Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2182: Tuyệt Tình cốc Công Tôn Chỉ



Một vò nối tiếp một vò, mặt đất dưới đả rất nhiều mảnh sành vở.

“Thật là sảng khoái!”

Kiều Phong cười ha hả nói: “ Kiều mỗ từ bé đã thích uống rượu, càng uống tinh thần càng sáng khoái. Chưa có bao giờ uống lại sảng khoái như thế này”

Lời dứt nội công thoát ly Cầm Long Công thi triển, cách không hấp vật đem vò rượu dưới đất mà hấp lên, lại ngửa đầu uống ừng ực.

Một vò rượu đầy chỉ qua mấy hơi lại hết, mà số lượng vò rượu mà Kiều Phong đả uống đả lên đến con số kinh người, gần đến 50 vò mà vẫn chưa có dấu hiệu say.

Vò thứ 51 đả hết, sau đó thứ 52.. 54.. 60...

Kiều Phong giờ này gương mặt đả ửng đỏ, bụng đả no căng khó mà uống tiếp được, y phục ướt đẫm bởi nước rượu đổ ra, trong không khí men rượu quanh quẩn.

Kiều Phong nâng lên chung rượu, lớn tiếng nói : “ Công tử tửu lực có một không hai, Kiều Phong nhận thua”

Hắn thật ra có thể uống tiếp nữa, nhưng nếu thật uống nữa chỉ e không ít kẻ tiểu nhân ngồi bên trong đại sảnh kia tâm tư không thuần muốn mượn cớ y đấu rượu mà giở trò.

Y mặc dù xuất thân Ma môn, nhưng cử thế vô song hành động quang minh lỗi lạc, trước giờ giết người chưa từng bao giờ phủ nhận mình làm. Hơn nữa dám một mình ứng chiến quần hùng, xông nhập trùng vây nguy hiểm, một kẻ như thế Kiều Phong hắn kính nể.

Cho nên hắn không muốn một kẻ như y rơi xuống tay hạng tiểu nhân tính toán, mượn rượu quá chén nhận thua để cho người nam tử này bảo lưu thực lực.

“ Kiều Phong vẻ ngoài thô kệch tâm tư lại cẩn mật, là trang hán tử, chả trách công tử lại cùng y uống rượu, hẳn là người thưởng thức kẻ này” Loan Loan nhìn Kiều Phong cho mình ẩn ý ánh mắt, thầm nói.

Nàng tâm tư tinh minh thông tuệ liền đoán ra được Kiều Phong, khóe môi nhích lên độ cong nhỏ nhìn thấy Đế Thiên An gương mặt ửng đỏ, lại thầm nói : “ xem ra sắp có chuyện thú vị rồi”

Đột nhiên, từ bên trong đại sảnh một bóng người thân pháp cực nhanh, người này chẳng mấy chốc đả rơi đến trước Kiều Phong nhóm người không xa.

“Tại hạ Tuyệt Tình Cốc chủ Công Tôn Chỉ nghe người ta đồn đại, Tu La công tử võ công cao cường, Thương Long xuất thiên hạ vô song, hôm nay cơ hội hiếm có, bởi vậy hi vọng có thể cùng công tử lĩnh giáo một hai”

Sắc bén mà tràn ngập sát cơ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vị kia tự xưng Tuyệt Tình Cốc chủ Công Tôn Chỉ nhảy ra, Tôn Tiểu Hồng lớn tiếng : “ muốn so đấu, vậy để ta thử xem ngươi có bao nhiêu cân lượng mà đòi cùng Đế Thiên An ca ca so đấu”

“ Cô nương, tại hạ là ngưỡng mộ Đế Thiên An công tử mà đến, cô nương...” Công Tôn Chỉ còn chưa nói hết đả thấy Tôn Tiểu Hồng nhảy người mà đến, trên tay tinh xảo một thanh đoản kiếm đả chém đến, buộc hắn phải lui dừng về sau.

Công Tôn Chỉ trong mắt kinh ngạc vô cùng, có thể nói vừa kinh ngạc vừa sợ, thân hình thụt lùi về sau, trên tay y phục đả cắt ra một vết rách, vừa rồi tốc độ của cô gái kia quá mức nhanh nếu hắn không kịp lùi đả bị trọng thương rồi.

Hắn có mặt ở nơi này chính là cùng với Mộ Dung Phục nhận thức nhiều năm trước, khi Mộ Dung Phục tình cờ đi ngang qua phát hiện ra Tuyệt Tình Cốc.

Khi hắn rời khỏi cốc Tuyệt Tình vừa khéo Mộ Dung gia lại có yến thọ, hắn lại nghe Mộ Dung gia Mộ Dung Cửu dung mạo, cũng có chút rục rịch tâm tư.

Lại thêm cốc Tuyệt Tình Cốc tại trung nguyên còn không có nửa điểm tiếng tăm, hắn làm chim đầu đàn đi ra là muốn mượn Đế Thiên An lan truyền Tuyệt Tình Cốc danh tiếng.

Thuận tiện trước mắt quần hùng chư vị mỹ nữ đánh bóng danh tiếng của mình, dù sao Đế Thiên An thanh danh vang dội, này chẳng phải là một cái mỹ sự tình?

Bình thường mà nói Công Tôn Chỉ sẻ không dám cùng y giao chiến, nhưng y đả cùng Kiều Phong so rượu, dùng công lực hóa giải đi tửu kình hẳn tiêu tốn không ít nội lực.

Cộng thêm hắn lấy danh ngưỡng mộ mà đến, võ công của bản thân lai được một cái phòng thủ còn một tay, cho nên hắn mới lớn gan làm chim đầu đàn.

Chỉ cần hắn thụ qua mấy chiêu giao lưu, chống trả được, rồi nhận thua khi đó danh tiếng của hắn liền có. Lại là người đầu tiên dám khiêu chiến Tu La công tử, vừa có danh có tiếng lại hấp dẫn mỹ nữ ánh mắt đâu!

Có điều hắn tính cho lắm, lại không ngờ đến tiểu cô nương Tôn Tiểu Hồng lại nhảy ra, không nói một lời đánh hắn, hoàn toàn trái với hắn lường tính.

“ Nha đầu này, hôm nay lại hăng hái như vậy” Thiên Cơ lảo nhân hoàn toàn không một chút lo lắng, cầm chén rượu mà uống, ánh mắt nhìn về cháu gái mình thở than.

Loan Loan nhìn Tôn Tiểu Hồng đoản kiếm chỉ về Công Tôn Chỉ, cười nói : “ chỉ một thời gian không gặp, tiểu muội muội này đả lợi hại như vậy rồi”

“ Hừ, xem ra cô ta học được không ít thứ” Thượng Quan Tiểu Tiên nhìn Tôn Tiểu Hồng tay vuốt đoản kiếm, thân pháp lóe lên để lại một vệt hồng quang mà bỉu môi.

“ Đang!!!”

Lanh lảnh tiếng kim thiết va chạm vang lên, Tôn Tiểu Hồng thân pháp mau lẹ vô cùng đoản kiếm sắc bén nhanh như chớp tập kích Công Tôn Chỉ, một kiếm đâm đến lại bị Công Tôn Chỉ cản lại.

Hoa lửa không ngừng bắn ra nơi giao nhau giữa ba chuôi binh khí.

Công Tôn Chỉ vũ khí chính là một đôi đao cùng kiếm.

Đao là răng cưa đao, màu vàng óng, phi thường dày nặng, ở ánh mặt trời chiếu xuống tỏa ra vàng óng, nhìn sơ qua chất liệu là hoàng kìm đúc thành.

Còn kiếm lại đen thui trường kiếm, ở dưới ánh nắng chói chang lai tản ta nhạt hào quang màu xanh lam, kiếm này không chỉ kiên cố, hơn nữa kiên cố linh xảo tuyệt diệu, sắc bén dị thường, có thể xếp vào võ lâm thượng đẳng lợi khí.

Theo một khắc Công Tôn Chỉ nắm chặt đao và kiếm, trên người hắn đả không còn vẻ nho nhả như trước, từ người toát lên vẻ khí thế cao thâm khó dò, hai tay vung lên trực tiếp đem Tôn Tiểu Hồng đẩy lùi về sau.

Tôn Tiểu Hồng chân sau trụ lại, thân pháp lại đề thăng, mang theo đoản kiếm lao đến công kích.

“ Hảo thân pháp, vị cô nương này kiếm pháp thật tinh diệu vô song, mặc dù nàng ta nội lực thấp hơn Công Tôn Chỉ nhưng thân pháp và kiếm thuật sử ra cao minh vô cùng” Kiều Phong ánh mắt quan sát thầm nói.

Tôn Tiểu Hồng thân pháp khinh linh nhanh nhẹn vô cùng, trên không trung để lại từng đạo hồng ảnh, đoản kiếm ba tấc để lại từng đường kiếm quang, mỗi một chiêu chớp nhoáng chông kích đến Công Tôn Chỉ.

Kiếm chiêu mảnh liệt, nhưng Công Tôn Chỉ cũng không phải là kẻ ăn chay, một tay đao kiếm song tuyệt phòng thủ kín kẻ, giọt mưa không lọt.

Hai người công qua thủ lại, bóng ảnh hiện ra, đinh tai kim loại va chạm xen lẫn hoa lửa bắn ra giữa 3 thanh vũ khí.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới