vũ Nùng không nhịn được nhìn Tu Tâm, cảm thấy tình yêu thật khiến người ta mù quáng, vậy mà có thể làm cho một người thay đổi lớn như vậy. Nhưng mà cô lại cảm thấy... Nếu có thể đuổi kịp Tu Tâm, mù thì mù đi. Nếu mà không phải là cô nhận ra Tu Tâm đối với cô một chút ý tứ cũng không có, coi như là bị Kinh Huy theo dõi, cô cũng muốn thử theo đuổi Tu Tâm.

Nhiếp Vũ Nùng hai mắt đẫm lệ, đáng tiếc là đầu năm nay làm mỹ nữ rất không ngon.

Mỹ nữ đương nhiên sẽ không ngon, đi cạnh Tu Tâm cô cũng nhận ra thảm đỏ hôm nay không phải sân nhà cô.

Khi đoàn làm phim《Hiệp sĩ》cùng nhau bước lên thảm đỏ, đại pháo đều nhắm ngay hai người Kinh Huy và Tu Tâm!

Tu Tâm vốn muốn quán triệt "đối Kinh phương châm" của cậu, cách Kinh Huy xa một chút, kết quả cậu vừa muốn cách xa Kinh Huy, Kinh Huy lại nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích, tất cả mọi người vẫn đang chụp."

Hơi thở của hắn và bàn tay hắn đặt ở thắt lưng đều khiến Tu Tâm cảm thấy có chút không được tự nhiên. Thật ra giữa trai thẳng ôm eo rất phổ biến, trong 10 cái CP, đều có 9 cái có hình ôm eo.

Tu Tâm lại là lần đầu tiên để cho người khác ràng buộc, cũng là lần đầu tiên để cho người khác đụng vào vị trí mẫn cảm như vậy.

Nhưng nếu cậu muốn tránh thoát Kinh Huy mà nói, động tác lại quá rõ ràng. Cậu chỉ có thể duy trì động tác ban đầu, duy trì nụ cười ôn hòa nhưng không thiếu phần lễ phép trong giọng nói "bên trái", "bên phải", "giữa" của các nhiếp ảnh gia.

Cũng may thời gian chụp ảnh trên thảm đỏ cuối cùng cũng trôi qua, Tu Tâm nhẹ nhàng linh hoạt thoát khỏi vòng tay Kinh Huy theo những người khác trong đoàn phim đến bên cạnh MC trên thảm đỏ tiếp nhận phỏng vấn.

Cuộc phỏng vấn này có lẽ là một trong những phần náo nhiệt nhất của toàn bộ buổi lễ, trong đó các phóng viên sẽ tìm cách đào hố và tạo ra các điểm nóng cho các minh tinh trước khi công bố kết quả.

Tu Tâm thật không ngờ, ngay từ đầu buổi phỏng vấn, đã có một phóng viên thẳng thắn đặt câu hỏi cho cậu. Đương nhiên đây không phải điều khiến Tu Tâm kinh ngạc nhất, làm cho cậu kinh ngạc nhất chính là chiếc mặt nạ được đeo trên mặt phóng viên này, không phải là loại mặt nạ đẹp mắt đắt tiền, mà là loại mặt nạ nhựa plastic giá rẻ được bán rong bên đường.

Phóng viên này mua mặt nạ của Tôn Ngộ Không, một chiếc mặt nạ nhỏ thậm chí không thể che đậy hoàn toàn hai má và thịt của anh ta, nhìn qua có chút buồn cười.

Tu Tâm không biết vì sao phóng viên này lại ăn mặc như vậy, nhưng có một số đồng nghiệp lại hiểu được dụng ý của anh ta. Trước đó, trong buổi công chiếu 《Hiệp sĩ》, có một phóng viên cố ý gây khó dễ cho Tu Tâm, trở về không bao lâu liền mất việc. Phóng viên này hiển nhiên là muốn dùng mặt nạ này ngăn cản Kinh thị trả thù anh ta.

Một số người không thể không bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với lòng can đảm muốn tìm đường chết của phóng viên này.

"Xin hỏi Sở Thần, cậu được đề cử giải nam diễn viên mới xuất sắc nhất và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, bây giờ cậu có cảm giác gì? Cậu nghĩ cậu có thể nhận được cả hai giải thưởng không? Cậu nghĩ cậu có lợi thế gì so với các diễn viên được đề cử khác? "

Được lắm, vị phóng viên này vừa lên tiếng đã đưa ra một loạt vấn đề đào hố kinh điển, nếu Tu Tâm không cẩn thận trả lời sẽ rất dễ bị người ta bắt được sơ hở trong lời nói, mượn đề tài bôi đen cậu.

Cũng may Tu Tâm sẽ không rơi vào cạm bẫy rõ ràng như vậy: " Có thể đến tham gia một sự kiện lớn như vậy, đương nhiên tôi rất vui vẻ. Cho dù cuối cùng tôi có thể nhận được giải thưởng không, tôi nghĩ rằng đề cử là một sự khẳng định đối với tôi. Đối với các diễn viên được đề cử khác, tôi cảm thấy chuyện này đối với tôi là một lợi thế. "

Khi Tu Tâm nói đến đây, các phóng viên ồn ào phát ra một tiếng kinh hô, bọn họ không ngờ Tu Tâm lại thẳng thắn nói so với các diễn viên khác cậu "có lợi thế". Cho dù Tu Tâm nói gì, cậu đều sẽ bị cõng cái danh "tự cao tự đại" này, còn có thể bị fan của các diễn viên đề cử khác chế giễu.

Mọi người ồn ào dựng thẳng lỗ tai lên, sợ bỏ sót bất kỳ chữ nào kế tiếp của Tu Tâm.

Kết quả lại nghe Tu Tâm cười cười tiếp tục nói: " Ưu thế của tôi là tôi có Phật tổ che chở, A Di Đà Phật. "

Nói xong Tu Tâm còn phật lễ một cái, các phóng viên vốn muốn xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn trên mặt biểu cảm đều ngưng đọng, cảm giác mình bị Tu Tâm lừa gạt tình cảm. Được Phật tổ phù hộ đây là ưu thế gì?

Phóng viên đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không cũng có chút ảo não, nhưng rất nhanh anh ta lại ném ra một câu hỏi, chẳng qua vấn đề này là hỏi Kinh Huy: " Xin hỏi Kinh đạo, ngài cảm thấy bản thân bộ phim sẽ giành được giải thưởng gì? Tần Ngọc, Nhiếp Vũ Nùng, Sở Thần bên cạnh ngài đều có giải thưởng riêng được đề cử, ngài cảm thấy ngài có lòng tin vào giải thưởng của họ không? "

Người đeo mặt nạ chính là dũng sĩ! Dám trực tiếp xuống tay với Kinh Huy!

Vấn đề này hỏi cũng rất có trình độ, một vấn đề phía trước không nói, một vấn đề tiếp theo Kinh Huy rất khó trả lời. Nếu như hắn thay bọn Tu Tâm khiêm tốn, vậy rất có thể sẽ làm cho người khác cảm thấy đạo diễn như hắn đối với biểu hiện của các diễn viên không hài lòng. Nếu hắn cảm thấy bọn Tu Tâm đều sẽ đoạt giải thưởng, như vậy nếu như cuối cùng bọn họ không có đoạt giải thưởng, trên báo có thể viết bọn họ cô phụ sự chờ mong của Kinh Huy.

Cây bút trên tay phóng viên thật sự không có lỗ hổng, tất cả mọi người đều đang chờ Kinh Huy trả lời hai câu hỏi này như thế nào. Nào ngờ Kinh Huy chỉ nói bốn chữ: "Không thể trả lời."

Không khí trên sân ngưng đọng, mọi người thật không ngờ Kinh Huy lại không nể mặt như vậy. Nhưng rất nhanh bọn họ nhớ đến thân phận của Kinh Huy, Kinh Huy là một người đàn ông có thời gian đáng giá ngàn vàng, một phóng viên bình thường làm sao có cơ hội phỏng vấn được hắn? Giống như những năm trước mọi người căn bản không thể nhìn thấy hắn trong trường hợp tương tự, nghĩ tới đây mọi người đều thoải mái trở lại.

Tuy nhiên, khi mọi người cho rằng Kinh Huy sẽ buông micro xuống, Kinh Huy lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng tôi rất tin tưởng vào các diễn viên do chính tay tôi chọn ra."

Lúc Kinh Huy nói ra những lời này, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn Tu Tâm, đáy mắt là thâm tình mọi người không thể nhìn thấu.

Các phóng viên phản ứng lại nhao nhao ấn nút chụp ảnh, ghi lại cảnh tượng trước mắt. Thật ra phần phỏng vấn này cũng livestream, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, trong phòng livestream thuận lý thành chương mà nổ tung!

【A a a a! Nhìn nhau! Nhìn nhau!】

【Nếu câu nói này của Kinh Huy, không phải để chỉ Sở Thần tôi không tin! 】

【Bốn bỏ năm lên, Kinh Huy anh đây là come out trước ống kính nha! 】

【Kinh Huy tại sao anh lại dùng ánh mắt có thể khiến người ta mang thai nhìn vợ tôi!】

【Cảm ơn câu hỏi của phóng viên này, chúng ta hãy nói: Cảm ơn Tôn Ngộ Không!】

【XS, bình phong Tề Thiên Đại Thánh bị hại.】

Phóng viên đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không này hiển nhiên cũng rất hài lòng với chiến tích của mình, còn muốn tiếp tục đặt câu hỏi. Nhưng mà đúng lúc này đồng nghiệp của anh ta cũng không nghe theo, loại liên kết phỏng vấn này làm sao có thể để cho một phóng viên chiếm hết được?

Trong cuộc tranh giành phỏng vấn của các phóng viên, thời gian cho họ nhanh chóng trôi qua, họ trả lời câu hỏi cuối cùng không ngần ngại bước vào hội trường của lễ trao giải.

Bọn Tu Tâm đi thảm đỏ xem như tương đối muộn, dù sao trong đoàn người bọn Tần Ngọc và Nhiếp Vũ Nùng địa vị đều rất lớn, Kinh Huy càng không thể dùng địa vị để cân nhắc. Vì vậy, khi họ bước vào sảnh chính, họ phát hiện đại sảnh đã sớm bị người phủ kín.

Có không ít diễn viên đang trò chuyện xung quanh, các nhiếp ảnh gia chụp ảnh không ngừng vây quanh họ. Nơi này tuy không có rượu, nhưng lại có một loại "trù tính đan xen".

Bọn Tu Tâm vừa tiến vào đại sảnh, lập tức có nhiếp ảnh gia nhắm ống kính vào bọn họ. Cũng may họ chỉ là chụp từ xa, không quấy rầy đến bọn Tu Tâm.

Trong bầu không khí như vậy, Tần Ngọc và Nhiếp Vũ Nùng cũng đi tìm bạn tốt trong giới trò chuyện. Tu Tâm và Kinh Huy lại tìm được vị trí của mình ngồi xuống, rõ ràng một người là đạo diễn, một người là nam phụ, ban tổ chức lại an bài vị trí của bọn họ cùng một chỗ.

Nhìn vị trí này, trong lúc nhất thời Tu Tâm vẫn chưa lập tức ngồi xuống.

Nhưng Kinh Huy lại đi đến bên cạnh cậu, đem cậu đặt ở trên ghế dựa, lúc hắn đứng dậy, ở bên cạnh Tu Tâm lưu lại một câu: "Sở Thần, em không cần trốn tránh tôi như vậy. "

Buổi lễ lúc này vô cùng náo nhiệt, mà thanh âm Kinh Huy lại rất nhỏ, nếu như không phải tai Tu Tâm thính hơn người khác, rất có khả năng cậu sẽ bỏ sót những lời này. Những lời này nghe có vẻ không có gì không đúng, nhưng Tu Tâm lại có trực giác không đúng.

Cậu muốn hỏi Kinh Huy có ý gì, nhưng lúc này MC buổi tối lại bắt đầu lên sân khấu, các khách mời nhao nhao ngồi xuống -- lễ trao giải Trường Bách sắp bắt đầu.

Loại lễ trao giải này thực sự rất nhàm chán, ngay cả khi giải thưởng Trường Bách là một giải thưởng rất quan trọng. Mỗi giải thưởng trong buổi lễ trước tiên phải công bố những tác phẩm hoặc nhân vật được chọn, sau đó cho mọi người xem các đoạn được chọn, cuối cùng công bố giải thưởng cuối cùng một cách bí ẩn. Quá trình này một lần hai lần còn có thể làm cho người ta cảm thấy kí.ch thích, năm sáu lần sau đó cũng chỉ có thể làm cho người ngoài cuộc cảm thấy mệt mỏi. Nếu không có máy quay ở đây, e rằng có không ít người sẽ ngáp.

Tu Tâm lại thủy chung như chuông ngồi yên ở vị trí, không thấy một chút thất thần, dù sao cậu cũng là người có thể trực tiếp ngồi thiền cả ngày.

Trong mắt cậu, đêm gala cũng không nhàm chán, không chỉ có một vài tiết mục được dàn xếp trên đường đi lễ. Rất nhiều giải thưởng《Hiệp sĩ》cũng lọt vào vòng chung kết, cũng đủ để cậu có chút hồi hộp.

Nhưng mà tuy《 Hiệp sĩ 》rất ưu tú, cũng sáng tạo ra kỳ tích phòng vé, nhưng bởi vì đề tài hạn chế, rất nhiều giải thưởng《Hiệp sĩ》đều chỉ có thể chạy theo. So với phim võ hiệp, ban tổ chức vẫn ưu ái hơn cho các bộ phim chính kịch chủ đề hiện đại.

Tu Tâm thấy vậy không nhịn được nhíu mày, có rất nhiều giải thưởng, cậu đều cảm thấy biểu hiện của《Hiệp sĩ》tốt hơn, cậu không biết vì sao ban tổ chức lại trao giải thưởng cho đoàn làm phim khác. Ngược lại Kinh Huy cũng không có phản ứng gì, đối với hắn tình huống này sớm đã dự liệu.

Mặc dù phim võ hiệp là đặc trưng trong nước, nhưng bây giờ võ hiệp đã sớm có chút nhỏ, vốn có thể khiến toàn cầu theo đuổi "Kung Fu nước C" đã sớm dần dần biến mất trong rạp chiếu phim. Nhưng dù sao hắn làm phim cũng không phải là vì đoạt giải, cho nên hắn cũng đem những giải thưởng này để ở trong lòng.

Ngược lại, khi MC bắt đầu nhắc tới "Giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất", hắn hơi ưỡn người lên, màn hình livestream cũng lập tức trở nên náo nhiệt.

【Bắt đầu chưa? Bắt đầu chưa?】

【Sở Thần ca ca đấm!】

【A trời ạ, tôi thật căng thẳng, cho dù lát nữa tuyên bố ảnh đế, tôi cũng không căng thẳng như vậy.】

Trong tiếng cầu nguyện của mọi người, MC bắt đầu giới thiệu từng diễn viên lọt vào vòng chung kết, đồng thời trên màn hình lớn của sân khấu chính cũng xuất hiện các đoạn phim lọt vào vòng chung kết.

Khi MC giới thiệu đến Tu Tâm, một hòa thượng áo trắng xuất hiện trên màn hình lớn. Tầm mắt trong trẻo lạnh lùng của hắn giống như xuyên thấu qua màn hình nhìn thẳng về phía tất cả mọi người bên ngoài màn hình, không ít người sau khi đối diện với tầm mắt ấy, trong lòng không khỏi nhảy dựng.

Cho dù là anti Tu Tâm cũng không thể không thừa nhận trong một đám diễn viên được đề cử, Tu Tâm vẫn là chói mắt nhất.

Trên đây là những diễn viên lọt vào danh sách "Diễn viên mới xuất sắc nhất", họ là những ngôi sao tương lai của showbiz chúng tôi. MC khoa trương nói: "Vậy ai sẽ là ngôi sao sáng nhất?"

Lúc này ống kính không ngừng di chuyển giữa Tu Tâm và các diễn viên khác lọt vào vòng chung kết, trái tim khán giả cũng được nâng lên, thấy bầu không khí khẩn trương được tạo ra, MC và khách mời được mời đến trao giải mới tuyên bố trong một trận hồi hộp: "Anh ấy là -- Sở Thần! Chúng ta hãy chúc mừng Sở Thần! "

Sau khi nghe được tên của mình, tuy Tu Tâm có chút lạnh nhạt, nhưng cũng khó tránh khỏi có chút vui vẻ, bởi vì đây là lời tán thưởng đối với cậu. Cậu đứng dậy đi về phía sân khấu nhận cúp và giấy chứng nhận danh dự cho "Người mới xuất sắc nhất" từ các khách mời trao giải.

Sau khi nhận giải thưởng, MC hỏi cậu về cảm xúc giải thưởng như thường lệ.

Là một người quản lý đủ tư cách, Tuân Duệ Nhã đã sớm giúp Tu Tâm chuẩn bị xong lời phát biểu đoạt giải thưởng, Tu Tâm biết nói nhiều sai nhiều, chỉ thành thành thật thật đem phần cảm nhận đoạt giải thưởng này kể lại một lần rồi mới xuống sân khấu.

Thấy Tu Tâm giành giải người mới xuất sắc nhất, có người vì cậu vui vẻ, nhưng cũng có người không vui lắm.

【A a a a! Sở Thần quá tuyệt vời! Mới bước chân vào showbiz đã có điểm xuất phát cao như vậy, trực tiếp giành được giải Trường Bách diễn viên mới xuất sắc nhất! Quá mạnh.】

【Sở Thần nhận giải diễn viên mới xuất sắc nhất, tôi cũng rất vui vẻ, nhưng điều này đại biểu cho anh ấy không liên quan gì đến giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, có chút thất vọng...】

【Giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất lúc nào cũng có thể lấy được, giải diễn viên mới xuất sắc nhất bỏ lỡ thời kỳ người mới sẽ không lấy được. 】

【Fan Sở Thần thật sự là tâm cao hơn trời, mạng mỏng hơn giấy, có một giải người mới xuất sắc nhất các người cứ vui vẻ đi, còn dám nghĩ đến giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Các người nói đến ba người lọt vào danh sách nam diễn viên phụ xuất sắc nhất là Xương Thịnh, Văn Tử Diệu, Cát Huệ Lợi, người nào người nấy không phải đều là diễn viên gạo cội sao? Không phải so với Sở càng mạnh hơn sao? 】

【XS, diễn viên gạo cội nhất định là mạnh nhất sao? Vậy còn đánh giá gì nữa? Trực tiếp xếp hạng giải thưởng hàng năm dựa theo độ tuổi diễn xuất không phải tốt hơn sao?

Trong lúc livestream ồn ào oanh oanh liệt liệt, Tu Tâm lại mới lạ nhìn chiếc cúp và giấy chứng nhận danh dự trong tay. Lúc trước nói Tu Tâm đạm bạc danh lợi, không quá để ý những giải thưởng này, lời này là thật.

Nhưng khi Tu Tâm thật sự cầm cúp và giấy chứng nhận trên tay, cậu lại có chút yêu thích không nỡ buông tay.

Không thể nghi ngờ, từ nhỏ đến lớn Tu Tâm đều rất ưu tú, nhưng cậu chưa từng nhận được bất kỳ bằng khen nào, so với phần lớn người không đủ giỏi cũng có thể nhận được hoa hồng nhỏ do giáo viên mẫu giáo tặng.

Giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất này là "giấy khen" đầu tiên mà Tu Tâm nhận được kể từ khi lớn.

Cái gọi là khen ngợi thực thể, ai lại không thích cảm giác được khen ngợi chứ?

Kinh Huy ở một bên nhìn Tu Tâm, hắn nhìn ánh mắt lấp lánh của Tu Tâm, luôn cảm thấy giờ phút này Tu Tâm giống như một bé Hamster đạt được thức ăn yêu thích.

"Bé Hamster" Tu Tâm nghe được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất bắt đầu trao giải, mới một lần nữa đưa mắt lên sân khấu. Nhưng cậu biết cậu đã giành được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, như vậy xác suất lớn và giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất là vô duyên. Nghĩ tới đây, cậu không khỏi có chút tiếc nuối.

Người khác đều cảm thấy năm nay cậu không giành được giải thưởng nam diễn viên phụ, nhưng mà sau này vẫn có cơ hội. Nhưng chính cậu biết, cậu nhiều lắm cũng chỉ ở dưới chân núi một hai năm nữa, giải Trường Bách ba năm một lần, cậu không có khả năng đợi đến giải thưởng Trường Bách tiếp theo.

Nhưng thế sự đã như thế, chuyện nhân sinh không như ý tám chín phần mười, Tu Tâm có thể đạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất cũng đã thỏa mãn, tiếc nuối kia chỉ ở trong lòng cậu như lông vũ bay qua.

Cậu chỉ bình tĩnh nhìn mặt cậu xuất hiện trên màn hình lớn rồi lại biến mất, sau đó lẳng lặng nghe MC tuyên bố người chiến thắng cuối cùng của giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, nhưng cậu nghe xong phát hiện có gì đó không ổn.

"...... Anh ấy là một làn gió mát thổi qua mặt người, trên thân nhân vật không dính khói lửa trần gian... Lại biểu hiện ra nhân vật đứng trước quốc cừu gia hận lẫm liệt đại nghĩa! Anh ấy là -- người đóng vai Vô Danh! Diễn viên Sở Thần! "

Bản thân Tu Tâm lại càng kinh ngạc, cậu thật không ngờ dưới tình huống nhận được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất lại đồng thời nhận được giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, trong nháy mắt cậu nghi ngờ có phải trong ban tổ chức có tín đồ Phật giáo không?

Trong màn hình livestream cũng nhao nhao nghi ngờ mình nghe lầm.

【Đây là tình huống gì? Hay lắm, tôi nghe lầm rồi sao?】

【Giải diễn viên mới xuất sắc nhất và giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất thế mà có thể cùng lúc giành được? Bên trong ban tổ chức có fan Sở Thần đúng không?】

Tuy nhiên, rất nhiều người cảm thấy không thể tin nổi, trên thực tế, không ít người cảm thấy giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Tu Tâm là thực chí danh quy.

Cho dù không giành được giải thưởng diễn viên mới trước, bản thân Tu Tâm cũng chưa từng nghĩ tới có thể dựa vào vai diễn "Vô Danh" để giành giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, bởi vì bản thân cậu khi vào vai "Vô Danh", cơ bản không tốn nhiều công sức. Trong trái tim của cậu, "Vô Danh" là một nhân vật rất đơn giản.

Nhưng đối với sự Pro của công chúng, nhân vật "Vô Danh" một khi xuất hiện, lại trở thành ánh trăng sáng của rất nhiều người. Tu Tâm cảm thấy vai diễn "Vô Danh" rất đơn giản, chỉ vì có rất nhiều chỗ cậu đều có bản sắc. Nhưng trên thực tế khí chất trên người Vô Danh rất khó diễn giải, trong 10 diễn viên mới thì có có 9 rưỡi đem Vô Danh diễn thành nhân vật đơn giản mặt đơ.

Nếu hôm nay Tu Tâm chỉ giành được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, công chúng sẽ không ngạc nhiên, hơn nữa còn vì cậu hạnh phúc. Mọi người bây giờ ngạc nhiên là vì Tu Tâm cùng một lúc giành được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Cho đến khi có một khán giả cuối cùng vẫn không nhịn được đứng ra.

【Khụ khụ, tôi là người trong giới, xem tin tức một chút đi, sở dĩ xuất hiện tình huống hôm nay là vì giải thưởng Trường Bách đã sửa đổi phương thức bình chọn mới. Để đảm bảo tính công bằng, không có gian lận, mỗi giải thưởng được lựa chọn riêng biệt bởi một ban giám khảo riêng biệt, kết quả của việc lựa chọn sẽ được đặt trực tiếp vào túi niêm phong, cho đến khi tới hiện trường mới có thể mở ra để xem. 】

【Nếu các người không tin, có thể truy cập trang web chính thức của giải thưởng Trường Bách xem, có thông báo có phương thức bình chọn mới nhất. Hơn nữa các người nhìn ống kính quét qua ban giám khảo, sẽ phát hiện có mấy giám khảo sắc mặt không đúng. Chỉ sợ chính bọn họ cũng không ngờ sẽ xuất hiện loại tình huống này. Phỏng chừng là lúc bọn họ bình chọn, căn bản không nghĩ đến chuyện Sở Thần sẽ đồng thời lọt vào danh sách đề cử hai giải thưởng. Mà ban tổ chức nhìn thấy danh sách đề cử, nhưng cũng không ngờ giải thưởng cuối cùng vẫn là Sở Thần đoạt giải. 】

Lúc này ống kính vừa vặn quét qua các vị trong ban giám khảo, chỉ thấy một trong những giám khảo chột dạ dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán.

Đây xem như là một sự kiện ô long, nhưng giải thưởng trên tay Tu Tâm đúng là thật. Sau khi hiểu được nguồn gốc của giải thưởng không có gian lận, khán giả bắt đầu điên cuồng chúc mừng Tu Tâm đã giành được giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Trong đống bình luận rậm rạp, Tu Tâm trong ống kính nhận cúp và giấy chứng nhận danh dự trong tay ban giám khảo. MC bày tỏ sự ngạc nhiên khi Tu Tâm đồng thời giành được giải thưởng người mới và giải thưởng vai phụ, lại hỏi cảm nhận của Tu Tâm khi nhận được giải thưởng: "Xin hỏi thí sinh Sở Thần lại một lần nữa đứng trên sân khấu này có cảm giác thế nào? Cậu có bất cứ điều gì để nói về việc nhận được giải thưởng này không?"

Đối mặt với micro người MC đưa tới, lúc này Tuân Duệ Nhã cũng không giúp Tu Tâm chuẩn bị lời thoại.

Tác giả có lời muốn nói:

Một tốc độ sinh tử, cập nhật trước mười hai giờ!

Hôm nay không bổ sung những gì còn thiếu ngày hôm qua, nợ cho đến ngày mai, ngày mai chắc chắn sẽ có! QAQ

Nhưng mà mình biết mọi người cũng đã sẵn sàng cho việc không có tài liệu, nên hôm nay mình sẽ đặt một đơn trước hắc hắc hắc, trước mắt dự tính sẽ chuẩn bị 10 phần tư liệu còn có gói quà tặng nhỏ sẽ hoàn tất lúc rút thăm trúng thưởng kết thúc.

Chú thích:

- Sự kiện ô long: Trong tiếng Quảng Đông có một từ phát âm là Oolong (Ô long), trong oolong có từ lỗi (nhầm lẫn, lỗi lầm). Cho nên sự kiện ô long có lẽ là sự kiện nhầm lẫn. Ai có đáp án chính xác có thể cmt mình không chắc sẽ đúng 100%

- Thực chí danh quy (danh xứng với thực): Có học thức, bản lĩnh hoặc công lao sự nghiệp thật sự, tự nhiên sẽ có danh tiếng. Xuất từ thanh · Ngô Kính Tử 《Nho lâm ngoại sử》.