Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2152: Dương Công bảo khố



Trường An thành, Dược Mã kiều, đêm tối mịt mùng, trời đêm mát lạnh.

“ Đến” Đế Thiên An nhàn nhạt cất lời, không một tiếng động từ không trung chậm rải hạ xuống mặt đất.

Loan Loan thân ảnh xuất hiện phía sau, yên nhiên cười một tiếng, cả người không xương ôm lấy thân ảnh của nam tử bên cạnh : “ Dương Công bảo khố, Loan Loan đã sớm muốn kiến thức một hai”

“ Đi thôi” Đế Thiên An chậm rải bước đi.

Đem đôi sư đồ Loan Loan cùng Chúc Ngọc Nghiên mây mưa chán chê, Đế Thiên An lại tiếp tục con đường khôi phục thực lực của mình, mà tại Dương Công bảo khố, thứ mà giang hồ thế lực lớn nhỏ cũng như triều đường đều mơ ước có được nó.

Tại Dương Công bảo khố bên trong, là kim ngân tài bảo các loại vũ khí, bất cứ thế lực nào có được, liền có thể trong nháy mắt bành trướng lớn mạnh.

Còn có cả thứ mà các võ giả khao khát có được, Tà Đế Xá Lợi đạt đến tay cảnh giới trì trệ cũng có thể tăng trưởng, nhất là các Tông Sư cao thủ thứ này càng thêm hấp dẫn chí mạng.

Đặc biệc là đối với Ma môn cao thủ lại càng thêm hấp dẫn, bởi nơi này có liên quan đến Ma môn các phái, có điều người muốn đi vào đem đồ lấy ra đều vô ích, bởi Dương Công bảo khố bên trong có bố trí cơ quan tinh xảo.

Dương Công kho báu đặt dưới lòng đất thành Trường An, là một tòa pháo đài cực kỳ kiên cố, tiến vào có thể công lui có thể thủ, phòng ngự kín kẻ.

Có bao nhiêu cái cửa ra vào, ở cơ quan khởi động trước, hết thảy cửa ra vào đều đóng kín, dù cho đem toàn bộ Trường An xoay chuyển, nhưng không sờ tới kho báu bóng dáng.

Hơn nữa bên trong bố trí bẫy rập cơ quan vô số, muốn lấy đi được đồ bên trong cho dù là đại quân đến cũng mất mạng vô ích.

“ Dương Công bảo khố do Lỗ Diệu Tử thiết kế, nhiều năm nay không ai có thể đi vào được, có điều đứng trước công tử mà nói chỉ là trò trẻ con mà thôi” Loan Loan cười nói.

Bên trong Dương Công bảo khố có trử tàng lượng lớn quân nhu khí giới lẫn tài sản, cho nên lối ra nhất định phải ở một trạch viện có thể dung nạp một lượng lớn quân lính đem vào ban đầu và lấy ra.

Mà vị trí của Đế Thiên An cùng Loan Loan đứng hiện giờ, tại xung quanh những ngôi nhà có thể dung nạp ngàn người tịnh không có nhiều.

Xung quanh Dược Mã Kiều tuy có nhiều trạch viện, nhưng chỉ có Tây Ký viên là có điều kiện tốt nhất để che giấu binh sĩ. Nó còn lớn hơn cả Vô Lậu tự.

Nơi mở cơ quan đầu tiên sẽ là ở Dược Mã kiều.

Ánh mắt Đế Thiên An nhìn về sáu cột trụ giữa cây cầu đá. Sáu vọng trụ này, trên đỉnh trụ chạm trổ đầu rồng cúi đầu nhìn phía ngoài cầu, bên trên điểm chút đường vân, mới làm cho cây cầu đá có một sinh khí vô hạn.

“ Lổ Diệu Tử dựng lên Vô Lậu tự chính là dùng để thông khí. Lúc cần thì Dương Tố có thể cùng thủ hạ đến địa khố lánh nạn, lại có thể theo mật đạo khác đào tẩu.”

Loan Loan nghe được bồi tiếp : “ nơi đây cách tường thành chỉ vài trăm trượng, một địa đạo trong số đó nói không chừng ở ngoài tường thành đấy.”

Đế Thiên An gật đầu bước lại gần.

Dưới linh hồn lực cũng như Bạch Nhãn đả khai mở của hắn liền phát hiện ra kết cấu của sáu trụ đầu rồng này khác với các trụ khác. Không phải là nguyên một trụ liền mà còn có một trụ tròn nhỏ được khảm vào trong khoảng trống giữa thân trụ.

Đế Thiên An dẫm chân nhẹ, thân ảnh đã đến giữa sáu cột đầu rồng, rồi đưa tay sờ lên một trong những đầu rồng, ngón tay cái ấn vào giữa vòng tròn, dùng lực đẩy vào.

“Cách” một tiếng to.

Trụ tròn nhỏ đó lọt vào bên trong, để ra một lỗ lõm khoảng hai tấc.

“Loại nút khóa này không cần biết cơ quan tuyệt học cũng có thể mở được, nên mới có đến năm khóa nữa.”Đế Thiên An lầm bẩm.

Lời dứt thân ảnh lại động như quỷ mị xuất hiện đến gầm cầu, dùng tốc độ nhanh nhất để tìm ra năm cái khóa còn lại, để lại từng đạo tàn ảnh. Khởi động khoá như cách vừa làm.

Mở xong 5 khóa, Đế Thiên An lại di chuyển đến một cái đầu rồng rồi nhấc lên gần hai tấc. Sau đó dùng lực vừa phải xoay sang phải, long trụ từ từ bị xoay một vòng.

Khi Đế Thiên An buông tay ra long trụ lại trở lại vị trí ban đầu, quả nhiên so với trước kia không hề sai khác.

Long trụ có các bánh xe thép đồng bộ, nối liền nhau bằng xích sắt, theo Đế Thiên An vặn lấy long trụ thì cơ quan cũng khởi động.

Cả cây cầu đột nhiên rung lên nhè nhẹ, một lát sau mới dừng lại.

“Chấn động vừa rồi tất từ dưới lòng sông truyền lên.” Loan Loan lên tiếng, vừa rồi nếu nàng không phải chú tâm ngưng mục, thì e cũng khó mà phát hiện ra được chấn động phát ra.

Chưa dứt lời, mặt sông phía dưới cầu đã xuất hiện những gợn sóng kỳ dị khác thường, bọt khí nổi lên phát ra âm thanh nhè nhẹ, hiển thị có những biến hóa dị dạng đang xuất hiện nơi đáy sông.

Loan Loan cẩn thận quan sát dòng nước, thấy như đang có luồng nước xoáy nhập vào khoảng không gian bên dưới đáy sông, bèn lắc đầu nói: “Nếu mật đạo đã được mở, nước đã tràn vào trong, nhấn chìm toàn bộ bảo khố. Vậy Lỗ Diệu Tử coi như là kẻ ngu dốt nhất thiên hạ rồi.”

Quả không ngoài Loan Loan đối với Lổ Diệu Tử tán thưởng, dưới lòng sông bất ngờ xuất hiện hơn mười lỗ tròn.

Sau khi nước tràn vào đầy khoảng không gian phía dưới, các lỗ tròn này lập tức đóng lại, xảo diệu đến mức nếu ở đó ngươi cũng không dám tin. Khẳng định Lỗ Diệu Tử đã mượn sức nước khởi động cơ quan, mở ra mật đạo.

“ Đi thôi” Đế Thiên An nói xong, thân ảnh lại dẫm nhẹ mà tiêu thất.

Loan Loan nâng lên khinh công mà đuổi theo, hai người lần lượt di chuyển đến một nơi cách Dược Mã kiều không xa, điểm đến là cái giếng ở phía bắc của Tây Ký Viên.

Nước giếng lạnh thấu xương. đáy giếng ánh sáng khó chiếu đến, huống hồ vào ban đêm, thị lực hoàn toàn vô dụng.

Nhưng với Đế Thiên An lại hoàn toàn vô dụng, cả thân hình hắn chậm rải hạ xuống, bàn chân đạp lên dòng nước, dưới Bạch Nhãn hắn liền thấy được cơ quan che dấu.

Một khối đá nằm lồi ra một chút trên thành đáy giếng, theo Đế Thiên An dùng lực mà đẩy vào khối đá hình vuông mỗi bề nửa xích đó.

“Két két” hai tiếng vang lên, ở trong không gian dài và hẹp dưới đáy giếng nghe rất lạ tai.

Chợt thấy ngay trên Đế Thiên An một chút thành giếng từ từ di động, lộ ra một khe hở vừa đủ một người đi.

“ Đúng là xảo đoạt thiên công, đệ nhất cơ quan chế tạo sư quả là không sai” Loan Loan khen lấy, thân hình thả người mà xuống.

Đế Thiên An di chuyển vào bên trong tường, hướng về phía động đen ngòm mà tiến.

Năm trượng đầu tiên của thông đạo hướng dần lên trên, sau đó lại đổi hướng dốc hẳn xuống.

Bốn vách của bí đạo bị một loại rêu khác thường che phủ, loại thực vật thích hợp nhất trong môi trường tối đen ẩm thấp này.

Loan Loan cười nói : “Chỉ với bí đạo xây bằng đá hoa cương này, đã là xảo đoạt thiên công. Năm đó thật không biết đã sử dụng hết bao nhiêu nhân lực vật lực, khó khăn nhất là việc tìm kiếm điều động được nhiều người như vậy. Lại qua mắt được Dương Kiên? Dương Tố lúc đương thời quyền khuynh thiên hạ.”

Đế Thiên An lại dùng lực nhấn vào cơ quan điều khiển nhô ra mặt tường bên trái.

Lại nghe những tiếng “Két két” vang lên.

Đoạn thông đạo nơi hai người đang đứng bỗng nhiên bắt đầu di động, mang theo hai người tuột xuống.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.