Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2167: Sinh Tử Phù



Chưởng ảnh rợp trời vây đến, nhưng vẫn không chạm đến Lôi phân thân Đế Thiên An, để rồi từng đạo chưởng ảnh oanh gãy nát những cây tùng gần đó.

“ Để bà ngoại xem ngươi chạy như thế nào?” Vu Hành Vân cười lạnh nhìn vệt màu tím quang ảnh lóe lên kia, tay trái co lại cách không hấp lấy một đoàn vũng nước.

Theo Vu Hành Quân quán chú nội lực vào vũng nước bên trong, dưới sự khống chế miếng băng mỏng lại bốc lên hàn băng lạnh lẻo.

Vu Hành Vân dẫm chân đuổi đến gần, chủ động tiếp cận gả nam tử kia bàn tay trái khống chế mảnh băng mỏng xuất ra, chưởng lực theo sau mà đến.

“ Sinh Tử Phù” Lôi phân thân Đế Thiên An nhận ra hàn khí bức người trên mảnh băng mỏng kia, khóe môi nhích lên độ cong bàn tay thôi động, lôi điện không ngừng tụ tập trên cánh tay hắn.

Sinh Tử Phù chính là Thiên Sơn Đồng Mỗ sáng tạo nên võ công, có thể tạo dựng Linh Thứu Cung khổng lồ thế lực, chưởng quản bên dưới 36 động 72 đảo để cho rất nhiều cùng hung cực ác người trung thành cảnh cảnh, không dám phản bội.

Trong chốn võ lâm trên bảng Kỳ Công Tuyệt Nghệ Bảng chính là chiếm hàng đầu tiên, cho dù là Tiểu Lý Phi Đao cũng chỉ xếp hạng thứ 2, thứ 3 Khổng Tước Linh, thứ tư Băng Phách Ngân Châm các loại..

Sinh Tử Phù có thể xếp hạng thứ nhất, lực áp toàn bộ các loại ám khí, đây không phải là nói Sinh Tử Phù uy lực cực lớn, mà là bởi vì nó có thể khống chế phần lớn người, một khi bị trúng khó mà thoát được.

Giết một người so với việc khống chế một người thì cái sau khó hơn cái trước rất nhiều. Mà Sinh Tử Phù không thể nghi ngờ là trong đó trực tiếp nhất phương pháp hữu hiệu nhất một trong.

Sinh Tử Phù được Vu Hành Vân sáng tạo ra, môn võ công này lợi dụng rượu, nước các loại chất lỏng, nghịch vận chân khí, đem cương dương chi khí chuyển thành âm nhu, khiến cho trong lòng bàn tay phát ra chân khí lạnh với hàn băng gấp mấy lần, trong tay chất lỏng tự nhiên ngưng kết thành băng.

Ở miếng băng mỏng trên, như thế nào dựa vào dương cương nội lực, thì như thế nào dựa vào âm nhu nội lực, như thế nào phụ lấy 3 phần dương, 7 phần âm,6 phần âm 4 phần dương.. tuy chỉ Âm Dương hai khí, nhưng trước sau chi tự vừa khác, nhiều ít càng số lại một lần nữa bất đồng, tùy tâm sở dục, biến hóa ngàn vạn.

Kẻ bị gieo Sinh Tử Phù một khi phát tác, một ngày lợi hại một ngày, ngứa đau nhức kịch liệt tăng dần 9 9 - 81 ngày, sau đó từng bước giảm bớt, sau tám mươi mốt ngày, lại tăng lên, như thế vòng đi vòng lại, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Trúng Sinh Tử Phù, sẽ cảm thấy vết thương càng ngày càng ngứa, mà lại ngứa lạ dần dần xâm nhập, không đến một bữa cơm thời gian, ngay cả ngũ tạng lục phủ cũng giống như ngứa đến, bất luận công lực nhiều cao, cũng chịu không được trước đây nóng nỗi khổ, thực là muốn sống không được, muốn chết không xong.

Mà phá giải Sinh Tử Phù thông thường thì có Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, đồng thời còn phải phối hợp Linh Thứu Cung Y Điển, để nắm giữ chính xác vị trí gieo xuống cùng âm dương hai khí bên trong mới có thể cứu chữa.

Nếu như không biết đối phương là như thế nào trúng Sinh Tử Phù , cho dù biết Thiên Sơn Lục Dương Chưởng cũng chưa chắc có thể cứu trị đối phương.

Trừ thi triển ra Sinh Tử Phù tự mình bên ngoài, chỉ cần tự mình không muốn tiết lộ, như vậy những người còn lại đều không cách nào cứu chữa.

Có thể tưởng tượng được, Sinh Tử Phù chỗ kinh khủng, cho nên Thiên Sơn Đồng Mỗ thu phục nhiều như vậy cùng hung cực ác đồ, nhưng là bọn hắn cũng không dám phản bội nửa phần.

Vì tác phong làm việc không khác gì Ma môn hạng người, nên Thiên Sơn Linh Thứu Cung được võ lâm xếp vào Ma giáo thế lực, so với thế lực đông đảo nhất Nhật Nguyệt Thần Giáo không chút thua kém.

“ Rì rì rì rì” rít gào lôi điện, giống như trăm ngàn con chim tề minh, tại bàn tay trái Đế Thiên An phân thân, lôi điện không ngừng được áp súc và biến đổi hình thái.

“ Đó là!!!” Vu Hành Vân cả kinh thốt lên, chân dẫm nhẹ đánh ra một chưởng vội lùi về sau ngay lập tức.

“ OANH”

Sấm rền đinh tai nhứt óc vụ nổ phát ra, kính khí tứ tung đem bụi mù đất đá cày xới, lôi điện vẫn rít gào trong không khí.

Sinh Tử Phù tay trái cùng tay phải Thiên Sơn Lục Dương Chưởng từ Vu Hành Vân đánh đến, đều bị Thiên Điểu của Lôi phân thân Đế Thiên An cắt đứt, bạo phát khí kình ra không trung.

“ Phanh!!! Phanh!!!”

Bóng ảnh lóe lên, tím quang hiện ra trong không trung, lôi điện tản ra khắp cả người, giờ phút này Lôi phân thân tựa như Lôi thần hàng lâm.

Nửa tiếng sau.

Vu Hành Vân đôi cánh tay run rẩy nhìn về cái thân ảnh nam tử kia mà khiếp sợ, giống như đang nhìn một con quái vật một dạng mà không phải là con người.

Xung quanh đất đá cày xới, cây tùng đổ gảy khắp nơi, trên mặt đất còn vươn vấn cháy khét lá cây.

Lôi phân thân Đế Thiên An thu hồi Chakra, lôi điện trên người tán đi, nhìn Vu Hành Vân cười nói : “ còn đánh nữa hay không?”

Đến cùng là mấy chục tuổi người, trải qua sóng to gió lớn, Vu Hành Vân đối với việc bản thân mình đánh không lại hậu bối cũng nhanh an lặng tâm tình, trấn định cảm xúc trong lòng mình lại.

“ Ngươi.. rốt cục là ai??” Vu Hành Vân nhịn không được nói, nàng đả sử ra hết thảy võ công của mình, nhưng đều không làm được gì gả nam tử kia cả.

“ Chưởng môn phái Tiêu Dao”

Vu Hành Vân mày chau lại, cánh tay vẫn còn tê dại khi đối chưởng với y, lôi điện xông qua làm cơ thể tê dại, lớn tiếng hỏi : “ ngươi là gì với Tiêu Dao Tử, ngươi làm sao có Thất Bảo Chỉ Hoàn”

Lôi phân thân Đế Thiên An cười đáp : “ Vô Nhai Tử một hai đem công lực truyền cho ta, còn đem nhẫn chưởng môn giao cho ta, y đả chết rồi”

Vu Hành Vân không tin tưởng, lớn tiếng chất vấn : “ Ngươi nói bậy, là ngươi giở trò, sư đệ lý nào làm ra hành động đó”

Phân thân Đế Thiên An lại nói : “ hắn cùng với Lý Thu Thủy năm xưa nháo mâu thuẫn rồi ly tán, sau lại bị đệ tử hắn là Đinh Xuân Thu ám hại, đẩy xuống vách đá cộng thêm trúng độc, mạng tuy còn nhưng thành người tàn tất suốt nhiều năm trời.”

Vu Hành Vân thanh âm so với trước còn lớn quát lên : “ Cái gì!!!”

“ Tô Tinh Hà phát hiện được, nhặt Vô Nhai Tử về một mạng. Nhưng hắn võ công kém Đinh Xuân Thu, cuối cùng giả câm giả điếc nhiều năm ở Lôi Cổ Sơn, rồi bày Trân Lung ván cờ tìm kiếm truyền nhân thích hợp, thay sư trừ diệt phản đồ.”

“ Mà ta là người phá ván cờ Trân Lung đó, khi gặp gở ông ta một hai bắt ta gia nhập phái Tiêu Dao. Còn đem công lực truyền cho ta, sau đó ta trở thành Tiêu Dao phái chưởng môn đời tiếp, thuận tiện đến Tinh Túc Hải đồ sát Định Xuân Thu , lại chạy đến nơi này chuyển lời cho cái người nào đó.”

Vô Nhai Tử là một cái thể diện người, không muốn phá hoại chính mình ở Thiên Sơn Đồng Mỗ trong lòng ấn tượng, cũng như Lý Thu Thủy nhìn thấy chính mình dáng vẻ chật vật.

Cộng thêm đối với hai nữ tình cảm sinh lòng hổ thẹn, cho nên Vô Nhai Tử mới không có để Tô Tinh Hà mang chính mình đi Linh Thứu Cung, thậm chí ngay cả Lý Thu Thủy cũng không biết, an lặng ở Lôi Cổ Sơn chờ đợi truyền nhân.

Vu Hành Vân thân hình có chút run lên khi nghe xong, lời nói của kẻ này nàng tin tưởng, bởi võ công của y bây giờ vượt trên cả nàng, thừa sức đem nàng giết trừ đi.

Chỉ có sư đệ Vô Nhai Tử đem công lực suốt đời truyền cho mới giải thích hết thảy vì sau tên thiếu niên tuổi còn trẻ này lại có thâm hậu nội lực như vậy.

“Ngươi này không lương tâm tiểu tặc, ngươi. . . ngươi liền như thế đi rồi, liền trước khi chết cũng không muốn gặp ta một mặt, ngươi cái không lương tâm khốn nạn!"

Vu Hành Vân thân hình ngồi bệch xuống, thân hình run rẩy nước mắt lại trào ra mà khóc lên nứt nở.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.