Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 813: Ngọc tỷ thật giả (1)



Sau bữa cơm tối, Lý Dương đành trốn về phòng, không để ý đến những người quen hay không quen mượn cớ chào hỏi Lý Dương.

Có vài người chưa từng thấy Lý Dương nhưng họ biết Lâm Lang, liền cố ý đi cùng Lâm Lang nói chuyện, Lâm Lang cũng là người thông minh lập tức giới thiệu người bên cạnh với Lý Dương, khiến cho mọi người không biết Lý Dương cũng không biết Lâm Lang liền mượn quan hệ bạn bè, tìm cách gặp mặt, tỷ như một người sưu tầm trẻ người Anh liền dựa vào quan hệ với nhà Vương Yến để làm quen Lý Dương.

Kết quả tối nay, trên căn bản Lý Dương không được động tới đũa, không ngừng chào hỏi và nói “ rất hân hạnh” với những người nói kiểu như: “ngưỡng mộ đã lâu”, đến mức nói xong lời cuối cùng miệng Lý Dương cũng sắp tê cứng.

- Những người này thật kinh khủng!

Trở về phòng, Lý Dương còn vỗ vỗ ngực, sảnh lớn có ít nhất hơn hai trăm người, trong đó hơn một nửa đã tới bắt tay Lý Dương. Lâm Lang còn nhỏ giọng chọc ghẹo hắn,nói: hắn bây giờ còn nổi tiếng hơn cả minh tinh.

- Ai bảo trong hai ngày nay anh có được thành tích quá chói lọi, bọn họ cũng muốn lây vận may của anh!

Vương Giai Giai bất đắc dĩ phải giúp Lý Dương thu quần áo, bởi Lý Dương mà tối nay cũng không ít người đến làm quen với cô, tối nay cô cũng không ăn được nhiều.

- Vận may?

Lý Dương hơi sửng sốt, ngay sau đó lại lắc đầu.

Chuyện ngày hôm qua có được nghiên kỳ lân kim tinh và hôm nay mua được một khối nguyên liệu bên trong có một khối Phỉ Thúy quý hiếm nhất trên đời, chắc chắn có nhân tố may mắn, nhưng Lý Dương dựa vào năng lực đặc thù của hắn là chính, không có năng lực đặc thù những vận may này, căn bản không có.

Trong những người tới chào hỏi Lý Dương hôm nay, người muốn lây một chút vận may của hắn quả thật là có, nhưng đa phần là những người hiếu kỳ, đại hội giám định bảo bối còn chưa khai mạc đã có người liên tiếp mua được đồ cổ giá trị, và có được Phỉ Thúy trị giá lên đến hai triệu đô la Mỹ, người như vậy sợ rằng mọi người đều muốn biết một chút, Lý Dương mới đến Toronto hai ngày liền trở thành danh nhân quốc tế nho nhỏ.

Sáng sớm hôm sau Lý Dương liền đi Phố Đường Nhân, lần này Bạch Minh bọn họ không đi cùng Lý Dương, hôm nay Lý Dương đi là để học tập, không phải là đi ra ngoài xem đồ hay giải thạch, bọn họ đi theo chỉ thấy nhàm chán.

Không chỉ có Bạch Minh ở lại, Lý Xán và Liễu Tuấn cũng bị Lý Dương cho ở lại khách sạn, nhân cơ hội này bọn họ nên gia tăng quan hệ với các nhà sưu tầm nổi tiếng thế giới, tương lai bọn họ sẽ là trụ cột công ty bán đấu giá của bọn họ, muốn làm công ty phát triển lớn hơn cũng cần dựa vào mối quan hệ với các danh gia lần này, bây giờ chính là thời điểm hai người tuổi trẻ bọn họ tạo lập quan hệ.

Bởi vì có quan hệ với Lý Dương nên Lý Xán và Liễu Tuấn rất dễ dàng liền dung nhập vào bên trong cái này vòng lớn này, tốt hơn bọn họ tưởng tượng trước đó nhiều. Hơn năm giờ chiều, Lý Dương xuất hiện ở sân bay đón Hoàng lão trở về khách sạn, Hoàng lão đến cũng đại biểu cho đoàn chuyên gia Trung Quốc, những đại biểu được mới tới toàn bộ cũng đến rồi. Khi đón Hoàng lão, mấy nhân vật quan trọng trong ban tổ chức cũng đích thân đến sân bay. Lâm Lang cũng có mặt. Chỉ với điểm này cũng có thể nhìn ra ảnh hưởng của Hoàng lão.

Đem cùng ngày Hoàng lão đến Toronto, một chiếc máy bay chuyên dụng từ trong nước trực tiếp bay tới, cũng đáp xuống sân bay, Triệu Thủy, Triệu Hải Đông và mấy hộ vệ dành riêng cho Lý Dương cũng từ trên máy bay đi xuống. Trên máy bay còn có rất nhiều món bảo bối giá trị lớn, quan trọng nhất chính là ngọc tỷ truyền quốc lần này từ trong nước bí mật đưa tới, ngoài ngọc tỷ truyền quốc, Lý Dương mang đến một thanh thần kiếm cũng là bảo vật quan trọng. Cùng đi chuyến bay này còn có một số đặc công bảo vệ, vừa đến Toronto, Lâm Phong lập tức phái người tạm thời cất giữ những món đồ này ở một địa điểm an toàn.

Bảo vật được đưa đến nơi cũng có nghĩa đại hội giám định quốc tế đang tới gần. Sau đó hai ngày, một số đại biểu cũng đã tới Toronto, cái tên mỗi người tới nghe được nhiều nhất chính là tên Lý Dương, chuyện nghe qua nhiều nhất cũng đều có liên quan đến Lý Dương. Còn Lý Dương, hai ngày nay lại đi sớm về muộn, rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người.

Cho dù xuất hiện cũng là cùng các đại biểu chuyên gia Trung Quốc. Lý Dương không còn xuất hiện trong phòng ăn lớn cùng ăn với mọi người nữa. Ngược lại Bạch Minh và Lý Xán bọn họ mấy ngày nay luôn khua tay múa chân, chuyện của Lý Dương, bọn họ đã kể đi kể lại không ít lần.

Chuyện về Lý Dương và những bảo bối thần khí ngày trước dưới lời kể của Bạch Minh khiến các chuyên gia tham dự họat động lần này đều hiểu ít nhiều về Lý Dương. Đại hội giám định bảo bối còn chưa bắt đầu, Lý Dương đã trở thành đại biểu nổi danh nhất. Điều này cũng làm cho mọi người đều suy đoán Lý Dương rốt cuộc là cá hạng người gì và lần này Lý Dương sẽ mang đến bảo bối như thế nào để tham gia giám định.

Khi chuyện về Lý Dương không ngừng được truyền bá, ngày khai mạc đại hội giám định quốc tế rốt cục đã tới gần. Nhân vật tiêu điểm – Lý Dương vẫn còn ở trong phòng của mình ca thán. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn ở chỗ Trần Xung lão nhân, từ trên người Trần Xung lão nhân hút lấy kinh nghiệm phong phú của ông, so với Trác lão mạnh hơn rất nhiều, ngoài Phỉ Thúy ra, Trần Xung lão nhân cũng có kinh nghiệm phong phú về mấy loại bảo thạch như Phỉ Thúy Thịnh Sản của Myanmar và Hồng Bảo Thạch. Hồng Bảo Thạch chính là một thế mạnh khác của Trần Xung lão nhân.

Vì Phỉ Thúy càng ngày càng tăng giá, hiện nay rất nhiều người Myanmar đã chú ý. Nhưng ảnh hưởng của Hồng Bảo Thạch ngược lại càng ngày càng suy yếu, đây là chuyện Trần Xung lão nhân không hiểu được.

Trên thực tế Hồng Bảo Thạch xuất hiện ở Myanmar rất sớm, trước cả Phỉ Thúy, khi đó Hồng Bảo Thạch thậm chí được coi là bảo thạch quan trọng nhất của Myanmar. Đáng tiếc, vì mỏ nguyên liệu Hồng Bảo Thạch thiếu hụt cộng thêm sự nổi lên của Phỉ Thúy, bây giờ rất nhiều thương nhân khai thác mỏ cũng chuyển qua làm Phỉ Thúy, sản lượng và giá trị Hồng Bảo Thạch cũng dừng lại, cho đến mấy năm gần đây giới sưu tầm nóng lên, giá cả Hồng Bảo Thạch cũng tăng lên, mới khiến cho tình hình tốt một chút. Về những chuyện Trần Xung lão nhân nói, lần này Lý Dương đã hiểu biết sâu hơn về giao dịch Phỉ Thúy Ngưỡng Quang, Myanmar, các loại bảo thạch Phỉ Thúy mọi người biết đến chỉ là xuất hiện ở đây, những triển lãm bảo thạch khác có rất ít người để ý.

Có những triển lãm giao dịch bảo thạch Phỉ Thúy khác thì tất nhiên sẽ xuất hiện Phỉ Thúy. Hiện nay ở Myanmar những bảo thạch khác dường như lại trở thành một nhánh nhỏ của Phỉ Thúy, năm ngoái khi các mỏ Phỉ Thúy giảm bớt cũng có chút chuyển biến tốt, nhưng trước đây không lâu, lại có giao dịch Phỉ Thúy quy mô lớn, sức ảnh hưởng của Phỉ Thúy lại lớn hơn, Lý Dương tin rằng mấy năm tới Phỉ Thúy vẫn là mặt hàng được ưa chuộng hàng đầu ở Myanmar. Thị trường châu báu Myanmar phát triển theo chiều hướng này, đối với Lý Dương mà nói cũng là có lợi. Thị trường Phỉ Thúy Myanmar càng lớn càng tốt, tiền lời mà hắn thu được từ khai thác mỏ cũng càng lớn. Chuyện này Lý Dương không tiện đưa ra đánh giá, chỉ có thể đồng ý với Trần Xung lão nhân, sau khi trở về nhất định nghiêm túc nghiên cứu tình hình mấy loại bảo thạch kia.

Trung tâm triển lãm Toronto hôm nay có vẻ náo nhiệt lạ thường, hai trăm cảnh sát đã được huy động đến trung tâm. Điều này cho thấy chánh phủ Canada vô cùng coi trọng đối với đại hội giám định quốc tế lần này. Ngoài việc tăng thêm cảnh sát ở ngoài hội trường còn có rất nhiều người thuộc lực lượng bảo vệ chuyên nghiệp.

Chánh phủ Toronto cũng muốn mượn hoạt động như vậy nâng cao ảnh hưởng của thành phố với quốc tế. Đây là kỳ đầu đại hội giám định bảo bối quốc tế về đồ cổ và thủ công mỹ nghệ. Các vật phẩm xuất hiện trong lần đại hội này đều là đồ cổ, nếu là đồ hiện đại thì không thể tham gia.

Trên thực tế cũng có định nghĩa nghiêm khắc về đồ cổ. Trung Quốc đã dựa vào đó định nghĩa về văn hóa đồ cổ, nhưng văn hóa đồ cổ không nhất định là đồ cổ, ngoài Trung Quốc rất nhiều quốc gia khác cũng có định nghĩa riêng.

Người Nhật lấy mốc chiến tranh thế giới thứ hai làm tiêu chuẩn cân nhắc, đồ truớc chiến tranh thế giới thứ hai là đồ cổ, còn sau chiến tranh thế giới thứ hai là đồ hiện đại, hàng thủ công mỹ nghệ hiện đại. Người Mỹ lại cho là đồ niên đại một trăm năm trước chỉ tạm coi là đồ cổ, phải hơn năm trăm năm trước mới có thể được gọi là đồ cổ… Việc nguời chơi đồ cổ đặt ra niên đại với đồ cổ quá nhiều nên không thể làm thành tiêu chuẩn, đại hội lần này ngoài mục đích cùng thưởng thức bảo bối các nơi còn có một mục đích chính là tiến hành thống nhất niên đại đối với đồ cổ. Quy định về niên đại lần này không nhất định được chính thức thừa nhận trên thế giới nhưng chỉ cần giới sưu tầm bọn họ thống nhất được điều này, tương lai khẳng định có thể trở thành tiêu chuẩn lựa chọn đồ cổ, cho nên những người lần này tới tham gia hoạt động đều có thành viên quan trọng của các hiệp hội.

Chu lão chính là người phụ trách chuyện các chuyên gia Trung Quốc đến tham gia họat động. Vì chuyện này, cũng đã phải tổ chức một triển lãm sưu tầm nhỏ trong nước, các nhà sưu tầm Trung Quốc nêu ý kiến lấy tiêu chuẩn sáu mươi năm trước để gọi đồ cổ. Như vậy đồ trong thời kỳ Kiến Quốc trở về trước có thể gọi là đồ cổ. Rất nhiều người thích sưu tầm trong nước cũng đồng tình.

Nếu không được thì lấy mốc một trăm năm. Như vậy đồ thời Dân Quốc cũng được coi là tiêu chuẩn. Đây cũng là niên đại được rất nhiều người thích sưu tầm trong nước có thể tiếp nhận, nhưng niên đại cuối cùng là năm nào còn phải được đại biểu các nước cùng nhau thương nghị, thảo luận. Chuyện lần này Lý Dương cũng biết, nhưng cũng không đặc biệt để ý. Với Lý Dương, niên đại năm nào cũng không quan trọng, quan trọng chính là giá trị nghệ thuật bản thân đồ vật. Nhưng nếu đã có người coi trọng chuyện này, cứ để cho bọn họ đi thảo luận để thống nhất tiêu chuẩn, điều này vẫn có lợi ích nhất định đối với thị trường đồ cổ tương lai.

Đúng tám giờ sáng Lý Dương rời khách sạn.

Đoàn đại biểu Trung Quốc có một chiếc xe bus hào hoa cho riêng mình, các chuyên gia cũng đã cầm bảo bối của mình. Lúc này tất cả bảo bối đã được cất trong hộp.

Khi Lý Dương lên xe bus, sau lưng còn có sáu đại hộ vệ, trong đó có Triệu Thủy, Triệu Bản và Hải Đông, trên tay còn cầm cái hộp dài, bên trong chính là thần kiếm mà Lý Dương mang đến đại hội lần này.

Kết quả là Lý Dương vừa lên xe liền bị mọi người cười trêu ghẹo, lần này tới tham gia hoạt động các chuyên gia đoán chừng cũng sẽ phái hộ vệ đến, nhưng những chuyên gia của các quốc gia khác dù có mang hộ vệ thì cũng không nhiều như Lý Dương.