Thiên Đạo Chi Tranh

Chương 4: Xuất quan



Việc Thiên Vân đang bế quan tu luyện, tưởng chừng nhỏ bé nhưng thực ra lại là vấn đề vô cùng đáng quan tâm ở Thiên Chiến Thần Tộc.

Bởi vì, đây là trường hợp duy nhất trong lịch sử ghi chép trong Thiên gia, có khả năng tu luyện Hỗn Độn Thiên Kinh. Bởi hầu hết những người từng tu luyện, chỉ vài giờ, lâu nhất là một ngày liền thất bại và tự bạo do tẩu hỏa nhập ma.

Và hiện tại, nhất cử nhất động của Thiên Vân trong khu vực bế quan, đều có người đang quan sát. Dù nhìn Thiên Chiến Thần Tộc có vẻ như đồng lòng, nhưng thật ra không phài quá yên ôn, bên trong nội bộ vẫn còn những đấu đá vì lợi ích cá nhân.

Mặc dù là nhi tử của Thiên Thừa Ân, gia chủ hiện tại của Thiên gia, là thiếu chủ của cả tộc, nhưng hắn không chắc chắn sẽ trở thành gia chủ bởi việc này còn cần các tộc lão trong tộc đưa ra quyết định cuối cùng.

Thân là gia tộc đứng đầu ở Thần Giới, tất nhiên nội bộ cũng sẽ tồn tại nhiều mạch với những quan hề vô cùng rườm rà và phức tạp.

Bao gồm chủ mạch là của Thiên Vân, kỳ thật còn tồn tại tứ đại chủ mạch khác, đó còn chưa kể các chi nhánh nhỏ hơn và còn các tiểu mạch phân bố khắp nơi.

Mỗi mạch đều có những người mong muốn đoạt được vị trí gia chủ để hiệu lệnh cả gia tộc và sở hữu địa vị gần như đứng đầu Thần Giới.

Và mỗi mạch cũng tồn tại vô số quái vật với thiên phú tuyệt thế, bất kì thế hệ nào cũng tranh nhau vị trí gia chủ tương lai.

Tuy phải đấu tranh ác liệt, vẫn có những thiết luật nhất định, một trong số đó chính là không thể tổn hại đến tính mạng của đồng tộc, trừ một số trường hợp nhất định.

Để có thể đạo tạo ra những gia chủ mạnh mẽ, mấy lão quái vật tồn tại lâu năm trong gia tộc lại càng ủng hộ tranh đấu giữa bọn tiểu bối, bởi có chiến đấu, mới có thể đào tạo ra những thế hệ thiên tài, duy trì được sự phồn vinh của gia tộc, tránh cho việc gia tộc gặp phải tình trạng lụi tàn qua năm tháng.

Lúc này, ở trong nội địa của Thiên gia.

Tại đây, có rất nhiều cung điện vô cùng nguy ngoa, mang nét cổ kính đang tọa lạc ở dưới một cây cổ thụ to lớn che cả ánh mặt trời chiếu xuống… Nhưng cung điện lại làm bằng một loại chất liệu nào đó, vẫn có thể phát ra những loại ánh sáng vô cùng rực rỡ.

Ở trong đây, nếu một tên cường giả bình thường đi ngang qua thì liền bị một thứ áp lực vô cùng đáng sợ nghiền ép bởi hiện tại, nhiều lão già với thân phận lẫn tu vi cường hãn trong Thiên gia đang cùng nhau thương nghị chuyện gì đó.

---

- Các ngươi có cảm thấy, khí tức của Tiểu Vân càng ngày càng mạnh lên không, có vẻ như đã đạt đến Chân Tiên viên mãn, xém chút nữa là đột phá cảnh giới Tiên Nhân rồi. Chỉ sợ cho dù là những tên tiểu tử sinh trước hắn cũng khó có ai có thể đạt đến thành tựu như hắn hiện tại.

Nói chuyện là một trong số tộc lão ở Thiên gia, thực lực có thể đứng ở top 5 ở thời đại của nàng.

- Tên tiểu tử này từ lúc sinh ra đã là Độ Kiếp cảnh, nếu không phải phong bế tu vi cộng thêm Vô Diện linh căn phải khiến cho hắn tự phế đi tu luyện lại, không biết chừng với cái tư chất tu luyện khủng bố của nó, sớm đã đạt đến Bán Thánh cảnh rồi. Mà phải công nhận, trong số các tiểu bối mà ta từng thấy, chưa một ai có thể khiến ta có ấn tượng mạnh như tên tiểu tử này. Trong suốt lịch sử dài đằng đẵng của gia tộc, cuối cùng cũng có 1 người có thể tu luyện thành công cuốn công pháp đó.

Lão già bên cạnh lên tiếng đồng ý, dù không phải ở cùng mạch với Thiên Vân, nhưng với thiên tư của hắn, lão cũng không thể không kinh hỉ.

Dù đấu tranh nội bộ nhiều, nhưng việc gia tộc xuất hiện những thiên tài tuyệt thế, bọn hắn vẫn không thể không hài lòng. Bởi so với lợi ích cá nhân, việc gìn giữ gia tộc không những có lợi với bọn hắn, mà là cả tương lai của mạch bọn họ.

- Xem ra vị trí gia chủ tiếp theo của gia tộc, lại một lần nữa rơi vào trong tay mạch bọn hắn đi, ba đời nay đều rơi vào mạch này, đời tiếp theo này có lẽ cũng là của bọn hắn.” Một lão già lắc đầu cảm thán, dù cho trong nhánh của lão cũng có những yêu nghiệt khủng bố, so với Thiên Vân thì vẫn kém một chút.

- Cũng không hẳn, dù Thiên Vân thiên tư khủng bố cỡ nào, tuổi của hắn vẫn còn quá nhỏ so với một số đứa, điển hình như tiêu nữ của nhánh lão Tứ, không phải mới ngấp nghé nắm mươi mà tu vi đã gần đến Địa Đế đỉnh rồi sao.

Một người khác chợt nói. Tất nhiên trong nhánh của lão này vẫn tồn tại hai người rất mạnh, dù tuổi trẻ nhưng tu vi cũng đã đạt đến cấp độ Địa Đế. Là một trong những quái thai.

- Đáng tiếc cho mạch của lão Cửu, lúc trước tồn tại một yêu nghiệt vạn năm khó gặp, không ngờ, vì quá theo đuổi sức mạnh mà đồng ý ký kết với…

- Đủ rồi…

Một lão già đang nói nửa chừng thì bị Đại lão ngăn cản lại. Sắc mặt của mọi người xung quanh cũng hơi đổi, có chút kiêng kị, có vẻ như đây là chủ đề cấm của gia tộc họ Thiên.

Đây cũng là chuyện khoảng bốn mươi năm trước, chuyện này có liên quan đến một tiểu bối đã dẫn đến việc đồng tộc tương tàn, cuối cùng lại lựa chọn phải bội đồng tộc. Dù các bô lão đã ra tay giải quyết nhưng có vẻ vẫn không thể giải quyết triệt để.

Chuyện này nếu vào tai của những kẻ ở ngoài, sẽ tạo nên một tiếng xấu cho Thiên Chiến Thần Tộc. Vì vậy trừ những người liên quan và cả cao tầng trong Thiên Gia, còn lại không một ai biết đến kẻ đó.

- Heiz, dù mấy vị lão tổ trong tộc của lão Cửu có tỉnh lại, biết được việc này chắc hẳn cũng sẽ không nói gì. Dù thiên phú của tên đó rất mạnh, nhưng việc hắn làm lại vô cùng tàn nhẫn, dù cho có là Thiếu gia chủ cũng không thể khiến hắn thoát tội.

- Mà từ đó, nhất mạch của Lão Cửu cũng dần bị chèn ép, do có không ít người sợ họ sẽ một lần nữa tạo nên một tên phản đồ như hắn, vì vậy liền bị chèn ép, thậm chí tiểu bối ở những nắm sau sinh ra dù không biết chuyện gì, nhưng vẫn ra sức chèn ép mạch của hắn.

- Nhưng có vẻ gần đây bọn họ cũng mới sinh ra một tiểu nữ rất đáng yêu, song thiên phú của nàng cũng không tệ. Thậm chí quan hệ của nàng với Thiên Vân cũng rất tốt. Nếu Thiên Vân có thể hoàn toàn nắm chắc vị trí Thiếu gia chủ, có lẽ nó có khả năng giả quyết triệt để vấn đề này đi.

- Đúng là xui xẻo cho bọn hắn, do có tên phản đồ kia mà phải chịu nỗi ô nhục như vậy… Dù đã chục năm trôi qua, nhưng họ vẫn sống trong bóng tối của sự ô nhục… Hy vọng những người đó sớm có thể thoát khỏi đó và một lần nữa trở lại với vinh quang vốn có của nhất mạch.

Một vị tộc lão thở dài, hiển nhiên lão cũng là một trong những người thân của người được gọi là lão Cửu. Chứng kiến huynh đệ mình gặp phải trường hợp như vậy, làm sao lại không đau lòng cho được.

Khi tất cả còn đang chìm trong không khí tang thương, thì liền nhận được một tin chấn động. “Thiên Vân xuất quan.”

---

Cũng tại thời điểm đó, Thiên Vân cũng đã thành công tu luyện được tầng hai của Hỗn Độn Thiên Kinh.

Sau khi kết thúc khảo nghiệm của công pháp đưa ra, hắn liền thấy công pháp đang dần chữa trị cho những tổn thương linh hồn của hắn… Nhưng khi mọi thứ tưởng chừng như kết thúc, Thiên Vân vẫn cảm thấy những tia sáng ấy vẫn đang liên tục tiến đến người hắn. Cộng thêm cả mớ tài nguyên lẫn Thiên Linh Chi Khí hùng hậu ở xung quanh khiến cho hắn có thể tiếp tục tập trung tu luyện.

Chính Thiên Vân cũng không biết, tàn quyển lúc đầu mà hắn tu luyện là ở tầng hai, vì chưa học cơ sở mà đã cầm đèn chạy trước ô tô, nên hắn đã phải trả cái giá đắt là thất bại mà xém mất mạng. (thực chất đã mất mạng và mạng này là của người khác). Cho đến khi tàn quyền mà hệ thống đưa cho lại là tầng thứ nhất, vì vậy dù đã thành công tu luyện. Nhưng dưới tình cảnh đó, hắn buộc phải tu luyện hai tầng của Hỗn Độn Thiên Kinh.

Và cái kết, tu vi của hắn đã thành công đạt đến cảnh giới Tiên Nhân sơ kỳ. Còn Thần hồn của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới Bán Đế… riêng thể tu vẫn là dậm chân tại chỗ. Dù cơ thể hắn vốn mạnh hơn Tiên Nhân bình thường rất nhiều.

Nhìn lên nơi khởi nguồn của chùm sáng, Thiên Vân hiểu rõ, công pháp này vẫn chưa hoàn chỉnh. Có lẽ một thời gian sau hắn lại phải cùng hệ thống đi tìm tàn quyền còn lại của Hỗn Độn Thiên Kinh đi. Nếu không thì tu vi của hắn chỉ có thể dậm chân tại chỗ mà thôi.

Tuy nhiên, chỉ trong một chút tích tắc nhắm mắt dưỡng thần, Thiên Vân cảm thấy bản thân có vẻ đã quay trở lại chỗ ban đầu khi hắn mới xuyên đến.

Tuy nhiên, thay vì mệt mỏi như ban đầu, thì hắn hiện khỏe hơn bao giờ hết. Thiên Vân có cảm giác, nếu quay trở về Trái Đất, hiện không còn một thứ gì có thể gây hại đến cơ thể của hắn.

“ Chúc mừng ký chủ thành công thoát kiếp tử nạn.”

Âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai mới khiến Thiên Vân nhớ ra bản thân mình đang sở hữu một cái hệ thống vô cùng lạnh lùng thay vì có một tiểu loli hay một ai đó chỉ dẫn như trong các bộ truyện. Nhưng thôi, có còn hơn không. Thở dài một hơi, hắn liền lên tiếng:

- Rốt cuộc thời gian đã trôi qua bao lâu rồi.

Đã không nói thì thôi, lúc nói ra, Thiên Vân liền cảm thấy giọng mình có chút khác lúc trước, không còn có tính trẻ con mà có vẻ đã trầm hơn chút. Nhưng có vẻ vẫn chưa thay đổi hoàn toàn, hiển nhiên hắn vẫn còn rất trẻ.

“Ting… theo hệ thống tính toán, ký chủ đã bế quan được 2 năm 11 tháng 29 ngày 3 giờ…”

Âm thanh hệ thống vang lên với một bảng thông báo hiện rõ số thời gian bế quan của hắn. Điều khiến Thiên Vân bất ngờ không phải là sự tỉ mỉ của hệ thống mà là…

- Cái gì… mới vậy mà ba năm rồi… Ta còn chưa kịp làm gì mà…

Thiên Vân thật không ngờ, chưa gì mà hắn đã ở thế giới này được ba năm, dù tất cả thời gian của hắn là ngồi ở đây và bế quan thay vì đi dạo thăm thiên hạ như mấy tên nhân vật chính.

Còn đang bàng hoàng, hệ thống bỗng hiện ra một bảng thông tin…

“ Ký chủ: Thiên Vân

Tuổi: 7

Công pháp: Hỗn Độn Thiên Kinh

Tu vi:

Linh tu: Tiên Nhân sơ kỳ.

Hồn Tu: Bán Đế.

Thể Tu: không.

Đánh giá: Vô cùng yếu (ở Thần giới).”

Nhìn bảng thông tin trước mắt, Thiên Vân không những bất ngờ vì cái đánh giá của hệ thống… Mà hắn cũng không ngờ bản thân mới bảy tuổi. Vậy cái tên Thiên Vân hắn gặp trong giấc mộng sao lại lớn như vậy. Không lẽ tất cả chỉ là mộng.

--Hết chương 4--

Ai thấy thích truyện cho mình xin 1 like với comment góp ý với ạ

☆: .。. o(≧▽≦)o .。.:☆

À thêm nữa tối nay không ra chương nữa đâu []~( ̄▽ ̄)~*