Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2162: Đông Phương Bất Bại chiến



Hai tiếng sau.

Đông Phương Bạch kìm nén tâm tình ba động của mình lại, đem bức họa thu lại rồi cất giấu trong người, lên tiếng : “ công tử tài hoa khiến bản tọa thán phục, bản tọa đối với công tử võ nghệ rất hứng thú, nếu không chê Hắc Mộc Nhai luôn sẵn lòng chờ đợi công tử đại giá”

Lời còn chưa dứt tay áo nàng đả bay ra một tấm lệnh bài, lăng không mà đến trước người Đế Thiên An.

Đông Phương Bạch nói tiếp : “ Công tử nếu gặp chuyện gì khó khăn, Nhật Nguyệt Thần Giáo đệ tử hay bất cứ phân đà nào tùy thời có thể trợ giúp công tử”

Đế Thiên An cười cười, nói : “ ta yêu cầu cao lắm, đến Hắc Mộc Nhai ấm giường nữ nhân không chỉ xinh đẹp mà còn có thực lực mà còn có địa vị phải cao trong Nhật Nguyệt Thần Giáo nữa, ít ra phải là phó giáo chủ trở lên à”

Đông Phương Bạch mặt lại hiện lên một rặng mây đỏ, hiển nhiên nàng biết hắn ám chỉ lời gì, nói : “ công tử khẩu khí thật lớn, có phần không xem ta cùng bản giáo ra gì rồi”

Đế Thiên An đem chung rượu trên bàn lấy lên mà uống, nói : “ ta bây giờ lại đổi ý, chúng ta luận võ so tài, như ta bại trận sinh mệnh tùy ý nàng cầm, như nàng bại chỉ cầu một đêm xuân tình”

“ Đăng đô tử” Đông Phương Bạch vừa thẹn vừa giận, ống tay áo phất lên, từ bên trong bay ra một vệt quang mang.

Là một cái kim thêu đồ, tốc độ bắn nhanh như sao xẹt, để lại một đường hồng quang lao đến người Đế Thiên An.

Kim thêu vừa mảnh vừa nhỏ, dưới chân khí Đông Phương Bạch quán chú vào, thiên hạ này có thể đở được ở cự ly gần như vậy ít càng thêm ít.

Song Đế Thiên An lại nằm ngoài những kẻ đó, hắn để mặc kim thêu phóng đến bả vai mình vị trí, kim thêu mang theo chân khí còn đáng sợ hơn cả đao kiếm thông thường, có thể phá người hộ thể chân khí.

“ Đang”

Kim thiết va chạm, hoa lửa bắn ra, chỉ kim thêu va chạm vào bả vai Đế Thiên An chỉ đục thủng một chấm nhỏ xíu, không thể đi vào bên trong đó một ly da thịt.

“ Tốt lắm!!” Đông Phương Bạch thốt lên một tiếng, lại sử xuất ra hai thanh tú hoa châm công kích đến.

Một kích vừa rồi nàng bổn ý cũng không phải giết y, một chiêu vừa rồi nếu đắc thủ cũng để cho y chịu thiệt một hai mà thôi, nhưng chứng kiến một kích không thành càng làm cho nàng kích thích chiến ý.

Nàng có mặt ở nơi này, mục đích chính là muốn cùng đương thời thiên hạ vô song công tử này luận bàn. Đạt đến cảnh giới của nàng mà nói, đả rất ít cao thủ có thể cùng nàng so đấu.

Nhất Xuất Đông Phương, Duy Ta Bất Bại.

Tám chữ này không phải là hư danh, Đông Phương Bất Bại trên giang hồ chính là tề danh tuổi trẻ tông sư cao thủ.

“ Đinh đinh!!!”

Lại thêm hai tiếng kim thiết va chạm, hoa lửa lại bắn lên, giống như trước đều không để lại thương tích gì trên người Đế Thiên An.

“ Được, vậy để bản tọa xem thử” Đông Phương Bạch đả đứng dậy, hai tay thôi động từ trong ống tay áo bay ra mười mấy thanh tú hoa châm, có chăng lần này còn có thêm những sợi chỉ hồng phía sau.

Tơ hồng buộc lấy tú hoa châm mảnh khoảnh, nhìn mềm mại yếu ớt giống như nữ nhân thêu đồ nhưng lại là hung khí giết người đáng sợ, dưới Đông Phương Bạch cao thủ tông sư hàng ngủ quán chú nội lực vào, những tú hoa châm này có thể đoạn ngọc phần kim.

Đáng nói vì nó mảnh khoảnh nhỏ bé, tốc dộ nhanh vô cùng rất ít người có thể đưa ra phản ứng kịp mà bỏ mạng dưới tú hoa châm nhỏ bé.

Giống như Tiểu Lý Phi Đao của Lý Tầm Hoan thì những thanh tú hoa châm nhỏ bé này đều hết sức bình thường, chẳng phải là binh khí sắc bén gì cả, nhưng rơi vào tay Đông Phương Bạch nó chính là vũ khí giết người đáng sợ.

“Xem ra không đạt kết quả nàng không dừng lại mà” Đế Thiên An lắc đầu, tay trái khẻ vươn lên,từ người kình khí tản ra hình thành một bức tường năng lượng che chắn cho hắn.

“ Ting!! Ting!!”

Hoa lửa bắn lên liên hồi, mười mấy thanh châm nhỏ va chạm với bức tường năng lượng để lại hoa lửa, có thể dể dàng đoạn kim phần ngọc tú hoa châm lại không cách nào đi qua được bức tường kia.

Đông Phương Bạch thấy thế liền biến chiêu, bàn tay khẻ co lại, tơ hồng buộc lấy tú hoa châm linh động điều khiển, chúng hợp nhất lại sau đó xoắn tròn như cái mũi khoan đục lấy bức tường kia.

Nội lực trong người nàng cũng thoát ly ra, khí tràng cường đại tỏa ra ngoài.

“ Mạnh quá” Thượng Quan Tiểu Tiên cắn môi, trực tiếp cảm nhận sức ép của Đông Phương Bất Bại thả ra để cho nàng nhận thức được bản thân mình cách biệc bao xa với vị giáo chủ này.

“ Quỷ Hoa Phi Bộc”

Đông Phương Bạch lại biến chiêu, đột ngột gia tăng gấp năm lần lực đạo uy lực, chân khí hùng hậu đổ vào, sử ra một chiêu cực mạnh của mình.

“ Phanh”

Tiếng nổ vang lên trong gian phòng, một chiêu này đánh vở bức tường năng lượng của Đế Thiên An xuất ra, ngay sau đó những sợi chỉ hồng tú hoa châm như linh xà lao nhanh đến phía trước.

“ Tốt” Đế Thiên An thốt lên một tiếng khen, thân ảnh dẫm chân nhẹ thả người qua khung cửa sổ mà rời đi.

Đông Phương Bạch đuổi theo không tha, khống chế chỉ hồng lao đến công kích.

Giờ phút này đả không còn chỉ là mười lăm sợi chỉ hồng nữa, mà là vô số sợi tơ hồng từ trong ống tay áo của Đông Phương Bạch bắn ra, Tú Hoa Châm ánh lên quang mang mà vây tỏa đến Đế Thiên An.

Hồng tuyến phô thiên cái địa như một cái lồng giam kết lấy.

Cả hai người nhanh chóng đáp lên một mái lâu gần đó.

“ Keng!!! Keng!! Keng !!”

Đinh thiết chói tay liên miên không dứt hiện lên, hàng trăm mũi kim thêu va chạm lên cơ thể Đế Thiên An đục thủng y phục, để lại hoa lửa lẫn kim thiết.

“Ngạnh công, hôm nay bản tọa phá tráo môn của công tử” Đông Phương Bạch chiến ý hừng hực cất lời.

Đông Phương Bạch lại thôi động ngón tay, các sợi tơ hồng lại thay đổi.

“ Phanh!! Phanh!!!”

Lực đạo so với trước càng thêm hung hãn lẫn cường hoành, mỗi một đầu Tú Hoa Châm có thể dể dàng xuyên thủng hộ thân cương khí của các cao thủ thành danh trên giang hồ, để lại trên cơ thể Đế Thiên An những tiếng nổ vang không ngớt.

“ Quỳ Hoa Vẫn Sát”

Đông Phương Bạch bóng hình giống như một đóa quỳ hoa nở rộ, để lại các đạo tàn ảnh trên khôkng, mỗi lần xuất hiện vô biên vô ngần tú hoa châm mang theo thế không thể đở giáng xuống Đế Thiên An một vị trí công kích.

Tốc độ di chuyển quá nhanh, người thường khó mà thấy được, để lại trong không trung cảnh đẹp khó tả.Nhưng ẩn chứa bên trong sát cơ đáng sợ mà khó người

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.