Tận Thế Xuyên

Chương 8: Dị năng hồi phục



Chương 8: Dị năng hồi phục

“Tốt” Cao Nguyệt tiến lên trước, trên khuôn mặt hoạt bát hơi có chút rụt rè, bởi vì v·ết t·hương của Nguyệt Sinh thật sự đáng sợ, toàn bộ da phía trước mặt hầu như biến mất, tuy có thịt mới mọc ra, nhưng vẫn để người ta sợ hãi.

Nàng lên tiếng nhắc nhở Nguyệt Sinh: “Ta sẽ dùng năng lực của ta để chữa trị, Nguyệt Sinh ca không cần phản kháng.”

“Tốt” Nguyệt Sinh cũng chỉ phun ra một câu, hắn cũng muốn biết năng lực của cô nàng này tới đâu.

Chỉ thấy nàng đưa hai tay lên trước người của Nguyệt Sinh, sau đó tay nàng bắt đầu phát sáng lên ánh sáng lục. Vết thương trên người hắn cũng lấy tốc độ rất nhanh hồi phục, da mới bắt đầu mọc lên.

Chỉ là da mới chưa bắt đầu mọc, cao Nguyệt khuôn mặt đang tái đi nhanh chóng, tay cũng không giữ vững được mà bắt đầu đung đưa.

“Được rồi dừng lại đi” Thấy được cảnh này Cao Phương lên tiếng.

Chỉ là tiếng nói của hắn vừa hạ xuống, Cao Nguyệt đã không chịu được mà ngã người vào trong lòng của Nguyệt Sinh.

Nguyệt Sinh hơi có điều suy nghĩ, cùng lúc Cao Phương cũng nhanh tay đỡ lấy Cao Nguyệt từ trong tay Nguyệt Sinh, sau đó bế lên rồi nói: “Xin lỗi Nguyệt Sinh ca, am gái ta hết năng lượng nên không chữa hết cho ngươi được. Ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi một chút”

“Tốt, có việc gì lên tầng 19 tìm ta” để lại câu nói như vậy sau đó hắn quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng hắn biến mất, Cao Nguyên quay người lại đám người: “Thanh Nguyên, ngươi nói cho mọi người trong nhóm vận chuyển đồ ăn xuống dưới tầng 2 nghỉ ngơi đi, hậu cần cũng đã chuẩn bị xong đồ ăn, chiều lại tiếp tục công việc.”

“Tốt” Thanh Nguyên vui vẻ đáp, sau đó cùng một người nữa chạy đi. Hai người bọn hắn đang ở dưới tầng 6 trong lúc vận chuyển thức ăn nên nghe tiếng động sau đó tới đầu tiên, nhưng hai người không dám vào trong, chỉ đợi phía ngoài.

Cao Nguyên quay người lại giao Cao Nguyệt cho một thanh niên sau đó giao phó: “Ngươi đưa em gái ta đi nghỉ ngơi” cuối cùng hắn nhìn về phía đám người: “Các ngươi cũng vất vả rồi, xuống nghỉ ngơi trước đi”



“Rõ” đám người đồng thanh hô lên.

Khi đám người đi hết, Cao Nguyên mới quay đầu, đẩy cửa bước vào trong.

….

Trong mơ hồ tỉnh lại, Cao Nguyệt cảm thấy hơi choáng váng.

“Ngươi tỉnh rồi” Cao Phương đứng ở một bên giường của nàng lên tiếng hỏi thăm. Bên người hắn cũng đứng một vị đại thúc tuổi chừng bốn mấy năm mươi.

“Ừm” Cao Nguyệt quay đầu về phía ca ca của mình, hơi gật đầu.

Cao Phương nhìn về phía Lý Bác lên tiếng: “Lý thúc cũng mệt rồi, ngài quay về nghỉ ngơi đi”

“Tốt, vậy ta ra ngoài trước” Lý Bác đáp.

Nhìn về phía Cao Nguyệt, Cao Phương lên tiếng: “Ngươi cũng nghỉ ngơi đi, lát nữa ta có mấy việc muốn hỏi ngươi”

“Không cần nghỉ ngơi, ca hỏi luôn đi. Ta cũng đỡ rồi” Sau một lúc quen thuộc, Cao Nguyệt cũng cảm thấy ổn hơn.

Cao Phương hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng cũng hỏi: “Lúc chữa trị cho hắn, ngươi cảm thấy thế nào?”



“Ta cảm thấy có chút sợ hãi” nghĩ đến khuôn mặt đáng sợ đó, cộng thêm trước đó cái giọng nói khàn khàn làm nàng hơi sợ hãi.

Đứng ở một bên Cao Phương đính chính lại: “Ta muốn hỏi là lúc ngươi chữa trị có phát hiện ra thứ gì dị thường không?”

Cao Nguyệt cũng biết mình trả lời không đúng câu hỏi nên chỉ nhìn lên trần nhà như thể nhớ lại gì đó liền đáp: “Lúc chữa trị, năng lượng của ta tiêu hao rất nhanh” ngắt một chút, nàng lại đính chính “Hắn như động không đáy, bao nhiêu năng lượng của ta cũng không đủ” sau đó nàng lại nhìn về phía Cao Phương như đang hỏi ý kiến của hắn.

“Ngươi nghĩ tại sao?” Cao Phương không đưa ra ý kiến mà chỉ hỏi ngược lại.

“Ta nghĩ có 2 khả năng. Hoặc là do v·ết t·hương quá nhiều và nghiêm trọng nên cần nhiều năng lượng hơn để chữa trị, dù sao trước giờ ta chưa chữa trị cho ai b·ị t·hương nghiêm trọng như vậy cả. Hoặc là hắn thật mạnh, mạnh làm cho ta cần nhiều năng lượng hơn bình thường mới có thể điều trị” Cao Nguyệt đưa ra lý giải của mình, sau đó lại nhìn một chút ca ca của mình.

Cao Phương như có điều suy nghĩ, hắn cũng không đưa ra được thêm ý kiến nào khác. Nhưng nhớ lại lúc Nguyệt Sinh đi ra cho hắn cảm giác uy h·iếp rất mãnh liệt, khác hẳn trước đó gặp mặt làm cho hắn nghiêng về vế sau hơn.

Cũng có thể là do trước đó hắn giấu diếm thực lực, chỉ là sau khi chiến đấu kịch liệt mới hiển lộ ra.

Nhưng nếu là như vậy, địa vị của hắn trong căn cứ sẽ bị hạ phong. Đây là điều mà hắn không mong muốn. Thêm nữa là có một con zombie nguy hiểm tồn tại trong chung cư cũng làm hắn suy nghĩ miên man.

Nhìn về phía em gái mình hắn hỏi thêm: “Còn gì nữa không?”

“Không. Ca có thể trở lại tìm kiếm hiện trường thử xem.”

“Ta đã xem qua, nhưng cũng không có phát hiện gì. Nhưng từ hiện trường cho thấy được chiến đấu rất kịch liệt”

“Nếu như vậy rất có thể đó là zombie cấp 1, mà trên mạng có thông tin là zombie cấp 1 sẽ xuất hiện tinh hạch giúp tăng tiến sức mạnh” nói Cao Nguyệt nhìn về phía ca ca của mình chờ mong.

Nhưng Cao Phương lắc đầu để nàng thất vọng.



“Rất có thể hắn đã lấy đi” Cao Nguyệt hơi ủ rũ. Dù sao cũng là thứ có thể giúp dị năng giả thăng tiến sức mạnh.

Đột nhiên nàng giật mình: “Nói như vậy hắn không phải rất mạnh sao. Từ những tin tức trên internet cho thấy thường zombie biến dị sẽ rất mạnh, cần 2 đến 3 dị năng giả mới có thể chế phục, mà hắn có thể tự mình xử lí.” dừng một chút nàng nói thêm “Thêm nữa là những v·ết t·hương của hắn rất có thể trước đó rất nghiêm trọng, nhưng lúc ta chữa trị đã có thịt non xuất hiện, khả năng cao là dị năng của hắn liên quan đến phục hồi” càng nói về sau tiếng của nàng càng nhỏ như thể đang lẩm bẩm một mình.

Cho dù như vậy, đứng một bên Cao Phương vẫn có thể nghe rõ lời nàng nói.

“Hiện trường có tính p·há h·oại rất lớn, không giống là một dị năng giả thiên về phục hồi có thể gây ra”

“Nhưng không phải là trong căn cứ có một người mạnh mẽ trấn giữ sẽ tốt hớn sao” chỉ là sau khi nói ra nàng lại cảm thấy hơi hối hận, bởi nàng biết ca của mình là người có tham vọng hơn nữa còn có tính hơn thua nên sẽ không chấp nhận điều này.

“Ca, ngươi tính làm gì?” nàng có chút lo lắng.

“Ngươi lại nghĩ xấu về anh trai của mình đúng không?” Cao Phương hơi híp mắt nhìn về Cao Nguyệt.

“Không có. Không có” Cao Nguyệt liên tục phủ định.

“Ta cũng không phải là người cố chấp. Hiện tại đang là lúc cần người, trông hắn cũng không phải là kẻ tiêu cực người. Mạnh hơn ta thì mạnh hơn thôi, không phải là không chấp nhận được” Còn một điều mà Cao Phương không nói đó chính là Nguyệt Sinh không giống là kẻ yêu thích quyền lực cùng hơn thua người, từ biểu hiện sáng nay lúc hắn phân công công việc là có thể nhìn ra một chút.

Nghe được câu trả lời, Cao Nguyệt thở dài một hơi. Nàng sợ ca của mình sẽ làm cái gì đó như chèn ép, hay kế li gián gì đó để tách biệt Nguyệt Sinh ra khỏi căn cứ.

“Ca, ngươi muốn tìm hắn để hỏi về con zombie không? Ta thấy trong căn cứ xuất hiện một con zombie cấp 1 cũng không phải là chuyện tốt”

Cao Phương đáp lại: “Hai người các ngươi đều đang cần nghỉ ngơi, chờ phục hồi rồi nói tiếp” không đợi nàng phục hồi, Cao Phương đã bước ra khỏi phòng.

Nhìn rời đi Cao Phương, Cao Nguyệt đáp: “tốt”