Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2195: Mẫu nữ song phi



Vừa nói, thanh loan đao tím vàng lại biến đổi, nó phân ra thành nhiều thanh khác nhau bay đến trước người đám nữ, ngạnh sanh cắm xuống mặt gỗ, xỏ xuyên dưới sàn gỗ như thực như ảo hiện ra.

“ Xuy xuy xuy” mười lăm thanh loan đao lại nhổ sàn gỗ mà lên, xoay vòng bay ra khỏi cửa sổ, tiếng xé gió mà kêu lên.

“ Ầm ầm ầm”

Cây cối gần lầu các bị chém đứt ngọt thi nhau đổ rạp xuống, đem mặt nước bắn tung tóe khắp nơi.

“ Thiên biến vạn hóa, có thể tùy tâm mà đổi hình dạng yêu thích, công thủ vô song, có thể đạp mây ngàn vạn dặm, ngoài ra công tử còn nói nếu kết hợp với trận pháp càng thêm khôn lường uy lực, có thể tràm thần đồ diệt tiên ma”

Loan Loan nói tiếp : “ Ta may mắn được công tử thương tình, Luyện Khí thuật này cũng bước vào nhập môn cảnh giới.”

Mộ Dung Cửu con mắt sáng rực lên, tràn đầy kích động nói : “ Tụ Khí Thành Nhận của ta cũng là Luyện Khí thuật ư”

Chứng kiến Loan Loan thi triển ra công pháp thần hồ kỹ kỹ kia, bản thân mình từ bức họa mà Đế Thiên An vẻ cho học được võ công, nàng sao mà không gấp cho được.

“Tụ Khí Thành Nhận của Cửu tiểu thư thoát ly Tụ Khí Thành Nhận tại Thánh môn chúng ta, có thể là nhất thời công tử cải biên riêng.”

Mộ Dung Cửu nghe xong có chút thất vọng hụt hẫng khi nghe được, ánh mắt lại nhúc nhích đảo qua, âm thầm tính toán kiếm chổ tốt từ người kia.

Ngày hôm nay nàng sở chiến với Bạch Thanh Nhi là từ bức họa học được võ công, học được tiểu thành muốn dò la một hai, lại thêm trước mặt đám người này kiêu ngạo phô bày thiên tư của mình.

Đế Thiên An giờ này chẳng khác nào là cái cự đại thâm uyên hấp dẫn nàng, mang trên người vô số võ công cao cường, dung mạo tuấn lãng tài hoa tuyệt đại thực lực lại vô cùng cường đại.

Tùy tiện lại đưa ra võ công cao cường mà giang hồ thèm khát, nàng làm sao mà không động tâm được cơ chứ. Vì sao đại tỷ mình lại một mực đi theo gả đàn ông này, bất kể y là Ma giáo người nàng cũng đả rõ ràng.

Hắn quá cường đại, thiên tư kiệt xuất như thế, nữ tử nào mà không tâm động được cơ chứ. Cho dù là tiểu cô nương mới lớn như nàng cũng khó mà không có xuân tâm khi đứng trước hắn được.

“ Loan Loan tỷ tỷ người biết Đế Thiên An ca ca đi nơi nào chăng?” Tôn Tiểu Hồng cũng không có hụt hẫng khi thấy Loan Loan có được võ công cao cường, dù sao nàng biết rõ Loan Loan từ sớm đả ở bên cạnh y.

Bản thân lại nhặt được rất nhiều chổ tốt từ trong họa kỹ, càng thêm nàng cũng không phải là ngốc cô nương. Nam tử ưu tú như Đế Thiên An nữ nhân ưa thích không chỉ mỗi mình nàng.

“ Còn đi đâu nữa, hẳn là Mạn Đà sơn trang rồi” Thượng Quan Tiểu Tiên nói.

“ Mạn Đà sơn trang, không phải là nơi của Vương phu nhân ư” Mộ Dung Cửu, A Châu, A Bích thầm nói.

“ Người quen mà bại hoại kia nói chính là ở nơi đó ư?” Trương Tinh lẩm bẩm, đối với Mạn Đà sơn trang nàng cũng biết một hai.

“ Mạn Đà sơn trang, nghe danh đả biết sơn trang trồng hoa rồi, đi một chuyến lâu như vậy, xem ra trong trang có xinh đẹp bông hoa” Hoàng Dung cất lời.

Mộ Dung Thu Địch lên tiếng : “ biểu muội Vương Ngữ Yên cùng với Cửu muội đồng năm sinh, từ nhỏ đả thông tuệ biết hết thảy võ công của các môn phái trên giang hồ. Có thể nói là giang hồ Bách Hiểu Sanh”

“ Đồ háo sắc” Trương Tinh lẩm bẩm.

Bạch Thanh Nhi cười khẻ lên : “ háo sắc ư? nếu muội muội đả biết công tử háo sắc, sau lại còn ở gần công tử như vậy đây”

Trương Tinh phiếm hồng lên, hừ một tiếng quay đầu đi không tranh chấp nữa.

Cùng thời gian, Mạn Đà sơn trang nơi.

Một cái nữ lang áo trắng tầm mười sáu mười bảy tuổi, dung mạo không khác biệt gì so với Lý Thanh La cả.

Từ mặt mũi, tai mắt, mồm miệng cho chí chân tay cùng màu da đố ai tìm được chỗ nào khác, khác chăng thì trẻ trung tràn đầy thanh xuân sức sống.

Vương Ngữ Yên đi đến tiểu đình phía trước, liền thấy được từ xa có một người nam tử đang cùng với mẫu thân mình trò chuyện, thầm nói : “ kỳ lạ, người này là ai?”

Việc mẫu thân mình đem các nam nhân khác lên Mạn Đà sơn trang rồi giết hại, đem thi thể làm phân bón hoa nàng không phải là không biết.

Đả từng can ngăn không biết bao nhiêu lần mà không được, ngược lại mẫu thân còn cấm chỉ bản thân mình giao du với biểu ca. Bây giờ điều làm nàng hiếu kỳ đó là lại có một nam nhân khác cùng mẫu thân mình trò chuyện.

“ Nương” Vương Ngữ Yên bước đến gần cất lời.

Lý Thanh La so với ba ngày trước còn trở nên diễm lệ hơn, giống như một đòa thành thục hoa khoe sắc rực rở, gương mặt khẻ phiếm hồng tràn đầy câu dẫn nam tử, nhìn thấy con gái mình đến có phần bối rối, nói : “ Ngữ Yên con đến rồi à”

Vương Ngữ Yên lúc này không có nghe được mẫu thân mình nói, bởi nàng nhìn thấy nam tử kia dung mạo. Phong thần tuấn lãng, như bảo ngọc chạm trổ điêu khắc hấp dẫn lấy nàng.

Biểu ca Mộ Dung Phục cũng là nam tử tuấn lãng, nhưng đứng trước người này chẳng khác nào là lá xanh làm đệm cho hoa tươi khoe sắc cả. Nhất là từ người y khí chất mà biểu ca nàng không có được.

“ Ngữ Yên nàng nhìn ta như vậy, có phải bị ta mê lấy rồi ư?” Đế Thiên An cười hỏi.

Thanh âm Đế Thiên An vang lên cũng kéo Vương Ngữ Yên về thực tại, gương mặt nàng lại phiếm hồng lên, dù sao đây là lần đầu tiên nàng gặp một cái nam nhân mà nhìn mặt hắn thất thần.

“ Ngữ Yên ngươi làm sao vậy? Thật xấu hổ” Vương Ngữ Yên thầm nói.

Lý Thanh La chứng kiến con gái mình biểu tình, lại có chút ăn vị, nói : “ Ngữ Yên đây là Đế Thiên An công tử”

“ Đế Thiên An” Vương Ngữ Yên kinh hô lên, đem mắt nhìn Đế Thiên An lại thấy hắn nở nụ cười, gò má lại ửng hồng hơn, vội cúi đầu đi hai tay vân vê tà áo, ngượng ngùng nói : “ công tử chính là Đế Thiên An mà giang hồ đồn đại ư?”

Nàng vốn lưu tâm với Mộ Dung Phục, mặc dù bị mẹ mình cấm chỉ họ Mộ Dung qua lại, nhưng thông qua tỳ nữ dưới trướng mà nghe tin tức của Mộ Dung Phục.

Đế Thiên An nàng biết đến khi các tỳ nữ bàn tán, rồi càng chú ý hơn khi Mộ Dung Phục tại Túy Nguyệt lâu trọng thương bởi Tu La công tử.

“ Ngữ cười yên nhiên, tên đẹp người cũng đẹp” Đế Thiên An khen lấy

Vương Ngữ Yên nghe khen trong lòng cũng vui vẻ, dù sao có người khen mình xinh đẹp nàng sao không thích chứ, nói : “ đa tạ công tử khen tặng”

Lý Thanh La nói : “ con đến đây, mẫu thân có chuyện muốn nói”

“ Vâng” Vương Ngữ Yên vâng dạ đi lại gần mẫu thân mình, nhưng khi đến gần khung cảnh nàng nhìn thấy như thủy tinh vở tan một dạng.

“ Ahhh” Vương Ngữ Yên xấu hổ kinh thốt lên, khi đập vào mắt nàng lúc này hai người mà nàng thấy y phục đả không còn.

Mà mẫu thân của nàng lại xích lỏa ngồi vào lòng gả nam tử kia, cất lên những tràn thanh âm để nàng xấu hổ tía tai.

“ Ngữ Yên.. không... ahhhh” Lý Thanh La nhìn thấy con gái mình, dường như bị kích thích một dạng, tinh thần bị đẩy lên cao độ, đạt đến cao trào bên dưới lại bắn phá ra.

Thân hình đổ ập vào lòng ngực Đế Thiên An run rẩy, đầu óc mụ mị đi, Lý Thanh La đả không còn nhớ đây là lần thứ mấy trong 3 ngày nay nàng cũng gả nam nhân này mưa móc.

“ Ah... ngươi.. không.. không được.. không được nhìn” Vương Ngữ Yên kinh hoảng lên, đôi tay lại không tự chủ đem y phục mình cởi xuống, rất nhanh cái yếm vàng được giữ lại.

Nhưng mặc cho Vương Ngữ Yên phản kháng, làm sao thoát được Đế Thiên An ma trảo chứ, từng bước đem thân hình đến gần, cùng với mẫu thân mình một chổ mây mưa.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới