Song Sinh Hoán Đổi: Ngọt Ngào Riêng Em

Chương 5: Tân hôn khó quên (H+)



Thực hành đi? Nghĩa là phải làm thế nào?

Vừa rồi Châu Tử Du chỉ nói bừa một câu thôi, chứ ai mà ngờ người đàn ông đó lại thật sự cho cô nằm trên. Giờ anh bảo cô thực hành, là làm gì?

Nhìn thấy nét mặt ngơ ngác như chú nai tơ lạc mẹ trong rừng của cô gái ấy, Huyết Ảnh Long liền hiện lên nụ cười trào phúng.

Anh ta nắm tay cô, kéo thật mạnh về phía mình, để Châu Tử Du ngã nằm lên người anh ta, sau đó điềm nhiên nói:

"Vừa hôn môi, tay vừa xoa."

"Xoa? Xoa cái gì cơ?"

Châu Tử Du ngơ ra, rồi lại hỏi. Vì thật sự cô đâu có biết làm tình là như thế nào.

"Cái này."

Nói xong, người đàn ông lập tức điều khiển tay Châu Tử Du thẳng thừng chạm vào con cự long đang ngẩng cao đầu của mình, dọa cô nàng một phen giật mình.



Sau đó, còn chưa kịp đợi cô hoàn hồn thì tay còn lại không bị còng của anh đã giữ lấy sau gáy Châu Tử Du, buộc cô phải tiến tới để bắt đầu một nụ hôn nồng nàn.

Bảo là cô sẽ phải chủ động khi nằm trên, nhưng căn bản mọi cử chỉ trong lúc hôn nhau đều do một mình Huyết Ảnh Long phóng túng.

Nụ hôn lần này nhẹ nhàng hơn lần trước, bởi xuân dược trong người nam nhân ấy đã giảm đi đáng kể sau lần đầu tiên "nổ súng". Anh ta đang mút lấy môi cô rồi đưa lưỡi tiến vào khoang miệng mang đầy mật ngọt ấy, tùy ý trêu đùa khắp nơi. Còn bên dưới thì cứ cầm tay cô, bắt buộc cô phải vân vê, nâng niu anh bạn nhỏ của mình.

Ngay bây giờ, gương mặt khả ái của người con gái ấy đã đỏ như cà chua chín mọng. Cả cơ thể vô thức căng lên như dây đàn.

Anh ta hôn tới khi Châu Tử Du sắp không thở nổi nữa thì mới dừng lại. Vừa được thoát, cô nàng lại định bỏ chạy nhưng không thể nào thoát khỏi chiếc còng trong tay kết nối với tay người đàn ông kia.

Trong khi cô đang rối, thì bên vòng eo con kiến đã bị nam nhân ấy ôm lấy, quật ngã xuống giường. Rồi anh lại nghiễm nhiên giam cô nằm gọn giữa cặp đùi và hai cánh tay anh ta.

Cứ thế hai gương mặt đang nhìn song song nhau. Khi áng mây đen chợt bay đi, để lộ ea ánh trăng bên ngoài thật sáng, vô tình khắc họa lên nhan sắc mỹ lệ của người con gái trong tầm mắt nam nhân.

Đôi mắt biếc long lanh như hai viên ngọc tinh tú, mũi cao và đôi đỏ môi căng mọng, cùng những đường nét sắc sảo trên gương mặt ấy, bất giác khiến thâm thâm người đàn ông chợt xuất hiện một thứ cảm giác gì đó rất đặc biệt.

Càng nhìn cô, anh càng không thể kìm nén được ham muốn, dù trước nay bản thân luôn bài xích phụ nữ.

Cứ thế, Huyết Ảnh Long lại cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi non mềm ấy. Bàn tay dần dà xoa nắn đôi gò bồng đào trắng mịn, mà lúc này Châu Tử Du cũng không còn phản kháng, vì mọi hành động của anh đã nhẹ đi rất nhiều.

Chiếc lưỡi linh hoạt liên tục vờn quanh đầu lưỡi đinh hương của cô gái, sau vài phút đã mút hết những dư vị ngọt ngào trong miệng cô, rồi anh lại tịnh tiến xuống vùng cổ, lưu luyến để lại những dấu hôn đỏ ửng, chằng chịt trên làn da trắng nõn nà.

"Ưm..."

Mà mỗi lần anh dịu dàng như thế này thì Châu Tử Du lại không thể chịu nổi mà ưỡn ẹo, rên rỉ nỉ non, mặc dù đã cắn môi kìm chế nhưng vẫn bất thành.

Tệ hơn là khi đầu lưỡi kia lại tiến tới nhụy hoa nhỏ của cô, miết tới miết lui, vờn quanh qua lại như bướm vàng vờn hoa, khiến cô không thể nào chịu nổi cơn hưng phấn.

Cô đâu biết rằng, nơi miệng hoa nhỏ của mình đang rịn ra từng làn mật thủy, mà khi Huyết Ảnh Long đưa tay chạm vào đã làm anh ta vô cùng phấn khích. Dĩ nhiên sau cơn phấn khích anh ta sẽ thực hành điều mình muốn.

Khi ngón tay thon dài chọc vào khe suối nhỏ, khiến Châu Tử Du khẽ giật mình, nhưng cô chưa kịp phản ứng gì khác thì đã bị khoái cảm đánh úp.

Lần này không đau như lần trước nữa, mà cô đang biết được thế nào là sung sướng. Những cảm giác lâng lâng tê dại kia lần đầu tiên xuất hiện trong đời, làm cô nàng bỗng dưng say đắm.

Mọi thứ đang êm đềm, nhẹ nhàng, tự dưng ngón tay kia lại bắt đầu tăng nhanh tốc độ ra vào, làm dòng mật thủy không ngừng rịn ra, khi nơi nhạy cảm bị ma sát càng nhiều thì khoái cảm càng tăng cao, kết quả lại khiến Châu Tử Du đạt được cao trào lần đầu tiên.

Nhìn nước xuân đang tuôn ra ào ạt như nước lũ vỡ đê làm ướt một khoảng drap giường mà người đàn ông càng thêm thích thú. Anh ta nhoẻn miệng cười, sau đó bất ngờ lật úp cơ thể cô gái lại, anh nâng hông cô lên cao rồi nhanh chóng đưa anh bạn nhỏ của mình đâm vào đóa hoa tuyệt sắc kia, sẽ dùng sức mạnh của mình thăm dò bên trong nơi ướt át ấy.

Châu Tử Du còn đang thở hổn hển, thì nơi đó lại bị xâm lấn, cảm giác chật chội, căng trướng khiến cô bí bách đến khó chịu.

Vậy mà, Huyết Ảnh Long không hề thương tiếc, liền đâm mạnh vào một cái.

"A...như thế này đau quá..."

Nhưng dù cô có kêu đau thì anh ta vẫn ngang nhiên chuyển động hạ thân, đưa cái thứ nam tính to lớn kia hết lần này tới lần khác ra vào lối nhỏ của cô như chốn không nơi quy định.

Bây giờ, Châu Tử Du chỉ biết mím môi, một tay được tự do bấu lấy drap trải giường chịu đựng, còn tay kia thì bị vắt ngược ra phía thắt lưng, vì tay anh ta đang giữ lấy phần hông của cô.

Giờ cô mới biết, bản thân đã bị người đàn ông này dụ dỗ, anh đưa cô lên đỉnh cao của sung sướng, khiến cô lơ là rồi lại dùng vũ khí của mình tấn công vào nơi yếu đuối nhất của cô, làm hại cô đang đau như thế này.

Mỗi lần anh ta thúc mạnh vào là cô cảm giác như bụng mình có một cái gì đó to chọc vào, vừa ê ẩm lại đau, cô đau đến mức ứa cả nước mắt nhưng chẳng thể làm gì.

Cứ như vậy mà chịu đựng tận 20 phút sau, thì người đàn ông cường bạo đó mới chịu dừng lại, sau khi đã bắn hết tinh hoa vào mật đạo của cô.

Lúc được buông tha, Châu Tử Du đáng thương nằm thở hỗn hễnh trên giường. Cô không thể nào mở nổi mắt vì mồ hôi tuôn xuống làm mắt cay xè, phần vì mệt, mệt đến mức chỉ muốn cụp mi chìm vào giấc ngủ ngay lập tức.

Nhưng không, sau khi kết thúc hiệp hai. Người đàn ông đó lại kéo cô tới chiếc tủ màu đen kia, anh ta mở tủ để lấy chìa khoá còng tay.

Khi hai bàn tay không còn bị ràng buộc bởi chiếc còng số tám ấy nữa, thì Châu Tử Du mới thật sự được buông tha. Lúc đó, Huyết Ảnh Long cũng đã vào phòng tắm mà không hề để lại cho cô bất kì một từ nào.

Bấy giờ, cô vừa lạnh vì thân thể trần trụi không mảnh vải che thân, lại vừa mệt vì bị anh ta hành hạ thân xác. Cô lê đôi chân nặng nhọc bước về phía chiếc chăn bị ném dưới sàn nhà, khó nhọc lấy nó choàng lên cơ thể của mình.

Dù đã rất đuối sức nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ngồi đợi, đến khi người đàn ông đó quay trở ra. Vậy mà lúc trở ra, anh ta lại xem Châu Tử Du cô như không khí, rồi dửng dưng rời khỏi phòng ngủ.

Đêm tân hôn đan xen nhiều cảm xúc này, có lẽ sẽ khiến cô không bao giờ quên được.