Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 402: Trực tiếp chuyển sang thi đấu đội



Chương 472 - Trực tiếp chuyển sang thi đấu đội

📚 Màn sương trắng tan biến, mọi thứ trong khán đài lại trở nên rõ ràng.

Thông báo máy móc của hệ thống vang lên:

【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Hắc Đào chủ động thoát khỏi trò chơi ...]

【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu thắng trận đấu đơn, nhận được 1 điểm】

【Trò chơi 《 Tế Tà Thần · nhà thuyền 》 đã kết thúc, xin chúc mừng Đoàn Xiếc Thú Lang Thang thắng trận đấu đơn. 】

Cả khán phòng yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Người dẫn chương trình trên sân khấu hít một hơi thật sâu, anh ta nhìn vẻ mặt đờ đẫn của tất cả khán giả, giơ tay hét lớn: "Bạch Liễu thắng trận!!"

"Anh ấy đã phá vỡ huyền thoại bất bại của Hắc Đào!! Anh ấy trở thành người chơi đầu tiên đánh bại Hắc Đào trong trận đấu đơn!"

Vương Thuấn ngồi trên băng ghế gỗ mơ mơ hồ hồ nhìn số liệu tăng vọt trên giao diện hệ thống, trong thoáng chốc hắn còn nghĩ mình đã đọc nhầm đơn vị đo lường.

Điểm trong Hồ Đánh Cuộc tăng nhanh gấp 400 lần so với lúc bắt đầu trò chơi và tăng gần gấp đôi trong nháy mắt. Độ nổi tiếng của các thành viên khác của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang thì giống như tên lửa vậy, leo nhanh một đường thẳng tiến bảng xếp hạng top 100.

Thứ hạng của Lưu Giai Nghi tăng hai bậc, cuối cùng dừng lại ở vị trí 52.

Thứ hạng của Đường Nhị Đả tăng lên 67.

Mục Tứ Thành trực tiếp lọt thẳng vào top 50, hạng 48.

Thứ hạng của Mộc Kha tăng lên 77.

Còn Bạch Liễu ... Vương Thuấn click mở giao diện thống kê mức độ phổ biến của Bạch Liễu mà tay run hết cả lên. Hắn nhìn chằm chằm vào dữ liệu xếp hạng cuối cùng, xác nhận tới xác nhận lui đến tận 3 lần rồi xụi lơ gục xuống băng ghế dự bị, thở phào nhẹ nhõm.

Xếp hạng cuối cùng của Bạch Liễu là thứ 6, lọt vào top 10 độ nổi tiếng, là người chơi ngôi sao tuyệt đối.

Chỉ dựa vào một trận đấu duy nhất, tự lăng xê mình trở thành một tuyển thủ ngôi sao để thu hút sự nổi tiếng cho tất cả các thành viên, để tất cả các thành viên đều giành được kim bài miễn tử trước cuộc thi đồng đội, giống hệt như Bạch Liễu đã mong đợi trước đó.

Chỉ là ... chỉ là ...

"Bạch Liễu!!"

Vừa thông báo kết quả thi đấu xong, đám khán giả ngồi hàng ghế đầu vốn đang sững sờ đột nhiên đứng bật dậy, dù vui hay buồn thì gương mặt bọn họ cũng đều đỏ bừng vì phấn khích, gân xanh trên cổ nổi cuồn cuộn, vung tay lắc lư cuồng nhiệt, gào thét tên người chiến thắng cuối cùng trong trận đấu quá xuất sắc này.

"Bạch Liễu—— !!"

"Bạch Liễu !!!"

Khán giả ở hàng ghế sau bị ảnh hưởng của bầu không khí này cũng bắt đầu sôi sục hùa theo la to ầm ĩ, chẳng mấy chốc trong hồ quan sát chỉ còn âm thanh gọi tên Bạch Liễu vang dội tứ phía. Daniel đứng nghênh ngang trên hàng rào, cậu giơ hai tay lên vung vẫy cười phấn khích, hét tên Bạch Liễu cùng với đám khán giả kia, cuối cùng ngay cả người dẫn chương trình cũng gào thét.