Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 443: 1 điểm tín dụng



Edit: Hằng Nguyễn

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Edit: Hằng Nguyễn

Chương 514 - 1 điểm tín dụng

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Mộc Kha đảo mắt qua người Hắc Đào từ trên xuống dưới một lượt rồi lễ phép cười: "Chỗ này không hợp với Hắc Đào đâu."

"Mua quần áo gì ở đây, quần áo ở đây đắt lắm, đi chợ đầu mối mua hai cái bao bố ..." Mục Tứ Thành ngoa ngoắt thẳng thừng không thèm che giấu.

Bạch Liễu nhướng mắt: "Tôi cũng muốn mua, không có cửa hàng nào thích hợp sao?"

Lời nói của Mục Tứ Thành đến bên miệng rồi nhưng vẫn kịp quẹo qua hướng khác: "——sao mà mặc được chứ! Đương nhiên mua quần áo đắt tiền mới tốt nha!"

Ý cười trên mặt Mộc Kha mở rộng: "Có chứ, ở đây có nhiều cửa hàng đặt may riêng rất phù hợp với anh. Anh có thích phong cách nào không? Ví dụ áo sơ mi hay là tây trang?"

"Không có." Bạch Liễu nghĩ ngợi một lúc, rồi sảng khoái giao việc mua quần áo cho Mộc Kha và Mục Tứ Thành nhìn có vẻ kinh nghiệm đầy mình, "Tôi chỉ yêu cầu quần áo phải bền chắc, dễ mặc, không ảnh hưởng đến hành động, cũng như có khả năng chống mài mòn nhất định, không có quá nhiều yêu cầu về kiểu dáng, các cậu cứ chọn theo đó là được."

"Tôi đều có thể thử xem sao."

Mục Tứ Thành rất chủ động giơ tay lên: "Để tôi chọn trước cho! Tôi biết vài cửa hàng ở đây được lắm!"

Bạch Liễu gật đầu: "Chúng ta đến cửa hàng cậu giới thiệu trước đi."

Mộc Kha chậm hơn một bước mím môi không nói gì, Mục Tứ Thành đắc ý nhìn cậu, nắm lấy bả vai Bạch Liễu chuẩn bị đi về phía trước: "Đi nào đi nào, để ông đây dẫn người già như anh đi tìm hiểu trào lưu của giới trẻ hiện nay."

Kết quả là vừa mới khoác vai Bạch Liễu, Mục Tứ Thành đã cảm thấy cảm xúc có gì đó không đúng lắm, nhìn lại thì thấy Hắc Đào ôm lấy bả vai Bạch Liễu, còn cậu thì đặt tay mình lên tay Hắc Đào.

Hắc Đào mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Mục Tứ Thành: "Trào lưu gì?"

Mục Tứ Thành thu lại bàn tay bị Hắc Đào nhéo đến tê dại, cáu kỉnh hừ một tiếng: "Không phải việc của anh, nói cho anh anh cũng không hiểu!"

Sự thật đã chứng minh, mặc dù Hắc Đào không hiểu trào lưu nhưng y thực sự phù hợp với trào lưu.

Mục Tứ Thành khoanh tay ôm ngực, run chân ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, ánh mắt u ám nhìn Hắc Đào vừa bước ra khỏi phòng thay đồ. Y mặc một bộ quần áo thể thao cỡ lớn màu đỏ đen, trên đầu đeo một chiếc băng đô thể thao rộng 4-5cm, phía dưới là quần thể thao rộng rãi, lộ ra bắp chân rắn chắc khỏe khoắn.