Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất

Chương 68: Bị chỉ trích





Không hiểu hôm nay nó sao cứ thấy lạ lạ. Đi đường mà ai cũng chỉ trỏ, nhìn nó với ánh mắt kì quái. Nó nhớ là ra đi có soi gương kĩ rồi mà, mặt vẫn đẹp, ăn ở tốt mà

Vừa vào đến cửa lớp là đám người Khánh Vy lôi kéo nó đến bàn ngồi, rồi mọi người thì vây quanh

- Cậu có sao không? Họ nói gì cứ kệ họ, để ngoài đi. Tụi mình tin cậu. Bọn nói làm nó hoang mang

- Ơ sao là sao


- Ơ thế cậu không biết chuyện gì xảy ra à. Vy nói

- Có chuyện gì à, tớ có để ý đâu. Nó trả lời thật, nó có biết chuyện gì đâu. Lúc tối giờ lo xem phim nên cũng không onl facebook. Rồi mới off mấy mấy giờ là thành người tối cổ à

- Bó tay với cậu luôn. Chuyện có liên quan đến cậu đấy. Lên confession của trường mà coi

Năm nay tụi nó cũng lớp 11 rồi mà nhà trường cũng không cấm đưa điện thoại đi học nên tụi nó đưa đi

Nó mở page ra thì đập vào mắt nó là hai hình ảnh nó được Bác Tư và anh trai chở đi học. Kèm theo dòng chữ "Tưởng ngoan hiền lắm ai ngờ được bao nôi". Đã thế phía dưới còn mấy comment chỉ trích nó nữa. Đăng được 1 tiếng mà lượt like, comment hơn 3k rồi. Sh*t nó muốn chửi thề thật sự, hết chuyện làm hay sao mà soi mói chuyện người khác thế. Nó có làm gì ác ai đâu, nó tự nhận trước giờ nó ăn ở rất tốt nhưng giờ ai lại đi ác nó thế này cơ chứ. Đọc một vài comment mà nó tức phát nổ

Nào là "Tuổi nhỏ mà đã thế này rồi thật là. Ô uế trường học quá mà"

Rồi "Anh kia đẹp trai thế mà bị con nhỏ này lừa"


"Mấy người đáng tuổi bố mình mà vẫn quyến rũ cho được"

Nó muốn giết người rồi nhá. Không biết chuyện gì mà đổ tội cho nó là được bao nuôi thế này rồi. Tức, tức quá, nó tức sắp bốc hỏa luôn rồi. Nó mà biết ai tung tin bậy bạ về nó như này nó sẽ "chăm sóc" thật kĩ mới được

"Răng rắc" tiếng động làm ai cũng phải quay lên nhìn. Ừm thì là chiếc bút trên tay Dương bị cậu bẽ gãy làm đôi. Mặt cậu như sắp giết người ấy. Nó nhìn mà cũng bị sợ, chưa bao giờ thấy cậu như thế này. Chẳng lẽ cậu cũng bị ai chọc giận như nó sao

Sự việc nghiêm trọng vượt quá tưởng tượng của nó. Trên đi xuống sân trường tập thể dục giữa giờ thì thường xuyên có người chỉ trỏ,khe khẽ thì thầm, nói này nói nọ

"Thực không nhìn ra cô ta là người như vậy. Nhìn thì xinh đẹp ngoan hiền mà.... haizz". Chung quanh khe khẽ xì xào, làm cho độ tức giận của nó đạt tới đỉnh cao

Mấy đứa lớp nó bên cạnh khuyên nhủ nó đừng bận tâm nhưng sao nó không bận tâm cho được. Chuyện gì nó có thể nhịn nhưng liên quan đến danh dự bản thân là nó không bao giờ. Đừng nhìn nó hiền lành vậy thôi nhưng một khi tức giận bộc phát ra, chắc chắn sẽ khủng bố gắp trăm lần

"Đúng là hồ ly tinh mà"


Nghe xong câu này thì sự nhẫn nại của nó đã không còn chút nào nữa. Nó đi lại chỗ nam sinh vừa phát ra câu này xong

"Bốp" Tiếng tát làm cả sân trường đang ồn ào bỗng nhiên im phăng phắc, im lặng đến nỗi có thể nghe đến tiếng thở mỗi ngườ

Còn nam sinh đó thì ngỡ ngàng, cậu không ngờ mình bị một cô gái đánh. Cậu ta lắp bắp "Cô, cô" nhưng không dám nói ra tiếng

Nhìn người con gái nhỏ bé trước mặt nhưng cậu ta lại cảm thấy nếu mình nói thêm câu nữa thì chắc chắn mình sẽ nhận được hơn gấp mấy lần cái tát này