Thí Thiên Đao

Chương 2618: Thần linh hạ xuống (2)



Cho nên, vị thần linh này đến từ thần giới bị nghiền nát, lúc này lại ở lối vào Quy Khư.

Khi Hồng Mông tôn giả đi tới trước mặt hắn, vị thần linh nhân loại này ít nhiều cũng có chút bất ngờ. Bởi vì trên người hắn cũng không tản ra bất kỳ thần tính nào. Dáng vẻ của hắn cũng là hình tượng một thanh niên nam tử Nhân tộc anh tuấn. Hắn cảm thấy mình đã che giấu rất tốt. Thật không nghĩ tới thân phận của mình lại dễ dàng bị người phát hiện, đồng thời trực tiếp xuất hiện ở trước mặt hắn như vậy. Chỉ có điều, trong lòng của hắn cũng không có bất kỳ sợ hãi nào.

Hắn thấy, trên thế giới cấp bậc thấp này căn bản cũng không có mấy tồn tại có thể được gọi là đối thủ. Chẳng qua là một đám sinh linh thấp kém. Chó có thể cắn người, nhưng người biết sợ chó sao? Vị thần linh này, nói chung chính là tâm trạng như vậy.

Cho nên, hắn nhìn Hồng Mông tôn giả, vẻ mặt bình tĩnh.

- Quả nhiên vẫn muốn mơ ước những thứ này sao?

Trên thực tế, dựa vào cảm ứng, Hồng Mông tôn giả vừa nhìn thấy người trẻ tuổi này, cái hắn nên hiểu cũng đều hiểu.

Thậm chí hắn không cần hỏi cái gì. Nếu như đối phương xuất hiện ở nơi này, vậy thì cái gì đều có thể hiểu được. Mục đích cuối cùng của đám thần linh này vẫn là muốn một lần nữa xây dựng lại thần giới!

Mà điều này tuyệt đối xung đột với toàn bộ thế giới năm đại thiên.

Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này hờ hững nhìn Hồng Mông tôn giả. Trên người hắn có từng tia thần lực mỏng manh, dần dàn lộ ra ngoài, nhất thời khiến cho mảnh không gian này trở nên có chút hỗn độn. Người ngoài đã không có biện pháp nào nhìn thấy được sự tồn tại của bọn họ.

Hồng Mông tôn giả cũng không có để ý tới hành động của thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này. Vẻ mặt hắn bình tĩnh nhìn đối phương. Thật ra, trong lòng Hồng Mông tôn giả đã muốn ra tay!

Các sinh linh đã chú ý tới chỗ này. Như vậy bất kể thế nào năm đại thiên bên này cũng sẽ phải cùng đối phương phát sinh chiến tranh.

Đánh sớm đánh muộn... cũng là một dạng!

Năm xưa nếu như viện thế lực lớn đánh sớm một chút, chắc hẳn thế giới năm đại thiên có khả năng đã sớm tan vỡ...

Ý niệm này chợt lóe lên ở trong đầu Hồng Mông tôn giả. Nhưng hắn cũng không kích động.

- Ngươi muốn giết ta? Đã từng là thần linh thần giới phù văn?

Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi cũng nhìn thấu thân phận của Hồng Mông tôn giả. Chỉ có điều sau một khắc, khóe miệng của hắn thoáng cong lên, lộ ra một nụ cười mỉa mai:

- Đầu tiên, ngươi không giết được ta. Thứ hai, không thể không nói, ở nhân giới trong năm tháng quá lâu, chung quy toàn thân sẽ nhiễm mùi vị của nhân loại. Mùi này... Thật sự rất khó ngửi.

Hồng Mông tôn giả liếc mắt nhìn thần linh Nhân tộc này một cái:

- Ngươi không phải là nhân loại sao?

- Không, ta không phải. Có thể hỏi ra vấn đề ngu xuẩn như vậy, xem ra, nhân tính trên người ngươi đã quá nhiều. Thực sự... Có chút đáng tiếc. Thật ra lần này chúng ta hạ xuống, ngược lại cũng không phải là muốn làm gì những phù văn tính mạng các ngươi. Thất bại cũng không hoàn toàn là lỗi của các ngươi.

Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi cao cao tại thượng, hờ hững nhìn Hồng Mông tôn giả.

Hồng Mông tôn giả cười lạnh nói:

- Hạ xuống? Là thế giới tan vỡ, thành kẻ đáng thương không nhà để về?

- Ngươi nói như vậy, rất dễ mất mạng.

Trẻ tuổi Nhân tộc thần linh lộ ra vẻ mặt nguy hiểm nhìn Hồng Mông tôn giả, lạnh giọng nói.

Hồng Mông tôn giả lắc đầu thở dài:

- Đám thần linh các ngươi thật sự ứng với một câu nói của Nhân tộc, chết vịt còn mạnh miệng! Nhìn bộ dạng các ngươi bây giờ xem. Biết vì sao chúng ta không có ở vực ngoại giết chết các ngươi hay không?

- Bởi vì không dám.

Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi thản nhiên nói.

Vẻ mặt hắn bình tĩnh, giống như đang trần thuật một sự thật. Hoàn toàn không có bất kỳ thần sắc ngượng ngùng nào xuất hiện ở trên mặt hắn.

- Không dám?

Hồng Mông tôn giả thấy buồn cười:

- Được, ngươi cao hứng là tốt rồi. Ngươi muốn nói thế nào thì nói như thế. Trở về đi, đừng ở chỗ này nhìn xung quanh. Nơi này không phải là nơi đám nghèo túng đáng thương như các ngươi có thể tới. Nói thật cho ngươi biết, ngươi cũng trở về nói cho những kẻ đáng thương phía sau ngươi được biết. Nếu như muốn ở trên thế giới này, nắm giữ một góc, sống sót ở trong quy tắc tuần hoàn của thế giới này. Cái này chúng ta có thể thỏa mãn các ngươi. Nhưng nếu như vẫn ôm mộng tưởng một lần nữa xây dựng thần giới, không để ý tới sự sống chết của những sinh linh trên thế gian này... vậy, vô số sinh linh trên thế gian của chúng ta đấu tranh với các ngươi tới cùng!

Trẻ tuổi Nhân tộc thần linh bĩu môi, khinh thường nói:

- Đấu tranh tới cùng? Một bầy kiến hôi... từ đâu ra sự tự tin như vậy?

Hồng Mông tôn giả nói:

- Tự tin và quyết tâm của chúng ta, còn nhiều hơn rất nhiều so với trong sự tưởng tượng của các ngươi. Cho nên, không nên lại ôm bất kỳ mộng tưởng không nên có nào. Các ngươi không có khả năng thành công.

Thần linh Nhân tộc trrẻ tuổi lắc đầu, thản nhiên nói:

- Đám sinh linh cấp thấp trong lòng tồn tại huyễn tưởng. Vậy ta sẽ khiến cho các ngươi xem thử, cái gì mới gọi lực lượng của thần! Ngươi có khả năng quá lâu không hiểu rõ về thần giới, có thể đã quên mất thần có lực lượng thế nào. Không có vấn đề gì. Ta có thể nhắc nhở ngươi một chút!

Trẻ tuổi Nhân tộc thần linh nói xong, trực tiếp ra tay, đánh về phía Hồng Mông tôn giả!

Trận chiến đầu tiên sau khi thần linh hạ xuống năm đại thiên, lại được triển khai mà không có dấu hiệu báo trước nào như vậy!

Hồng Mông tôn giả cũng có chút ngoài ý muốn. Hắn không nghĩ tới đối phương lại có thể dám trực tiếp động thủ ở chỗ này.

Nơi này là trọng địa của Thiên Đình!

Dưới tình huống bình thường, ở toàn bộ khu vực Thiên Đình đều không có tiếng ồn ào náo động. Càng chưa nói ở chỗ này chiến đấu. Quả thực chính là hành vi tìm đường chết.

Nhưng thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này lại hoàn toàn không để ý tới những điều đó. Theo hắn thấy, cái gì mà Thiên Đình chứ? Quả thực khiến cho người ta cười đến rụng răng. Một đám sinh linh cấp bậc thấp, tự mình ở đây chơi rất vui vẻ. Nhưng không lọt được vào pháp nhãn của hắn.

Ầm ầm!

Một tiếng động rất lớn vang lên ở sát biên giới Quy Khư trong Thiên Đình.

Tiếp đó, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng có vô số tòa pháp trận bị kích hoạt.

Trực tiếp nhốt thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này và Hồng Mông vào bên trong. Hồng Mông tôn giả cũng không tiếp tục giao chiến với thần linh trẻ tuổi này. Thân hình của hắn lùi về phía sau một bước. Trực tiếp biến mất ở bên trong pháp trận.