Say Nắng

Chương 19: Thỏ và Hổ



Có lẽ tôi thật sự đã giận quá mức, tôi block Minh trên mọi mặt trận, bảo mẹ tắt đèn ngủ sớm, tôi chưa bao giờ ghét Minh đến mức này

Bản thân tôi hay hành động bộc phát không có chủ đích, Minh thì giỏi rồi, nó chẳng cần làm gì cũng dễ dàng lừa được tôi trong suốt một khoảng thời gian không ngắn cũng không dài đó, nếu được quay lại, tôi cự tuyệt sẽ không nói chuyện với Minh dù chỉ một câu

Nhưng mà... tối nay không ai chúc tôi ngủ ngon, không ai hỏi tôi đã ăn gì chưa... cảm giác thiếu thốn bao trùm cả gian phòng, bỗng điện thoại tôi vang lên tin nhắn, màn hình hiển thị từ mesenger "@LHKM_DNAD đã gửi một tin nhắn" tôi khó hiểu vào kiểm tra thử

- Chào công chúa, nàng đang làm gì thế

Một thằng cha nào đó nhắn tin cho tôi, phải công nhận là sến ói

- Ai vậy???

- Anh là thỏ trắng chuyên đi giải quyết những buồn phiền của người khác, anh sẽ cho ra lời khuyên thật hữu ích để em cảm nhận được cuộc sống tốt hơn nè, cô bé

Eo ôi khủng thật, con thỏ trắng này xuất hiện đúng lúc ghê, trong lòng tôi dấy lên nghi ngờ, vào stalk Facebook của thỏ, thỏ chỉ acp với mình tôi ?? Thỏ này mới vào nghề à

- Cô bé có thể tâm sự với anh được không? Hửm?

- Em là hổ á, thỏ sợ hổ lắm, không biết anh có dám tâm sự không

- Hổ nào thì anh cũng thuần phục được hết, còn em lại là một con hổ dễ thương kia mà

thỏ này dẻo miệng quá

- Em có chuyện gì buồn phiền, tâm sự với anh đi

- Thì là... em với một bạn nam khác đang trong thời kì chiến tranh lạnh, nó lợi dụng em, nó muốn em làm trò hề trước mặt nó, nó thích một bạn nữ khác, em mở đường mở lối giúp nó, cuối cùng nó lại nói rằng mình chẳng có hứng thú

Chắc do tôi ức Minh quá, liền kể hết mọi chuyện cho anh thỏ trắng

- ờ... thế em nghĩ xem, nếu 2 người đó đến với nhau, em có khó chịu không

Tôi sững lại trước dòng tin nhắn của đối phương, khó chịu hay không? Tôi cũng chẳng quan tâm lắm, nhưng mà .. hình như cũng có một chút, Khải Minh có người yêu, chắc tôi sẽ hơi suy vì nó không còn tài xế riêng nữa... chỉ là vì thế thôi

- Anh thấy em với bạn em đang trong mối quan hệ friendzone đấy nha

Mẹ cái tên thỏ trắng này nói nhảm gì vậy, friendzone là friendzone thế nào? Vốn dĩ khoảng cách giữa chúng tôi chỉ là bạn bè không hơn không kém, có vài lần tôi cũng nghi ngờ bản thân mình rung động với Minh, nhưng cái đầu IQ siêu cao này đã lên search google "dấu hiệu cho thấy bạn đã crush đối phương"

Chăm chút cho vẻ bề ngoài

Dạo này tôi cũng có skin care một chút, nhưng không tới mức là để ý đến bề ngoài, tôi vẫn áo ba lỗ, quần chun bình thường đấy thôi

Cảm giác muốn gặp đối phương nhiều hơn

Cái này sai bét à nha, thằng Minh nó chỉ cần hỏi tôi ăn cơm chưa, buổi tối chúc tôi ngủ ngon là cả ngày hôm ấy bóng dáng nó sẽ không xuất hiện trong đầu tôi tí nào

Khó chịu khi thấy ai đó tiếp cận đối phương

Có cho tôi cũng không thèm ở đó mà khó chịu, Minh nói chuyện với đứa con gái nào ngoài tôi à? không có

Từ đó Ánh Dương có thể kết luận được rằng, bản thân mình không có tí dao động nào với Khải Minh haha

Tôi ném điện thoại sang một bên, không nói chuyện với tên thỏ thối kia nữa, hắn chỉ toàn dụ tôi hạ bộ trước để mối quan hệ của cả hai tốt lên, không phải là không nghĩ, nhưng Ánh Dương chẳng bao giờ vui vẻ nổi khi bị người khác trên cơ, nói tuộc bạch ra là tôi tự cao tôi ích kỉ, thế thôi

…. Bây giờ đã là mười hai giờ hơn…. Huhu tôi không ngủ được, chẳng biết Minh có chơi ngải tôi không, hình ảnh nó cười nói với một đứa con gái khác cứ lởn vởn trong đầu, thế giới kì quái thật đấy, tôi chẳng thèm suy nghĩ về những chuyện đó đâu, nhưng không biết vì lý do gì, tôi bắt đầu ghét cảm giác có một bạn nữ khác cũng thân thiết với nó giống như tôi vậy, nó cũng hỏi nhỏ đó ăn cơm chưa, nó cũng chúc nhỏ đó ngủ ngon, và tôi thì bị cậu ta ghost… tất nhiên những điều đó chỉ là viển vông, nhưng mà tôi cứ tự nghĩ tự cay

Bị chơi ngải là cái chắc rồi

Ừ thì rõ ràng là trước một đại sự quan trọng gì đó chúng ta phải chuẩn bị một tâm trạng thật tốt cho ngày hôm sau, nhưng hơn sáu giờ sáng tôi vác cái mặt uể oải đã được mẹ make up cho lộng lẫy xuống sân lấy xe đi đến trường tập trung, bỗng tôi tỉnh táo hẳn khi thấy một cái bóng cao lớn đang mệt mỏi gục đầu xuống xe điện của tôi

- “Minh??”

Đối phương từ từ mở mắt dậy, chớp chớp nhìn tôi cười mỉm

- “Bé hổ xuống rồi hả, ra đây anh thỏ đèo đến trường nào”

Vãi cả l**, b…bé hổ??? A…anh thỏ, wtf

- “LÊ HOÀNG KHẢI MINHHHH!!!!!”

Ánh Dương chĩa tay về phía bộ mặt đang hớn hở kia quát, thì ra thằng quỷ hôm qua nói chuyện với tôi là Minh, hèn gì khuyên toàn mấy cái nhảm nhí, mày thông minh lắm con

- “mày thích gây sự à con tó này!!!”

Tôi chạy lại nắm đầu nó giật ra đằng sau

- “ô con này đ.iên à, đau tao… á”