Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2148: Chém giết dừng lại



Đám chính đạo ăn dưa quần chúng, nhìn một màn này mà điên cuồng trốn chạy nhanh nhất có thể.

Toàn võ lâm cao thủ xông trận, còn không giết nổi con người kia, bây giờ hắn thôn phệ công lực những kẻ chết, chuẩn bị xuất chiêu, còn đánh cái gì nữa chứ.

“ Xuy xuy!”

Có điều đến thì dễ đi lại khó, Đế Thiên An để lại một đạo tàn ảnh như khói mây lan tỏa, cầm trên tay Thừa Ảnh chém giết.

Từng đạo kiếm khí bạo phát đem từng cái thân ảnh chém giết.

“ Xoẹt!!”

Một đạo phi đao ré dài huy đến Đế Thiên An, kịp cản lại hắn chém giết một cái Tung Sơn cao thủ.

“ Công tử, xin người khoan tay mà nhượng bộ, thả cho bọn họ một nước” Đạo Soái lại mở lời khuyên bảo.

“ Thả cũng được, vậy để mạng ngươi lại” Đế Thiên An cười lạnh, tàn ảnh để lại trên không lao đến Sở Lưu Hương.

Sở Lưu Hương lập tức thi triển tuyệt diệu khinh công né tránh.

“ Xoẹt!”

Ánh kiếm lóe lên, Sở Lưu Hương khó tin được khi thấy một vạt áo bị đoạn mất, xung quanh mình liền mấy cái thân ảnh Đế Thiên An vây bắt.

“ Phốc!!” bất chợt, một cái đau xót cơn đau xông lên đại não, liền ngay sau đó, theo Sở Lưu Hương vận khí, cánh tay phải chổ vai liền bắn ra máu tươi, từ vai trở xuống cánh tay bị chém đoạn.

“ Lưu Hương!” Ba cái hồng nhan tri kỷ kinh sợ, không chút nào bình tĩnh, nhìn thấy một màn kia liền đạp khinh công mà đến trợ cứu.

Sở Lưu Hương khinh công độc bộ thiên hạ, bất quá người cùng hắn đối thủ là Đế Thiên An, hắn còn chưa siêu việt được thường nhân làm sao so bì được kẻ kia. Luận tốc độ hắn kém xa rất nhiều lần.

“Hưu!” Ngay lúc Sở Lưu Hương còn thất thần, một đạo bóng ảnh cướp đến, y xuất ra hai tay kịp cản lại một kiếm đâm đến của Đế Thiên An.

“ Đinh đang!” hoa lửa bắn lên ngay sau đó, nhưng ngay khi va chạm, lực đạo của y bị nghiền ép, không cách nào cản được.

Lại một đạo bóng ảnh khác hiện ra, một thanh trường kiếm cuốn đến, vây Ngụy cứu Triệu chi kế công kích lên Đế Thiên An.

Hai người này so với những kẻ khác càng thêm thanh danh hiển hách, một người là Nga Mi đại trưởng lão, đao kiếm song sát Độc Cô Nhất Hạc, kẻ còn lại chính là Võ Đang trưởng lão một trong Mộc Đạo Nhân.

Cả hai cũng tham dự vào việc quan kiến, bất quá không có tham dự vào việc vây đông hiếp yếu. Bây giờ tham dự là vì lưu lại một đầu sinh lộ cho đám người kia, nếu như ở đây ai cũng chết hết, Chính đạo thế lực liền suy yếu.

“Crac!” “ Đang” Hai cái thanh âm bất đồng vang lên ngay sau đó.

Chỉ thấy trường đao của Độc Cô Nhất Hạc va chạm cùng với Thừa Ảnh bị lực đạo chấn vở, mà trường kiếm của Mộc Đạo Nhân chặt lên người Đế Thiên An chỉ để lại hoa lửa.

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ lạnh, cổ tay khẻ lắc, linh lực thúc dục, nháy mắt Thừa Ảnh phân hóa ra mười thanh kiếm ảnh, lập tức xạ phát lên hai người ở gần.

Độc Cô Nhất Hạc và Mộc Đạo Nhân võ công cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa đám người tham dự vây giết Đế Thiên An. Luận thực lực có thể cùng Yến Thập Tam so chiến, cho nên khi phát hiện ra động tĩnh của Đế Thiên An không nói một lời lập tức lui thân.

“ Phốc!” Bất quá tránh được hung hiểm chí mệnh một kích, song Thừa Ảnh kiếm khí bắn đến quá nhanh, cả hai người tuy thân pháp cao minh nhưng vẫn không né được hai kiếm, bị kiếm ảnh xuyên thủng đâm thương.

“ Ba! Ba! Ba!” Sở Lưu Hương lúc này nhờ có hai vị tiền bối ứng cứu đã lấy lại tinh thần, nhanh chóng an ổn tại một mái lâu, ra tay phong bế huyệt đạo ở bả vai, đem máu ngăn lại, con mắt trong tràn đầy rung động lẫn đau lòng.

Bởi một trong hai người cứu hắn, Võ Đang Mộc Đạo Nhân lúc này, cơ thể trên máu tươi xối xả, lồng ngực một thanh vũ khí cắm trên đó, Thừa Ảnh.

“ Phanh! Phanh! Phanh!”

Ba quyền liên tục, Đế Thiên An đánh lên Độc Cô Nhất Hạc đem hắn liên tục chấn lùi, dưới ba quyền lực bạt sơn hà đem hắn trực tiếp đánh chết, cả người bắn mạnh vào một tòa nhà dân.

“ Lưu Hương! Mau đi!” Tống Điềm Hương đã đuổi đến Đạo Soái phía trước, run run thanh âm lớn tiếng nói.

“ Các ngươi mau đi!” Sở Lưu Hương vội hô, trong lòng cảm động nhưng hắn cũng lo lắng không thôi.

“ Lưu Hương, tên ác ma đó quá mạnh, mau rời đi” Lý Hồng Tụ vội lấy ra đan dược chữa thương, đau lòng đem cánh tay bị đoạn kia chữa trị.

“ Đế huynh, huynh tha cho bọn họ một mạng đi” Lý Tầm Hoan khinh thân mà ra khỏi lâu, mở lời xin tha.

Đế Thiên An không để ý hắn, ánh mắt rơi vào hai cái kiếm khách, hắn biết hai cái gã này, bởi hắn từng tại một thế giới thấy qua, hờ hững nói : “ các ngươi muốn so kiếm với ta”

“ Là!” Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thành cùng nói.

Thân làm một cái kiếm khách đỉnh tiêm trong thiên hạ, việc Yến Thập Tam xuất thế tìm đến Đế Thiên An làm sao bọn họ không biết. Khi nhận tin liền tìm đến quan kiến, bọn họ không có ra tay tham dự vây đánh, đó là cao ngạo của bọn họ không cho phép.

“ Được! ngày cho các ngươi định!” Đế Thiên An gật đầu đáp ứng

Hai người nghe xong lập tức xoay người rời đi, không có nửa điểm ý định sẽ tham dự vào nước đục này. Hai người bọn họ đi xuống nơi này, là lo sợ Đế Thiên An gặp nguy hiểm, một cái kiếm khách tuyệt đỉnh lại bị chết dưới thủ đoạn như vậy, ở trước mặt bọn họ làm sao chấp nhận được.

“ Cút! Hôm nay bản tọa tha mạng cho các ngươi! Lần sau kéo đến nhiều một chút, nhất là ngươi Sở Lưu Hương.” Đế Thiên An lạnh lùng nói.

“Tà ma, ngươi chết không an lành” Tô Dung Dung phẫn hận nói

Đế Thiên An không một chút để ý, thân ảnh cướp đến Độc Cô Nhất Hạc đem tinh khí cùng nội lực hấp thu.

Mà nhân cơ hội này, đám võ lâm nhân sĩ còn lại điên cuồng tháo chạy. Sở Lưu Hương nhóm người đồng dạng rời đi.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.