Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 69: Một Cái Hứa Hẹn



Sau đó.

Ánh mắt anh nhìn quét qua vợ chồng Tần gia, ý vị không rõ cười nhạo, cánh môi nhếch lên,"Nhưng nếu Doãn Doãn ở nhà vui vẻ, cũng không buổi tối một mình chạy ra ngoài"

Ông nội Tần nghe đến đây, tức khắc đau lòng Bùi Doãn Ca.

Ông sắc mặt trầm xuống nhìn vợ chồng Tần gia, cuối cùng hít sâu một hơi, nghẹn lại hỏa khí, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Hoắc Thời Độ.

"Cảm ơn Hoắc tiên sinh trong khoảng thời gian này chăm sóc Ca Nhi, chẳng qua, này về sau có thể gây phiền phức cho ngài không......"

Ông nội Tần vẫn là không yên tâm, dù sao, Bùi Doãn Ca vẫn là con gái, ở trong nhà một người đàn ông xa lạ, cũng không tốt lắm.

"Doãn Doãn không phải phiền phức."

Hoắc Thời Độ nói, làm ông nội Tần dừng lại một lát.

Một lát sau.

Ông nhịn không được đánh giá người đàn ông trước mặt.

Diện mạo ưu việt, người thừa kế Hoắc gia, nhân tài kiệt xuất không thể với tới.

Có thể nói là không thể bắt bẻ.

Cũng khó trách Tần mẫu sẽ nghĩ cách để Tần Hữu Kiều và Hoắc Thời Độ nói chuyện.

Sau đó.

Tần mẫu quả nhiên mở miệng.

"Doãn Ca dù sao cũng là con gái, ở chỗ của Hoắc tiên sinh, không quá tiện. Không bằng để Doãn Ca trở......"

"Ta cảm thấy, ở chỗ Hoắc tiên sinh khá tốt."

Ông nội Tần nhàn nhạt ngắt lời.

Ông vẫn là phải vì Ca Nhi suy xét một chút.

Tương lai, nếu một năm sau ông không còn nữa, Ca Nhi cũng không đến mức không có người che chở.

"Ba, nhưng ...... Tần gia chúng ta lại không phải nuôi không nổi, sao có thể ở nhà của người khác." Tần mẫu sắc mặt không tốt lắm.

"Nuôi thì nuôi nổi, nhưng cha mẹ ruột còn không bằng cha mẹ kế."

Ông nội Tần cười lạnh, cũng mặc kệ sắc mặt đã kém đi của vợ chồng Tần gia, cười nói với Hoắc Thời Độ, "Hoắc tiên sinh, nếu nói như vậy, Ca Nhi liền phiền cậu rồi.

Nhưng mà, phần hợp đồng này cậu lấy về đi. Quá quý trọng rồi."

"Tần lão tiên sinh thật sự để ý, có thể coi như là Doãn Doãn đưa."

Hoắc Thời Độ bỗng nhiên môi mỏng một câu, "Nhưng mà, cháu cũng muốn thay Doãn Doãn xin Tần lão tiên sinh một cái hứa hẹn."

"Hứa hẹn?"

Ông nội Tần hỏi.

Ngay sau đó.

Hoắc Thời Độ thấp giọng nói, không nhanh không chậm vang lên, "Doãn Doãn nhà chúng ta là một trong bốn người thừa kế duy nhất của Tần gia."

Người thừa kế duy nhất Tần gia.

Ngoài ba anh trai, Bùi Doãn Ca là người thừa kế duy nhất còn lại.

Chợt.

Vợ chồng Tần gia sắc mặt đều trắng!

Tần Hữu Kiều càng là móng tay đâm vào lòng bàn tay, hai mắt không thể tưởng tượng trừng lớn, cả người phát run.

Ai nấy đều thấy được, Hoắc Thời Độ đây là vì ai.

"Ba, Kiều Kiều ở nhà chúng ta nhiều năm như vậy, sao có thể......"

Tần mẫu lập tức nóng nảy, vội vàng túm tay Tần phụ, ý bảo khuyên nhủ.

Tần phụ hoàn hồn, cũng nói theo.

"Hoắc tiên sinh, tuy rằng Kiều Kiều không phải con gái ruột của chúng tôi, nhưng cũng là đứa trẻ Tần gia công bố quan hệ.

Chuyện hôm nay, làm Hoắc tiên sinh chê cười, hy vọng Hoắc tiên sinh không cần để ý."

"Đúng vậy, kỳ thật...... Kiều Kiều tính cách cũng rất tốt. Nếu là Doãn Ca nói gì đó với Hoắc tiên sinh, đó cũng không phải sự thật."

Tần mẫu sốt ruột thay Tần Hữu Kiều giải thích.

"Hoắc tiên sinh cũng cảm thấy, đây tất cả đều là cướp của Bùi Doãn Ca sao?" Tần Hữu Kiều nói.

Cô ta lại cắn cắn môi, một bộ không chịu khuất phục quật cường.

Hoắc Thời Độ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta, nhìn qua lười biếng tùy tính.

Nhưng thấy vậy, Tần Hữu Kiều câm miệng, không dám nói thêm nữa.

Tiếp theo.

"Chẳng lẽ, cô ấy đồng ý để cô lấy?"

Anh ngữ điệu đạm bạc.