Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất

Chương 61: Thay đổi





Trái tim nó đập như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực luôn rồi. Trái tim đang đập loạn nhịp vì được gặp cậu sau bao ngày

Vì nhân vật của buổi tiệc là Dương nên cậu khá bận rộn nên nó cũng không có thời gian nói chuyện với cậu nhiều. Hụt hẫng thật sự, muốn nói chuyện với cậu lắm nhưng không được. Bình thường vẫn hay nhắn tin với nhau nhưng nói chuyện ngoài đời hơn rất nhiều những đoạn tin nhắn ảo kia chứ

My nhìn thấy nó cứ chán nản nên lôi kéo nó đến chỗ mấy người đang nướng thịt. Mỗi khi buồn chán thì chúng ta nên ăn và ăn để khỏi chán nhé. Đó là lời mà con bạn thân nó hay nói với nó

- Ê cho tớ thử nướng với. Nó đi lại xin thử nước thịt, trước giờ nó ăn thì giỏi nhưng làm thì không biết dừ nhân tiện đây thử tài năng của nó xem thử sao


Uầy mới đâu thì phải mới perfect ấy, tay trở thịt thoăn thoắt. Nó cũng giỏi phết ấy chứ, ai bảo nó chỉ biết ăn là sai lầm rồi

- Thấy tao giỏi ghê chưa. Nó nói với My

- Ọe, mới có làm có tí mà khoe rồi. My trêu nó

- Hứ, tại tao lười trổ tài ra thôi chứ tao mà trổ tài nấu ăn ra thì đầu bếp cũng không bằng tao đâu. Đấy nó lại bắt đầu nổ đấy

- Con lạy, ăn đồ ăn mẹ làm thì chỉ có ngộ độc thôi chứ ngon nghiếc gì. Hai đứa nó tranh cãi, nhìn thế thôi chứ hai đứa thương nhau lắm. Chỉ là 23/24h trêu chọc nhau thôi chứ có gì đâu

Nó và My đang trêu đùa thì thấy nghe thấy tiếng cãi nhau. Nó nhìn lại thì thấy Văn Tố Tố đang lớn tiếng với một cậu bạn. Cậu bạn này hình như là người bữa trước tụi nó gặp ở quán Karaoke

*Phía bên Văn Tố Tố

- Em hãy trở Pháp với anh đi [ Khánh Minh hơn Tố Tố và Dương 1 tuổi nha. Nói là Dương với Minh là bạn thân là vì hai người chơi với nhau từ nhỏ, tuổi cũng không kém nhau mấy nên xưng hộ như bạn bè ]


- Em không muốn về. Cô nói

- Tại sao? Là vì Dương sao? Minh hỏi

- Ừm

- Cậu ấy đã nói không thích em rồi, em cần gì phải bỏ phí thời gian ở đây như thế. Ở đây không thích hợp với em đâu. Hãy trở lại pháp với anh đi

- Anh đừng nói nữa. Em không nghe đâu. Cô quay lưng định bỏ đi thì bị anh ôm từ phía sau

"Bốp" Một cú tát rơi vào mặt anh

"Em... em xin lỗi, em không cố ý" Nói rồi cô chạy một mạch vào trong nhà để người phía sau ở lại đó. Đau lắm đúng không? Không phải đau vì cái tát mà đau ở trong lòng. Ha, anh cười một nụ cười chua xót. Tại sao trong tim cô chỉ có Dương chứ, anh đã làm tất cả vì cô nhưng không chiếm được một góc nào trong lòng cô sao. Từ nhỏ anh đã thích cô, thích nụ cười của cô, thích cách cô đối xử hòa đồng với mọi người, thích tính cách lương thiện của cô nhưng giờ cô không còn như trước đây nữa. Không còn là cô gái ngây thơ đáng yêu như trước, không còn là cô gái lúc nào cũng đi theo anh nũng nịu gọi " Anh Khánh Minh". Thời gian làm tính cách con người như thế sao, chẳng lẽ ai cũng rồi thay đổi sao?

* Ở bên phía nó

- Đẹp trai thế mà cô bạn kia còn từ chối tình cảm người ta là sao nhỉ? My phàn nàn, thấy mấy bạn đẹp trai mà bị phũ như này ai mà không xót chứ. Chắc ai cũng biết thương tiếc cái đẹp như cô nhỉ?


- Cô ta thích Dương đấy. Nó nói

- Hả? À ra là tình địch của mày á. My ngạc nhiên hỏi

- Ừm. Có thể nói là thế. Mà thôi đi vào trong đi, để tao tranh thủ ngắm crush tao nữa

- Ò, vào thôi