Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 535



Chương 535

Sau khi trải qua hoạt động thể lực dài đằng đẵng vào tối hôm qua, giờ đã là giữa trưa, cái bụng của cô đã đói đến nỗi kêu vang ầm ĩ rồi.

Du Ân đứng trước tủ lạnh, đang suy nghĩ xem trưa nên ăn cái gì, Phó Đình Viễn nói chuyện điện thoại xong cũng đi vào phòng bếp.

Anh tới vòng tay ôm cô từ phía sau, giọng nói trầm thấp ấm áp của anh vang lên: “Anh đã gọi cơm ở nhà hàng của Dịch Thận Chi thôi, đồ ăn sẽ tới nhanh thôi.”

Du Ân không kịp thích ứng với sự dịu dàng và thân mật bất ngờ của anh, cô cũng không muốn ôm ôm ấp ấp với anh như vậy. Tối hôm qua cô chỉ nói hai người sẽ duy trì quan hệ thể xác, nhưng hiện tại hành vi này của anh giống như bọn họ đang yêu đương vậy.

Cô vừa định đẩy tay anh khỏi eo mình, giọng nói anh lại vang lên: “Sau này anh sẽ học nấu cơm, được không? Anh nấu cho em ăn.”

Du Ân bị câu nói này của anh dọa sợ, anh muốn học nấu ăn sao?

Một cậu chủ con nhà quyền quý từ khi sinh ra đã có người hầu kẻ hạ, chưa từng phải đặt chân xuống phòng bếp nay lại muốn học nấu ăn?

“Sao vậy? Không tin à?” Phó Đình Viễn xoay người cô lại, cánh tay rắn chắc của anh vòng qua ôm trọn cô trong lồng ngực.

Sau đó Du Ân khó thở ngửa người ra sau, khẽ nhíu mày nói: “Anh buông tôi ra trước đã.”

Phó Đình Viễn thờ ơ, Du Ân đành nhấn mạnh: “Đầu tiên, tôi nghĩ giờ anh nên về nhà mình đi thì hơn, tôi không có ý định sống chung với anh.”

“Thứ hai, anh không thể cứ ôm ôm ấp ấp tôi như vậy được, quan hệ của chúng ta chỉ tồn tại khi ở trên giường thôi.”

Phó Đình Viễn ấn mạnh đầu lưỡi vào sâu răng.

Mọi người đều nói người đàn ông một khi đã mặc quần vào chắc chắn sẽ không nhận người, nhưng trường hợp này cũng có xuất hiện trên người phụ nữ.

Thấy Phó Đình Viễn nheo mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm mình, Du Ân sợ anh lại bày ra hành vi cầm thú gì với cô nữa.

Nhưng thực chất anh không làm bất cứ gì cả, có điều, lời anh nói ra lại có phần ranh mãnh xảo quyệt.

Phó Đình Viễn siết chặt eo cô, mở miệng nói: “Quan hệ thể xác giữa nam và nữ đâu nhất thiết phải tồn tại trên giường?”

Du Ân hơi khó hiểu hỏi lại: “Anh nói vậy là ý gì?”

Phó Đình Viễn ghé sát vào cô, nhiệt độ nơi đáy mắt nóng như thiêu như đốt, nhỏ giọng nói: “Phòng bếp cũng có thể mà không phải sao? Phòng tắm, phòng khách, sô pha, chỉ cần muốn, nơi nào cũng có thể hết. Cho nên có rời khỏi giường thì chúng ta vẫn thân mật được.”

Du Ân bị câu nói này của anh chọc cho đỏ mặt, chưa kể, hơi thở của anh cứ phả vào bên tai cô, khiến cơ thể cô nóng ran lên được.

Cô nào có thể ngờ được tốc độ quay xe của Phó Đình Viễn lại đạt đến trình độ này, chưa kể, cô còn không có cách nào phản bác.

Cái gì mà bọn họ vẫn có thể thân mật ngay cả khi rời khỏi giường chứ, có mà anh đang cãi chày cãi cối không nói lý lẽ ấy. Cô thừa nhận cô đề nghị anh bắt đầu mối quan hệ thể xác, nhưng rõ ràng anh lại đang muốn bắt đầu mối quan hệ yêu đương bình thường với cô.

Đúng là đồ cáo già!

Du Ân cảm thấy bản thân đang bị người ta sắp đặt, cô còn tưởng mình đưa ra đề nghị như vậy sẽ khiến lòng tự tôn của anh tổn thương sâu sắc, rồi anh sẽ rời xa cô, nhưng kết quả lại là cô tự đào hố chôn mình.