Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 389: Nghi hoặc





Có điều tầm mắt Lãnh hiệu trưởng không dừng lại trên người bọn hắn quá lâu, chẳng qua liếc tới rồi thu lại ánh mắt, nhìn về phía Kim sắc đại điểu bên cạnh.

-Trở về đi, từ nay về sau đều sẽ không có người quấy rầy ngươi.

Dường như Lãnh hiệu trưởng đang nói chuyện với Kim sắc đại điểu.

Kim sắc đại điểu lại cúi thấp đầu, như thể hiểu rõ, sau đó giương cánh bay trở về đỉnh núi Long Môn động.

-Từ ngày hôm nay, không có bất kỳ người nào được leo lên đỉnh Long Môn động.

Lãnh hiệu trưởng đứng dậy, Ma Cầm Vương Tọa cũng biến mất, sau đó trực tiếp phá không mà đi, nhanh chóng mất dạng.

-Không biết lúc nào ta có thể mạnh như Lãnh hiệu trưởng, trong nháy mắt có thể khiến Dị thứ nguyên sinh vật khủng bố như vậy sợ bỏ đi.

Lý Huyền hâm mộ nói.


-Lãnh hiệu trưởng là cường giả Thần thoại sao?

Chu Văn nhíu mày hỏi.

-Hình như không phải, nghe nói là đỉnh phong Sử thi, Ma Cầm Vương Tọa là Mệnh hồn Hoàn Mỹ Thể, mà có người nói, Lãnh hiệu trưởng là người gần với cấp độ Thần thoại nhất, chỉ kém nửa bước có thể tấn thăng Thần thoại.

Trong lời nói của Lý Huyền, tràn đầy sự sùng bái với Lãnh hiệu trưởng.

-Không ngờ bên trong Lạc Dương, còn có người mạnh như vậy!

Chu Văn nói.

-Đương nhiên, Lãnh hiệu trưởng là đạo sư An Đốc Quân, người có thể dạy dỗ học sinh mạnh như An Thiên Tá, làm sao có thể không mạnh được.

Lý Huyền nói.

-Đạo sư An Thiên Tá sao?

Chu Văn không cảm thấy An Thiên Tá có gì đặc biệt hơn người, có điểu Lãnh hiệu trưởng thật sự quá mạnh, Mệnh hồn Ma Cầm Vương Tọa làm Chu Văn mở rộng tầm mắt, trường hợp không đánh mà thắng Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, trước kia Chu Văn chưa từng nghe nói qua.

Hắn nghĩ đến tiếng nhạc Ma Cầm Vương Tọa, hắn cảm giác có chỗ sai sai.

Chu Văn không phải là người đa sầu đa cảm, thời điểm vừa rồi hắn nghe âm nhạc, tình cảm không có chấn động quá lớn, nhưng hắn lại rơi lệ, điều này tựa hồ không thích hợp.

-Thật sự âm nhạc Ma Cầm Vương Tọa ảnh hưởng đến ta sao?

Chu Văn cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy.

-Còn ngây ngốc ở đó làm gì? Nhanh lên đi, cần phải hoàn thành nhiệm vụ học tập đấy.

Lý Huyền thấy Chu Văn đang đứng ngây ngốc, giục hắn.


Chu Văn và Lý Huyền lại trở lại bên trong Long Môn động, nhưng hắn một mực luôn nghĩ tới thời điểm Lãnh hiệu trưởng sử dụng Ma Cầm Vương Tọa diễn tấu âm nhạc.

-Không phải âm nhạc ảnh hưởng tâm tình ra, tuyệt đối không phải.

Người bên ngoài sẽ không để ý đến biến hóa nho nhở như vậy, nhưng Chu Văn muốn tìm hiểu sự khác biệt, một mực suy nghĩ chỗ nào không đúng.

-Đứng đấy làm gì, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, tới phiên ngươi.

Lý Huyền cầm điện thoại di động một bên quay chụp Chu Văn vừa nói.

Hiện tại Chu Văn không có tâm tư hoàn thành nhiệm vụ học tập, ngay lập tức hắn rút Trúc đao xông về phía đàn Thạch thú, một đao, chém giết mười con Thạch thú, sau đó quay người trở về.

Hắn dự định muốn tìm hiểu một chút tư liệu lực lượng Âm hệ, để làm rõ, có phải lực lượng Ma Cầm Vương Tọa là lực lượng Âm hệ hay là loại lực lượng nào khác.

Lý Huyền đối với đủ loại hành động quái dị của Chu Văn đã thành thói quen, nên kệ hắn, không hỏi nhiều làm gì.

Sau khi ra khỏi Long Môn động, Chu Văn đi đến thư viện, nơi đó phân loại tư liệu, so với tìm trên mạng còn đầy đủ hơn nhiều, rất nhanh hắn đã tìm được khu vực chứa tài liệu Âm hệ, thấy giá sách cao mấy chục mét, dòng rã bốn hàng.

Chu Văn nhìn một chút, phần lớn tài liệu đều thuộc phương diện tri thức âm nhạc và một chút nhạc phổ, còn tư liệu liên quan đến Nguyên Khí quyết, Nguyên Khí kỹ rất ít.

-Khó trách người luyện Nguyên Khí quyết Âm hệ khó như vậy, nhiều tư liệu như vậy, nhưng chỉ dùng để dạy người học nhạc, chứ không liên quan đến việc tu hành chút nào.

Bên trong một số tư liệu, Chu Văn phát hiện Nguyên Khí quyết Âm hệ hoàn toàn hết sức thú vị, hoặc nói cách khác không giống bình thường.

Phương pháp tu luyện Nguyên Khí quyết Âm hệ không khác Nguyên Khí quyết bình thường khác, chỉ có Nguyên Khí hải hơn đặc thù hơn chút.

Nguyên Khí hải của người luyện Nguyên Khí quyết, bình thường đều đặt tại một trong ba cái đan điền thượng, trung, ha, còn Nguyên Khí hải của người luyện Nguyên Khí quyết Âm hệ ở tại phổi.

Mà không giống tưởng tượng, bên trong tư liệu Âm hệ, không nói đến giải thích nào liên quan đến âm nhạc cảm nhiễm cảm cúc, mà chỉ có lý luận liên quan đến âm tần và chấn động.

Mà lực lượng phá hoại của Âm hệ, chủ yếu bắt nguồn từ từng đợt áp lực của âm thanh.


Chu Văn nhìn rất nhiều tư liệu, nhưng vẫn không hiểu tại sao Ma Cầm Vương Tọa có thể ảnh hưởng đến cảm xúc nhân loại và Dị thứ nguyên sinh vật, mặc dù có một chút lý luận phi phàm, nhưng những lý luận này không được chứng thực, mà Chu Văn cảm giác, những lý luận kia có vẻ không phù hợp với lực lượng của Ma Cầm Vương Tọa.

Không tìm được đáp án mình muốn, Chu Văn rất muốn đi gặp trực tiếp Lãnh hiệu trưởng, nhưng bình thường, đạo sư và Phó hiệu trưởng muốn gặp Lãnh hiệu trưởng còn khó, nói chi một học sinh như hắn, làm gì có tư cách gặp Lãnh hiệu trưởng.

Sắc trời đã tối, thư viện phải đóng cửa, Chu Văn chỉ có thể trở lại ký túc xá, lên trên mạng tìm tòi tư liệu liên quan đến Âm hệ, nhưng vẫn không tìm được đáp án mình muốn.

Có điều thời điểm lên diễn đàn học viện, Chu Văn thấy được một tấm thiệp liên quan đến Nguyên Khí quyết Âm hệ.

Nội dung tấm thiệp khiến Chu Văn cảm giác hết sức mới lạ, tên thiệp là Thanh âm không gian vĩ độ, người tạo Topic là một người có ID học sinh, độ quan tâm tương đối thấp, người kích vào không đến chục người, người reply càng it hơn.

Người tu luyện Nguyên Khí quyết Âm hệ trong Tịch Dương học viện tương đối ít, cho nên rất ít người hứng thú với tấm thiệp này, có điều Chu Văn xem xong, hai mắt sáng lên.

Mặc dù nội dung tấm thiệp vô cùng kỳ quái, thoạt nhìn có chút không thực tế, có điều những ý nghĩa kia lại vô cùng thú vị.

Sau khi Chu Văn nhìn nội dung tấm thiệp, tựa hồ hắn đã có chút hiểu tại sao Ma Cầm Vương Tọa có thể ảnh thưởng đến tâm tình hắn, nhưng vẫn có nhiều chỗ chưa thể lý giải, không thể dựa vào nội dung tấm thiệp mà giải đáp hết nghi ngờ.

Chu Văn thấy tấm thiệp kia đã phát hành cách đây hai năm, ID tác giả cũng không online, hắn nghĩ một chút, gửi thư, nhưng lúc sau không khỏi có chút thất vọng, xem ra đối phương không phải là người thường xuyên tham gia diễn đàn.

Chu Văn thử nghiệm nhắn tin cho đối phương, nhưng mang chút tâm thái thử một chút, đưa ra một số nghi vấn của mình về vấn đề trên.

Nguyên bản Chu Văn không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng ai biết qua không đến bao lâu, đối phương lại trả lời tin nhắn của hắn, mà còn giải đáp mấy cái vấn đề hắn hỏi kỹ càng, trong đó có một số lời giải thích cổ quái, Chu Văn căn bản chưa từng nghe thấy, có điều đã giải đáp nghi ngờ trong lòng hắn.