Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2184: Yến Nam Thiên



Công Tôn Chỉ chiến bại, tràn đầy xấu hổ nhưng chỉ có thể khuất nhục ôm lấy thương thế.

“ Đánh tốt lắm, không hổ là cháu gái của ta” Thiên Cơ lảo nhân híp con mắt khen.

Công Tôn Chỉ tuy bại nhưng hắn bày ta võ công để khiến cho rất nhiều người thán thở không bằng được. Ấy vậy mà lại thua dưới tay một tiểu cô nương.

“ Hảo kiếm pháp” một đạo phi thường êm tai có rất có có từ tính âm thanh bỗng nhiên từ trong đại sảnh vang lên, từ trong mà vọng ra ngoài.

“Aiii” một tiếng thở dài vang lên ngay sau đó, người thở dài là một tuấn tú mỹ nam tử, thần thái phong thần tuấn lãng, có thể nói một bộ túi da này hoàn toàn đè ép các công tử thế gia khác.

Y chính là giang hồ đả từng đệ nhất mỹ nam, khó cô gái nào có thể chống cự trước y một nụ cười. Võ lâm mười đại thế gia một trong- Giang gia Giang Phong.

“ Đại ca..!!” Giang Phong muốn nói lại thôi, ánh mắt nhìn về bên cạnh một người đàn ông.

“ Giang đệ không cần nói” gả hán tử cười nói, sau đó chậm rải từ bản của mình đứng lên mang theo một thanh kiếm bước ra.

“ Kẻ này là ai?”

“ Nghe Giang Phong công tử xưng hô y đại ca, nhìn y phục của y lẻ nào là huynh đệ kết nghĩa kim lang của Giang Phong”

“ Hay lắm, có người lại đứng ra”

“ Nhưng mà võ công của y thế nào, vừa rồi cái gả Công Tôn Chỉ kia võ công cũng không phải thấp. Cho dù đánh thắng được tiểu cô nương kia, nhưng Đế Thiên An võ công cao cường”

“ Y dùng kiếm, nhưng có thể so bì được Kiếm Thần Tạ Hiểu Phong, Kiếm Thần Yến Thập Tam, cùng đệ nhất sát thủ Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng ư?”

Bỏ mặc ngoài tai những lời nghị luận bàn tán, ăn mặc tùy ý thậm chí có chút cũ nát vũ dũng nam tử hiên ngang bước đi, trên tay mang theo bảo kiếm chẳng mấy chốc đả đi ra ngoài sảnh.

Tôn Tiểu Hồng cùng đám người ở gần Đế Thiên An đồng loạt đưa mắt quan sát cái gả hán tử này, ấn tượng ban đầu y giống như Kiều Phong một dạng nghĩa bạc vân thiên hào sảng không câu nệ tiểu tiết.

“ Ngươi cũng muốn khiêu chiến ca ca ta?” Hoàng Dung híp mắt hỏi.

Hán tử gật đầu, lớn tiếng nói : “ Tại hạ Yến Nam Thiên, ngưỡng vọng công tử từ lâu, hôm nay may mắn gặp muốn cùng công tử so kiếm”

“ Vậy để xem ngươi có bản lảnh đó không đả, công tử nhà ta cũng không phải hạng giá áo túi cơm nào cũng có thể khiêu chiến” Loan Loan nói xong, bàn tay duổi ra ngón tay co lại.

Lập tức nước trong cái vò rượu gần nàng bay ra ngoài, lơ lửng ở trong không trung hình thành một thanh thủy kiếm.

“Hảo công phu, Loan Loan cô nương một chiêu tích thủy thành kiếm khiến cho Kiều mỗ mở rộng tầm mắt” Kiều Phong lớn tiếng khen, ánh mắt nhìn về thanh thủy kiếm như điện quang hỏa thạch bắn nhanh đến.

Lấy hắn nhãn quang có thể nhìn ra được một chiêu này đòi hỏi khống chế nội lực cao thâm đến thế nào, không chỉ cách không khống nước còn đem dòng nước mềm mại vô hình định hình thành thủy kiếm.

Đáng nói tuổi của vị thiếu chủ Âm Quỳ phái này cơ hồ nhỏ hơn hắn một nữa, ấy vậy mà võ công bày ra cũng để hắn thán phục.

“ Có gì hơn người, để cho nàng đoạt trước” Thượng Quan Tiểu Tiên cùng Hoàng Dung thầm nói lấy.

Nhìn nhanh như lưu tinh chớp giật mãnh liệt mà tới thủy kiếm, Yến Nam Thiên một tay nâng kiếm đâm thẳng về trước, từ người một luồng cương mãnh cực kỳ nội lực thoát ly.

“ Phanh!!”

Cương mãnh khí kính từ người thoát ly rồi theo thân kiếm mà đi, cùng với âm nhu chí hàn thủy kiếm va chạm, phát ra một tiếng nổ to, lập tức một cơn kình khí từ ngay vị trí hai người giao phong mà lan ra.

Thủy kiếm tan vở trong không trung, từng giọt nước rơi xuống còn vươn vấn sương khói, đó là cương mãnh như liệt hỏa chân khí của Yến Nam Thiên đem âm hàn nước rượu thiêu đốt.

Tưởng chừng như thế đả dừng, nhưng không.

Loan Loan tay nhỏ vung lên, nội lực thoát ly cách không khống chế.

Từng giọt từng giọt nước rơi xuống được nàng khống chế lại không có chút nào rơi xuống lại ở trên không trung, tiểu thủy cầu dưới hấp lực lại thu về nhiều chổ hình thành những thanh đoản kiếm.

“ Hay lắm!!” Kiều Phong cùng Yến Nam Thiên đồng loạt khen.

Đoản kiếm ngưng tụ, muời lăm thanh nhỏ trong không khí xé gió mà đi.

Chính ngay lúc này, Yến Nam Thiên kiếm rời khỏi vỏ, tay chậm rãi nắm chặt chuôi kiếm, bỗng nhiên trong mắt bắn ra hai đạo tinh quang, từ người tỏa ra bá đạo tuyệt luân đáng sợ khí tức.

Một luồng chói mắt cũng lanh lảnh kim loại ma sát vang lên khi vỏ kiếm rời khỏi hẳn cắm xuống mặt đất bên dưới, sau đó xuất kiếm.

“ Crac crac crac” gảy nát đổ vở thanh âm vang lên, mười lăm đoản kiếm âm hàn chi lực dưới kiếm vung lên của Yến Nam Thiên liền bị cắt vở, rơi lả tả xuống mặt đất, những mảnh vở rơi xuống lại hóa thành băng tinh.

Từ nguời Yến Nam Thiên tỏa ra khí tức cường đai mà bá đạo.

“ Người này..” Hoàng Dung, Thượng Quan Tiểu Tiên, Tôn Tiểu Hồng, Loan Loan mày chau lại khi cảm nhận rõ rệt khí tức cường hãn từ người y.

Y giờ phút này lại để cho các nàng cảm nhận được giống như những kẻ mà bọn họ từng gặp, một người một kiếm người này rút kiếm ra thời khắc, giờ phút này lại tựa như Kiếm Thần Tạ Hiểu Phong, Yến Thập Tam hay Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng một dạng.

“ Cô nương, võ công cao cường, tuổi còn trẻ như vậy đả đạt được cảnh giới hiện giờ, khó người có thể bằng được” Yến Nam Thiên khen lấy.

“ Kiếm ý bá đạo như vậy hẳn có lẻ là Thần Kiếm Quyết, lấy bản lảnh của ngươi trong 10 năm tới tu luyện thêm Giá Y Thần Công đến đại thành còn có thể chịu được ta một kiếm, bây giờ cùng ta chỉ có một đường chết” Đế Thiên An nhàn nhạt nói.

Yến Nam Thiên nội tâm dao động khi nghe được, hắn không ngờ đối phương liền nhìn ra hắn sở học, thầm nói : “ Giá Y Thần Công ư”

“Giá Y Thần Công cái môn võ công làm áo cưới cho kẻ khác, lẻ nào còn có huyền cơ ư?” Mộ Dung Cửu lẩm bẩm nói.

Không chỉ nàng mà rất nhiều người quan chiến đều nghi hoặc, bởi cái môn võ công này hoàn toàn nổi danh trên giang hồ. Được xưng tụng là làm người khác áo cưới.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới