Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1182: Tiến vào!




- Chẳng lẽ cửa vào Lôi Đế hành cung kia ở dưới cái hố này sao!

Trong khoảng thời gian ngắn, cơ hồ tất cả mọi người đã có ý nghĩ như vậy, chỉ là không ai dám đi xuống đầu tiên thôi.

Nói đùa sao, có trời mới biết phía dưới này có cái gì, nếu như vừa nhảy xuống liền bị hấp vào trong Thất Sát Thanh Lôi Trụ, có mấy cái mạng cũng đều sẽ toi đời, hơn nữa còn là hồn phi phách tán nữa.

Xoát một tiếng, vài đạo bóng đen rơi vào trong động, đó là do vài tên Thiên Quân cầm mấy tảng đá bên cạnh ném xuống thử xem có phản ứng gì không.

Thất Sát Thanh Lôi Trụ lúc này cũng không có chút phản ứng nào, giống như tồn tại từ cổ chí kim, thẳng tắp đứng trong đó, mà mọi người đợi một lúc lâu, cũng không nghe được tiếng thạch đầu vang lên, thần sắc của nguyên một đám đều không dễ coi lắm.

Nhiều Bát kiếp Thiên Quân như vậy, đều là lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu năm, một tên so với một tên càng thêm tiếc mệnh, ai cũng không chịu đi dò đường, đồng thời còn từng bước từng bước hối hận trong lòng, vừa rồi vì sao lại không mang theo vài tên thủ hạ để bọn họ đi thăm dò đường chứ?

Ý nghĩ này lóe lên, lập tức liền có người thay đổi hành động, chỉ thấy mười đạo quang hoa lại lần nữa thoáng hiện, rời khỏi ngọc trụ màu xanh, sau mấy hơi thở bọn hắn liền quay lại, trong tay đều nhiều thêm vài gia hỏa, những người này, đều là Chân Tiên cấp bậc Tôn Giả, nhưng ở trước mặt những Bát kiếp Thiên Quân này một chút phản kháng cũng không có, trực tiếp bị ném vào trong hố, lập tức, từng đợt thanh âm kêu thảm thiết từ dưới đáy động truyền đến.

Tiếng kêu thập phần thê thảm, thế nhưng lại không người nào để ý cả, đây không phải sắp chết! Tiếng kêu thảm thiết lúc trước chỉ là phản ứng tự nhiên khi những Tôn Giả này bị uy thế do Thất Sát Thanh Lôi Trụ cách đó không xa phát tán ra chấn nhiếp thôi.

Đừng tưởng rằng tu vị đã đến cấp bậc Tôn Giả thì liền có gì đó không giống với thường nhân, đối với người bình thường mà nói, những người này cao thâm mạt trắc, tuổi thọ kéo dài, thực lực mạnh mẽ, căn bản không thuộc về sinh vật đồng loại, nhưng khi bọn hắn đối mặt với người đồng cấp, thậm chí tu vị cao hơn bọn hắn thì sẽ kết giao lẫn nhau, không khác gì thường nhân cả, khi đối mặt với sợ hãi cũng thế.

Những người tu vị cấp Tôn Giả vốn căn bản không thể nào tới gần hạch tâm của Thất Sát Thanh Lôi Trụ này, nhưng bây giờ, lại bị xúm nhau tới không gian cách Thất Sát Thanh Lôi Trụ vẻn vẹn chỉ hơn mười trượng, cảm thụ được uy áp khiếp người từ Thất Sát Thanh Lôi Trụ tán phát ra, thần hồn nhận lấy trọng thương, phản ứng đầu tiên dĩ nhiên là hét rầm lên, nào có thể lo lắng những thứ khác nữa.?

Hơn nữa những Tôn Giả này đều là Chân Tiên có thực lực mạnh mẽ, từ lúc bắt đầu đã căn bản không cần trở về, một tiếng thét dài lại vang lên, kéo dài thẳng qua thời gian uống cạn một chum trà nhưng tiếng hét thảm này mới dừng lại, biến mất thập phần đột ngột.

Khỏi cần nói, trong thời gian uống cạn một chung trà, những Tôn Giả này cũng không nảy sinh vấn đề, mà sau đó, những Tôn Giả này có thể đã xảy ra gì đó ngoài ý muốn, có lẽ đã tiến nhập vào Lôi Đế hành cung?

Bất quá, biết rõ trong thời gian uống cạn chén trà không xảy ra vấn đề gì là được rồi, trong đám người, vài tên Thiên Quân có đảm lượng, bốc đồng rốt cục động, thân hình nhoáng một cái liền chui xuống động, đã có người dẫn đầu thì tự nhiên sẽ có người làm theo, nhóm thứ hai, nhóm thứ ba, tất cả đều đi xuống. Bất quá chỉ qua thời gian ba bốn tức, vốn có hơn mười tên Thiên Quân, hiện giờ chỉ còn lại mười người, trong đó đã bao gồm Chu Báo và Chương Kinh Lược Sử, bốn gã Thiên Quân của Thất Thần Vực.

Rốt cục, Ngọc Thái Hư cũng nhịn không được nữa, liếc mắt qua Phượng Cửu tiên sinh một cái, hai người cũng đều đi xuống, trông thấy hai người Ngọc Thái Hư đi xuống, hai gã Thiên Quân của Tây Tam Vực cũng đều đi xuống.

- Chúng ta cũng đi xuống đi.

Chu Báo ngẩng đầu nói với Chương Kinh Lược Sử, sự thật đã đến một bước này đã không thể thay đổi được nữa rồi, ước định giữa hắn và Chương Kinh Lược Sử cũng có điều kiện cả, hắn không thành có thể để Chương Kinh Lược Sử chịu chết, mà lời thề Chương Kinh Lược Sử phát ra dưới Tâm Ma cũng hết sức rõ ràng, đó chính là hắn tuyệt sẽ không cản trở Chu Báo cướp Vạn Kiếp Lôi Trì, hơn nữa sẽ tận lực trợ giúp hắn cướp Vạn Kiếp Lôi Trì, nhưng có một điều kiện tiên quyết chính là không thể thương hại đến tánh mạng của hắn.

Nếu như chuyện đã nguy hiếm đến mức có thể nguy hiểm đến tánh mạng của hắn, hắn có quyền bỏ qua hành động, đến tột cùng kết quả đối với mấy lão quái vật này mà nói, trên thế giới này, cũng không có công cụ nào đáng giá hơn tánh mạng của mình cả, cho dù là Tiên Khí, ở trước mặt tánh mạng cũng không tính là gì cả.

Mà bây giờ, tính nguy hiểm của Lôi Đế hành cung này lại hơn xa tưởng tượng, bất quá chỉ mới mở ra một chút, liền hiện ra thứ nghịch thiên như Thất Sát Thanh Lôi Trụ, có trời mới biết trong nội cung kia sẽ còn thứ gì khó chơi hơn tồn tại không, trên thực tế, chỉ riêng Thất Sát Thanh Lôi Trụ này đã có thể lấy cái mạng già của Chương Kinh Lược Sử rồi, cho nên Chu Báo cũng không hy vọng xa vời Chương Kinh Lược Sử này có thể trợ giúp được gì cho hắn.

Chương Kinh Lược Sử này hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, cười hắc hắc, thân hình mập mạp lóe lên liền chui vào trong động.

Chu Báo cũng theo sát phía sau.

Trong hố sâu kia kỳ thật cũng không tối lắm, Thất Sát Thanh Lôi Trụ chớp động lên ánh sáng màu xanh mịt mờ khiến chung quanh rất sáng, vào trong động, thậm chí ngay cả nơi phía dưới hơn mười trượng cũng thấy được cực kỳ rõ ràng, chỉ là ánh mắt nếu muốn nhìn xuống hơn nữa thì sẽ phải chịu lôi quang thiêu đốt, loại cảm giác này cũng không có ai nguyên ý chịu cả.

Tu vị đã đến thất phẩm, sẽ xảy có thể mượn nhờ cương khí chi lực bay lượn trên không trung, hiện giờ hai người này một đã là Bát kiếp Thiên Quân, một là quái thai trong quái thai, mặc dù có uy áp vô biên do Thất Sát Thanh Lôi Trụ cách đó không xa tản mát ra, nhưng hai người muốn khống chế tốc độ của mình vẫn là một chuyện rất dễ dàng.

Thoáng cái như hai cái lông chim bị thổi xuống, cách đích cũng không còn xa lắm.

Phải biết rằng, thời gian mà mấy tên Tôn Giả kia rơi xuông là uống cạn một chum trà, tính toán theo khoảng cách thì cũng chỉ trong một lượng thôi, cho nên, nhẹ nhàng không bao lâu đã đến được đích.

- Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta.

Hai người trao đổi ánh mắt thoáng một phát, đều lộ ra ý tứ đã biết trước kết quả.

Ở dưới hố, là một lỗ hổng không gian, một thời không tuyền qua nho nhỏ, nếu đi vào thì nói không chừng bên trong chính là Lôi Đế hành cung rồi, nhưng thứ như thời không tuyền qua không ai có thể nói rõ được, có khả năng trực tiếp tiến vào Lôi Đế nội cung, cũng có khả năng bị truyền tống đến một thời không không biết rõ, vĩnh viễn bồng bềnh, cho nên, ở chung quanh nơi này, lại lần nữa tụ tập rất nhiều người, mấy gia hỏa có gan đều đã đi xuông, nhưng kỳ thật cũng không nhiều người lắm, đến tột cùng kết quả cũng không phải mỗi người đều giống như Chu Báo, đối với không gian pháp tắc mà mình nắm giữ có tin tưởng tuyệt đối. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Lúc này đây, Chu Báo không nói câu nào, cũng không có chào hỏi với Chương Kinh Lược Sử, thân hình chớp động một cái, liền chui vào trong thời không tuyền qua nho nhỏ kia.

Lôi Đế hành cung vốn là ở giữa thời không ở hiện thế, nếu muốn đi vào thì khẳng định phải vượt qua thời không, điểm này tất cả mọi người đều rất rõ, chỉ là những người này bị Thất Sát Thanh Lôi Trụ lớn tiếng doạ người, bị sợ, cho nên lúc đối mặt với thời không tuyền qua này đều lộ ra có chút do dự, bất quá cũng không có gì, tất cả người ở đây đều là Chân Tiên cấp bậc Thiên Quân, cao nhân, sau khi nghĩ thông suốt điểm này tự nhiên sẽ không chần chừ nữa, bản thân nhanh một chút, cũng có cơ hội chiếm trước một điểm tiên cơ, cho nên hắn không chút nghĩ ngợi, liền trực tiếp chui vào.

Vừa vừa tiến vào, Chu Báo liền cảm thấy một hồi choáng váng, bất quá, lúc này không giống ngày trước, trước khi đến hắn đã luyện hóa dung hợp rất nhiều Không Linh Ngọc Nhũ, hơn nữa trong Thủy Tinh cung của An công tử, hắn cũng đã hoàn toàn hấp thu luyện hóa Băng Phách Thần Quang cướp được từ chỗ Chương Kinh Lược Sử, Băng Phách Động Huyền Thần Quang đã có chút thành tựu, thực lực đại tăng, cho nên, loại cảm giác mê muội do thời không tuyền qua tạo thành cũng chỉ trong nháy mắt thôi, trong nháy mắt khi mê muội qua đi, hắn cũng rõ ràng tình huống trước mắt, đây là một thời không thông đạo đi thông đến một khu vực không biết tên, khu vực không biết tên này rất có thể là Lôi Đế hành cung, lập tức, Chu Báo không dám lãnh đạm, vận chuyển Băng Phách Động Huyền Thần Quang, đồng thời lấy Thanh Trúc trượng ra cầm trong tay, một điểm ánh sáng màu xanh từ trong Thanh Trúc trượng phát ra, lập tức liền bao phủ Chu Báo vào trong ánh sáng màu xanh.

Thời gian không đến một lần hô hấp, thông đạo thời không liền đã nhìn thấy điểm cuối, một đạo hấp lực cường đại từ trong thời không thông đạo truyền ra hấp Chu Báo vào trong đó.

Ầm ầm, ầm ầm, vừa mới xuyên qua thông đạo, bên tai Chu Báo đã truyền đến từng đợt thanh âm như sấm rền, một tiếng đón lấy một tiếng, một thanh âm vang lên giống như một tiếng, giống như muốn tạc điếc lỗ tai của hắn vậy.

Cái này cũng chưa tính, theo tiếng sấm mà đến là từng đạo tia chớp vô cùng độc ác, rầm rập đánh vào trên ánh sáng, chấn ánh sáng màu xanh trên Thanh Trúc trượng rung lên từng đợt, mặt Chu Báo, rốt cục thấy rõ tình thế trước mắt .

Đây là một cung điện cự đại, nghĩ đến chính là Lôi Đế hành cung trong truyền thuyết rồi.

Cung điện rộng lớn mênh mông, dài hơn mấy trăm trượng, rộng hơn mười dặm, tòa cung điện này được thành lập trên một mảnh lục địa giữa không trung, mà đại lục thì phiêu phiêu giữa một mảnh không trung hư vô.

Quỷ dị nhất chính là, phía trên tòa cung điện này, dĩ nhiên là một đoàn mây đen, đoàn mây đen này cũng tương đương với cả đại lục, hơi lớn hơn một chút, hoàn toàn bao trùm đại lục kia lại, từng đạo tia chớp như giọt mưa từ trong mây đen rơi xuống, hung hăng đánh vào đại lục và trên cung điện.

Chủ thể cả tòa cung điện đều là do Bạch Ngọc Thạch tạo thành, sấm sét kia đánh lên phía trên giống như là chiếu sáng lên mặt kính vậy, bị bắn ra ngoài, căn bản không tạo thành chút tổn thương nào đối với Bạch Ngọc Thạch, mà ở phía trên mây đen chính là một vòng xoáy màu đen cỡ nhỏ, đúng là thông đạo ban nãy.

Phía đối diện là Bạch Ngọc Thạch quảng trường của chủ điện, quảng trường nàu cũng là nơi bọn người Chu Báo thất lạc sau khi tiến vào Lôi Đế hành cung.

Lúc này, phía trên Bạch Ngọc Thạch quảng trường, đã có vài cổ thi thể, cùng với vài tên Thiên Quân đang tế lên pháp khí của bản thân, bảo vệ toàn thân, trong thi thể, cũng bao gồm mấy tên Tôn Giả bị cưỡng chế ném vào, có thể là do bọn hắn bị ném vào trong động, thông qua được thời không tuyền quan, tiến nhập nơi này, dưới tình huống không có bất kỳ sự chuẩn bị nào đã bị chết dưới sấm sét.

Tuy phải chết dưới sấm sét, phải biết rằng, những người này đều là Tôn Giả mà không phải Thiên Quân, mà sét đánh đầy trên quảng trường này, mỗi một đạo đều tương đương với độ ba lượt lôi kiếp bình thường, mà Chân Tiên độ lôi kiếp, trước lần lôi kiếp thứ sáu, mỗi lần tăng lên chín đạo, uy lực của mỗi một đạo đều tăng lên, từ Thông Huyền Tán tiên tiến vào Chân Tiên cảnh, phải chịu chín đạo lôi kiếp, từ Thượng Nhân đến Nhị kiếp Tôn Giả, phải chịu mười tám lượt sét đánh, nhị kiếp đến tam kiếp, phải chịu hai mươi bảy lượt sét đánh, cứ thế mà tính, Ngũ kiếp Tôn Giả, phải chịu bốn mươi lắm đạo sét đánh, cũng chỉ là bốn mươi lăm đạo thôi.

Mà trên quảng trường Bạch Ngọc Thạch này, có trời mới biết có bao nhiêu đạo lôi? Lôi giống như mưa vậy, không ngừng đánh xuống, những Tôn Giả này vừa rồi không có chuẩn bị, vừa tiến vào đây cũng không biết đã bị đánh bao nhiêu đạo, nào có thể chịu nổi chứ.?

Mượn Chu Báo mà nói a, đứng ở trên Bạch Ngọc Thạch quảng trường này, đã đã trúng gần trăm đạo lôi điện rồi, nếu như không phải có Tiên Khí hộ thân thì hắn quả thật phải hảo hảo trốn đi.

Có thể sống sót đều là Thiên Quân, hơn nữa đều là Thiên Quân có tu vị cực cao, những người này chẳng những vẻn vẹn tu vị cực kỳ cao thâm, hơn nữa kinh nghiệm độ lôi kiếp vô cùng phong phú, trong tay lại không chỉ có một kiện Thuần Dương pháp khí, cho nên, trong hoàn cảnh như vậy mới có thể miễn cưỡng chuống đỡ, chỉ là coi như bọn hắn có thể chống, cũng không chống được bao lâu thôi.

- Không thế cứ tiếp tục như vậy được, thiên lôi ở đây vô cùng vô tận, nếu không có biện pháp nào thì chúng ta sẽ bị đánh chết đấy

Một gã Thiên Quân nhịn không được mở miệng nói

- Không bằng nhất cổ tác khí, vọt vào trong đại điện đi!

- Ân, như vậy cũng tốt.

Ở cách hắn không xa, một gã Bát kiếp Thiên Quân khác cũng nói:

- Nơi này có cấm chế quỷ dị, chúng ta không thể phi hành, không thể xuyên qua thời không, chỉ có thể chạy bằng hai chân, một khi có động tác gì thì còn có thể dẫn động càng nhiều thiên lôi đánh xuông, ta nghĩ chúng ta nên nghĩ biện pháp nối tất cả pháp khí thành một mạch, sau đó cùng xông vào trong đại điện mới có thể có một đường sinh cơ.