Truyện Cổ Đại

Truyện có nội dung xảy ra ở thời cổ đại phong kiến.

✔Tag: Đam mỹ, Cổ đại, Tình cảm, Niên thượng, Song thị giác, thụ yêu thầm, Hỗ sủng thiên công, HE.Trầm ổn ôn nhu Đại tướng quân cường công x si tình Đại Lý Tự khanh thụ.Cp: Tào Đình Bách (Công) x Nhạc Mạc (Thụ)---Trấn Quốc Đại tướng quân Tào Đình Bách bị người hãm hại, nhi tử của y đến cầu cứu Đạ Chương 24    

Giới Thiệu:Tình yêu vốn là một sự dày vò. Người yêu nhiều hơn sẽ khổ đau, người yêu ít hơn lại chịu thiệt.Bạch Khanh, thân là ca kỹ được gả vào gia tộc chư hầu làm thiếp, nàng được chọn chỉ vì những toan tính chính trị của người đàn ông ấy. Hai con người vốn chẳng hề có tình cảm lại phải diễn t Chương 70    

Hôn phu chinh chiến ba năm.Ta viết vô số phong thư nhà.Từ chuyện thường ngày trong nhà đến lời lẽ yêu đương.Chàng đắc thắng trở về, lại mang theo một nữ tử.Ta không dám tin: "Chẳng phải chàng nói trở về sẽ thành hôn với ta sao?"Hôn phu lạnh lùng bảo ta đừng dây dưa.Phía sau lại có một cánh tay mạnh mẽ rắn r� Chương 17    

Ta bỏ ra mười lượng bạc, mua một nam nhân về làm phu quân.Nam nhân ấy mày kiếm mắt sao, dáng người cao lớn, khí thế hung mãnh, hầu hạ ta đến mức ta thỏa mãn vô cùng.Một đêm nọ, giữa cơn mộng mị, ta theo thói quen đưa tay ôm lấy phu quân bên cạnh, lại chỉ chạm vào khoảng không.Mơ màng mở mắt, chỉ thấy ngoài Chương 13    

Sau mười kiếp xuyên không làm nhiệm vụ, cuối cùng Mạnh Lâm Thanh cũng trở về, nhưng lại trở về ngay thời khắc nàng đã qua đời do khó sinh, thi hài vừa được an táng! Nàng vùng vẫy bật nắp quan tài, ngay tại hiện trường mổ bụng sinh ra ba hài nhi! Nay nàng đã là người đã chết, vậy hà tất phải cùng tên phu qu� Chương 334

Năm chín tuổi, ta bị bán vào phủ họ Phương.Tiểu thư thân thể bệnh tật đặt tên cho ta là Lập Xuân.Nàng nói, mong xuân về vạn vật hồi sinh, đem lại một chút sinh khí cho viện tử lạnh lẽo tiêu điều của nàng.Về sau, nàng chết vào một ngày đông giá buốt.Chính tay ta, dùng một sợi dây thừng, kết thúc mạng sống Chương 29

Ta chỉ là một phi tần không được sủng ái.Một ngày nọ, ta bất ngờ sở hữu năng lực đọc tâm.Và ta nghe rõ tiếng lòng của tên hoàng đế ấy!Hắn mỉm cười dịu dàng đỡ lấy Quý phi mảnh mai vấp ngã, lòng thầm mắng: “Đồ ngốc.”Hắn nâng ly chúc Thừa tướng, giọng điệu ôn hòa: “Ngày nào đó trẫm nhất đ� Chương 12    

Nhà ta vốn nghèo khó, vậy mà thợ săn Thạch Định lại ngỏ ý muốn kết thân.Hắn bảo: "Sau này ta nhất định để nàng cơm no áo ấm, bạc tiền kiếm được đều giao cho nàng."Ta ngắm nghía con lợn rừng hắn vác đến, đổi ra thô lương đủ cho cả nhà dùng trong cả năm.Vậy là gật đầu ưng thuận mối lương duyên này Chương 11    

Tiểu cô bị bắt cóc, gọi đích danh Giang Dự Châu tới chuộc người. Hắn lại cứ ở bên ánh trăng sáng bị thương, chậm chạp mãi chẳng chịu lộ diện. Ta giả vờ hoảng loạn, trơ mắt nhìn tiểu cô trong sự thờ ơ của Giang Dự Châu mà mất hết trong sạch, dung mạo cũng bị hủy hoại hoàn toàn. Chỉ bởi kiếp trư� Chương 11    

Ta bị phụ mẫu bán vào phủ Tướng quân làm nha đầu "xung hỉ".Ỷ vào việc Triệu Phùng Sinh không nhìn thấy được, ta mặc sức ăn mặc sức uống, lười biếng trốn việc.Cho đến đêm trước khi học được thương pháp của Triệu gia và dẫn quân ra trận, hắn đè ta trên giường, thì thầm bên tai ta: "Thực ra, ta nhìn th� Chương 22    

Rượu Lê Hoa, tu luyện, bế thực…Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại.Ôi thôi! Toang rồi!Cái chuyện xuyên vào sách gì gì đó… không ngờ lại đổ vào đầu tôi rồi... ---------Trong truyện này, nữ chính không giành lấy nhân duyên hay cơ duyên của nữ chính nguyên tác, nam chính xuất hiện muộn, là người được nhặt về giữa Chương 49    

Tiểu thư lười biếng, ta đứng canh gác.Tiểu thư trèo tường, ta dựng thang.Tiểu thư đánh người, ta đưa ghế.Luận về tinh thần tận tụy, khắp kinh thành này chẳng ai xứng đáng làm chó săn hơn ta.Là một nha hoàn bán thân, ta chỉ là nhân vật phụ trong câu chuyện của tiểu thư, một kẻ chẳng đáng nhắc đến trong miệ Chương 26    

Khi Nhiếp Chính Vương ở bên cạnh tỷ tỷ ta, ngài lại gọi tên ra. Chuyện này là do Lan Lam, người hầu cận của tỷ tỷ kể lại cho ta nghe. Ta và Nhiếp Chính Vương cũng coi như là thanh mai trúc mã. Ta vẫn còn nhớ rõ năm ta mười một tuổi còn hắn mười ba tuổi.  Hắn cười nói sẽ mang tam thư lục lễ, kiệu tám ngư Chương 20    

Ta là nha hoàn, có “lòng riêng”.Các nàng đều muốn làm di nương.Chỉ có ta một lòng muốn chạy ra ngoài.Phu nhân bảo ta đi quyến rũ đại thiếu gia.Nào ngờ chuyện không thành.Ta ngược lại bị gài một vố.Cố nhị thiếu: "Vào viện của ta rồi, còn muốn chạy đi đâu?" Chương 26    

Bạn đang đọc truyện Đếm Ngược Thời Gian Sống Sót của tác giả Mộc Hề Nương. Triệu Bạch Ngư sống rất khó khăn.Y và Triệu Ngọc Tranh cùng cha khác mẹ là hai thái cực, Triệu Ngọc Tranh sinh non vì bị công chúa làm hại, tất cả mọi người đều cực kỳ cưng chiều đứa trẻ này.Đến cả nhà bên ngoại của Triệu Chương 119

Phượng Khê xuyên thành nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết tu tiên. Nhưng xui thay, ngày xuyên chính là ngày giỗ.Không chịu đầu hàng trước số phận c.h.ó má, nàng tìm mọi cách rời khỏi Hỗn Nguyên Tông - nơi có nữ chính, rồi gia nhập Huyền Thiên Tông.Ngờ đâu, tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa.Trong nguyên tác, năm sư huynh c� Chương 296

Ta và Tạ Trọng Lâu đã đính ước mười sáu năm, hắn bỗng nhiên đến hủy hôn. Sau này ta đã thưa lên Thái hậu, buộc hắn phải cưới ta.Sau khi thành thân, hắn đối xử với ta vô cùng sỉ nhục, lạnh nhạt, thậm chí còn dẫn một nữ tử về, tuyên bố muốn hưu thê rồi cưới người khác.Lúc đó, Lục gia của ta đã s Chương 27    

Mạnh Thiên Thiên, khi đến tuổi cập kê, gả vào nhà họ Lục để chúc thọ cho lão phu nhân.Vào đêm tân hôn, biên cương truyền đến tin dữ, chồng nàng nhận lệnh ra trận, nửa năm sau không may tử trận dưới lưỡi đao của quân Bắc Lương.Năm năm sau, người chồng đã tử trận của nàng trở về, bên cạnh lại có thêm Chương 600

Ta là Đường Kiều của phủ Tướng quân, người đời gọi ta là Đường Tam Nương, còn có biệt danh là Diêm Vương sống. Hắn là kẻ ăn chơi trác táng số một Kinh thành - Tiêu Tứ Lang lớn lên trong sự nuông chiều của chốn son phấn nhân gian. Hai người chúng ta vốn dĩ chẳng hề liên quan gì đến nhau, nhưng lão Hoàng đ� Chương 28    

Phu quân bệnh mãi không khỏi, mẹ chồng mời đạo sĩ đến, tính ra cần một nữ tử có mệnh cách đặc biệt để xung hỷ.Trùng hợp thay, biểu muội đang ở trong phủ lại hợp điều kiện.Mắt ta ngấn lệ, cuối cùng đành cười khổ đồng ý cưới nàng ấy làm bình thê.Vừa quay đi, ta đã sai người đổi thang thuốc.Thíc Chương 13    

Chung Cực toạ càn khôn, ba nghìn Đại Thiên chuyển, dòng lịch sử hào hùng, cổ tộc thống trị, thế lực ngang tàn, đại năng trấn thời đại, yêu nghiệt xuất thế, thiên kiêu tung hoành...tất cả đều mang dã tâm chinh phục đỉnh cao nhất, nhìn xuống ch& Chương 21

Ông ta cười nói Hoàng hậu không thể là ngươi.Ta chăm chú nhìn khuôn mặt đã bị tửu sắc ăn mòn của Hoàng Thượng, làm như không quan tâm đến lời ông ta nói, cũng không để ý đến hai bàn tay đang sờ loạn trên người ta, chỉ thản nhiên cười, dịu dàng đáp:“Uyển Nhi chỉ mong Bệ hạ thương tiếc, không hề thèm mu� Chương 32    

Ta gả cho con trai kẻ thù của cha ta.Trước khi lên hoa kiệu, cha ta nắm tay ta dặn dò: "Tiểu Chu à, con nhất định phải làm nhà hắn long trời lở đất, gà chó không yên, phải mang cái dáng vẻ phản nghịch thời dậy thì của con ra đấy nhé!"Ta đỡ trán: "Cha ơi, cha đừng đặt nhiều kỳ vọng vào con thế."Người nắm chặt Chương 19    

Vì yêu, nàng không ngại khó ngại khổ mà gả cho hắn lúc nghèo túng, mà khi hắn quyền cao chức trọng, hắn lại nở mày nở mặt nghênh thú một nữ nhân khác, nàng lấy cả đời làm tiền đặt cược, cuối cùng thua hai bàn tay trắng. Ai yêu trước thì thua, đạo lý này nàng hiểu rõ, nhưng lại là khi quá muộn… Chương 41    

Hài cốt của ta bị Trấn Hồn Châu toả định mười ba năm, hồn phách của ta nhàm chán đến nỗi sắp tan rồi.Lại gặp được thiên kim tiểu thư thật bị hầu phủ đuổi ra khỏi cửaNàng nằm phía trên hài cốt của ta, nước mắt rơi lã chã: “Ta muốn chết, ngươi muốn sống, chúng ta hãy đổi chỗ nhau đi!”  Chương 15